Chương 989: Mời tới gia trang
Chương 989: Mời tới gia trangChương 989: Mời tới gia trang
Hầm trú ẩn đều có chìa khóa đặc biệt, chỉ khi có chìa khóa mới có thể mở cửa lớn.
Nói cách khác, chỉ những ai nắm giữ chìa khóa của nơi trú ẩn, thì người đó mới thực sự là chủ nhân của nơi trú ẩn.
Chuyện này, Trương Dịch là được biết từ Hình Thiên.
Trần Tĩnh Quan không hề do dự, hắn vươn tay lấy ra một chiếc hộp kim loại màu đen từ trong túi áo khoác, đưa đến trước mặt Trương Dịch.
Trương Dịch đã từng nhìn thấy chìa khóa nơi trú ẩn, Trần Tĩnh Quan không lừa được hắn.
Đây là một chiếc hộp màu đen, bên trong đựng ba chiếc chìa khóa. Thông thường, ba chiếc chìa khóa đều do ba người giữ, chỉ khi cắm tất cả chúng vào khe cắm thẻ chìa khóa trong hộp, mới có thể có được quyền kiểm soát cửa lớn nơi trú ẩn.
Nhưng hiện tại, tất cả các chìa khóa đều nằm trong tay Trần Tĩnh Quan.
Hắn giữ một bộ trong tay mình, còn bộ kia thì giao cho Trương Dịch.
Điều này có nghĩa là, về sau cánh cửa căn cứ Triêu Vũ sẽ hoàn toàn mở rộng đón chào Trương Dịch.
Trương Dịch nhận lấy chìa khóa và bộ kiểm soát, hắn nhìn Trần Tĩnh Quan đầy sâu sắc, sau đó bộ điều khiển biến mất trong lòng bàn tay, tiến vào không gian dị năng.
Vẻ mặt của Trân Tĩnh Quan như trút được gánh nặng, hắn cúi đầu thật sâu: "Cảm ơn ngươi! Thủ lĩnh!" Trương Dịch nhận chìa khóa, tức là hắn đã chính thức tiếp quản căn cứ Triêu Vũ.
Trương Dịch nói giọng nhàn nhạt: "Việc quản lý thường ngày của căn cứ Triêu Vũ vẫn do ngươi phụ trách, có chuyện gì ta sẽ căn dặn ngươi làm."
"Vâng!"
Trần Tĩnh Quan nở một nụ cười.
Hắn lại một lần nữa tìm lại được cảm giác làm cấp phó.
Quả đúng như vậy, hắn vân chưa có bản lĩnh làm lãnh đạo, vẫn nên đi theo ông chủ thì hợp với hắn nhất.
"Lão đại, tiếp theo chúng ta phải làm gì? Trở về thành phố Thiên Hải, hay tìm cơ hội cho đám người ở thành phố Thành phố Đại Trạch kia..."
Trân Tĩnh Quan có chút nóng vội hỏi.
Trương Dịch nói nhàn nhạt: "Việc này ta tự nhiên sẽ xử lý. Chờ mệnh lệnh của ta, sau khi trở về thành phố Thiên Hải, ta sẽ giao cho các ngươi làm."
Trần Tĩnh Quan nhìn thấy vẻ tự tin của Trương Dịch, lúc này mới an tâm.
Tiếp xúc với Trương Dịch lâu như vậy, hắn hiểu phong cách xử lý công việc của Trương Dịch.
Vì vậy hắn không hỏi thêm nữa, cung kính cúi người trước Trương Dịch thật sâu, sau đó rời khỏi phòng của Trương Dịch.
Trương Dịch hoàn toàn không để tâm đến những lời đồn đại đang lan truyền ở bên ngoài.
Những người thực sự mạnh sẽ có tâm thế rất vững vàng, những lời đàm tiếu của đám hề chỉ khiến hắn phì cười mà thôi.
Đợi đến ngày hôm sau, Bạch Xuân Vũ đã tìm đến nơi.
Thành viên tiểu đội Thiên Thần này đột nhiên xuất hiện ở chung cư đã khiến không ít người xôn xao.
Dẫu sao thì sáu đội điều tra là các cơ quan đối nội chiến đấu của Bạo Tuyết Thành, không ít người đã từng tiếp xúc với họ, hiểu rất rõ bọn họ đáng sợ đến mức nào.
Bạch Xuân Vũ lại đến tìm người lại chính là Trương Dịch, kẻ không tiếng tăm gì, trước đây đã không nói một lời bỏ trốn trước mặt mấy dị nhân ở thành phố Thành phố Đại Trạch, lại càng khiến người ta khó hiểu.
Bạch Xuân Vũ chẳng thèm để ý họ đồn đoán, đi thẳng đến chỗ ở của Trương Dịch. Trương Dịch cũng đang chờ hẳn ta đến, lịch sự mời hắn ta vào uống trà trong nhà.
Bạch Xuân Vũ cười tửm tỉm nói: "Gần đây có nhiều tin đồn về ngươi quá nhỉ"
Trương Dịch nhếch mép: "Chẳng qua là mấy kẻ rảnh rỗi, lười phải lòng lấy họ thôi."
Bạch Xuân Vũ nhấp một ngụm trà: "Tính tình ngươi đúng là tốt thật."
Hắn ta đã được lĩnh giáo sức mạnh của Trương Dịch rồi, kể cả khi so sánh với những người trong đội điều tra thì cũng ở vào mức trung bình trở lên.
Giờ lại thấy được tâm tính bình tĩnh của Trương Dịch, không khỏi thấy thưởng thức hắn ta.
"Tối nay, đội trưởng của chúng ta muốn gặp mặt ngươi tại gia trang của hắn."
Bạch Xuân Vũ lên tiếng.
Còn Trương Dịch nghe đến từ "gia trang" thì không khỏi nhướng mày.
"Vừa nãy ngươi nói... gia trang?"
Hắn thậm chí còn nghi ngờ tai mình có vấn đề.
Diện tích Bạo Tuyết Thành rộng vài trăm kilomet, nói lớn thì không lớn, nói nhỏ thì không nhỏ.
Trong thành phố có hàng triệu dân, người nào cũng là người ưu tú trong một lĩnh vực nào đó.
Trong một môi trường như vậy, muốn có được một căn nhà hai phòng một phòng khách đã đủ để trở thành đối tượng hưởng đãi ngộ siêu cấp.
Còn gia trang ư? Quả thực không thể tưởng tượng nổi. Bạch Xuân Vũ mỉm cười rồi gật đầu: "Đúng thế!"
"Bạo Tuyết Thành được xây dựng, gia tộc của đội trưởng chúng ta đã góp không ít công sức. Đổi lại, Bạo Tuyế Thànht phải xây dựng trên địa bàn của nhà họ Đặng."
"Gia trang nhà họ Đặng vốn đã tồn tại nên không chịu ảnh hưởng của thời mạt thế, ngươi không cần quá ngạc nhiên đâu."
Sao Trương Dịch có thể không ngạc nhiên chứ?
Nhà họ Đặng?
Một trong những gia tộc lớn ở Kim Lăng?
Xin lỗi nhé, hắn chưa từng nghe thấy bao giờ.
Nhưng nghĩ kỹ lại, Trương Dịch cũng thông suốt vấn đề.