Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1013 - Chương 1004: Nắm Rõ

Chương 1004: Nắm rõ Chương 1004: Nắm rõChương 1004: Nắm rõ

Đọc xong email, Trương Dịch nheo mắt lại, khóe môi nở một nụ cười đầy ẩn ý.

Mục đích của hắn khi gửi email đó chỉ có một - ngụy trang!

Để cho người thành phố Đại Trạch coi thường thực lực của họ.

Nếu như hắn đầu hàng ngay thì ngược lại sẽ khiến cho đám người ở thành phố Đại Trạch nghi ngờ.

Trương Dịch không vội vàng, hắn bình tĩnh ngồi xuống uống trà xem phim truyền hình, sau nửa tiếng thì lại gửi cho bọn họ một email nữa.

[Các người đến phối hợp phòng thủ thì cũng không sao, thực tế là khả năng phòng thủ của chúng ta có hơi yếu. Có thể chia ra một phần lãnh thổ cho các người, nhưng các người không được động vào căn cứ hiện tại của chúng ta. ]

Ba thủ lĩnh của ba thế lực lớn ở thành phố Đại Trạch đã xem được email này, bọn họ cười thầm trong lòng.

Hành động của Trương Dịch cho thấy rằng bọn họ không thể nào chống lại được thành phố Đại Trạch.

Ngay cả việc nhường đất cũng đã đồng ý, đủ để thấy hắn ta yếu mềm và sợ chiến tranh đến thế nào.

Hôm nay cắt đất này, ngày mai cắt đất khác, chẳng bao lâu nữa ba thế lực lớn sẽ có thể nuốt chửng toàn bộ thành phố Thiên Hải.

Đến lúc đó, kể cả Trương Dịch và ba †ổ chức căn cứ, bọn họ cũng sẽ nuốt trọn không còn một mống. Cho dù sao thì những thứ bọn họ nắm trong tay mới chính là nguồn lực cốt lõi.

Vật tư, vũ khí, còn có cả những dị nhân!

Ba thủ lĩnh của ba thế lực lớn lại tụ họp với nhau để bàn bạc.

Tôn Kiến Minh: "Giờ hắn ta đã đổi giọng rồi, vậy thì phải chăng chúng ta có thể chiếm được thành phố Thiên Hải mà không tốn một binh một tốt? Nói thế nào nhỉ?"

Cố Hồng Điệp: "Thế còn chờ gì nữa? Việc này không thể chậm trễ, chúng ta hãy nhanh chóng dẫn quân đi tới, trước tiên hãy chiếm lấy một vài vùng tài nguyên quan trọng của bọn họ đi đã rồi hãy từ từ thôn tính dần dần."

Trân Lương Ngọc nói: "Không tốt lắm đâu, bọn họ vẫn còn một số quân, ta thấy nên bắt bọn họ phải nộp vũ khí đầu hàng thì chúng ta mới có thể ổn định hoàn toàn."

Cố Hồng Điệp cười nói: "Trân Lương Ngọc, ngươi nóng vội quá rồi đấy? Nếu để bọn họ nộp vũ khí đầu hàng, có khi bọn họ sẽ liều mạng với chúng ta đấy. Mặc dù chúng ta không sợ quân lính của bọn họ, nhưng nếu đánh nhau thì tổn hại binh lực cũng không tốt."

Tôn Kiến Minh nói: "Dù sao thì những dị nhân sống sót cũng không nhiều, nhưng cũng là những thành phần tỉnh nhuệ. Không cân phải dồn bọn họ vào đường cùng."

Trần Lương Ngọc cau mày: "Ta chỉ thấy bọn họ sẽ không cam tâm tình nguyện nhường đất đai và tài nguyên của bọn họ cho chúng ta. Chỉ khi nào bọn họ hoàn toàn mất đi khả năng chống cự thì †a mới yên tâm được." Tôn Kiến Minh nói: "Bọn họ đương nhiên là không cam tâm. Nhưng mà giờ thực lực ở trước mặt họ đây, bọn họ không muốn cũng phải muốn!"

Cố Hồng Điệp khuyên nhủ: "Hay là làm người thì nên để đường lui. Thành phố Thiên Hải rộng lớn như vậy, phân chia cho bọn họ một khu vực cằn cỗi để bọn họ sống là được rồi."

Tôn Kiến Minh nói: "Ta thấy làm thế cũng không tệ."

Trần Lương Ngọc nói: "Được rồi, nhưng phải đề phòng bọn họ phản công."

Cố Hồng Điệp cười tươi nói: "Thế thì hãy mang theo toàn bộ quân tinh nhuệ của chúng ta! Trước thực lực tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều chỉ là trò đùa."

Ba người bàn bạc một hồi, quyết định mang theo những dị nhân tinh nhuệ nhất của căn cứ mỗi thế lực đến thành phố Thiên Hải.

Việc này không thể chậm trễ, nếu không khi đại khu Giang Nam phát hiện ra thì có thể sẽ gặp rắc rối.

Đợi đến khi bọn họ đến thành phố Thiên Hải, dựa vào vũ lực mạnh mẽ của mình, bọn họ có thể dễ dàng áp chế Trương Dịch và những người khác, khiến bọn họ phải giao nộp lãnh thổ và tài nguyên.

Ba nhà đã đạt được sự đồng thuận, bọn họ lập tức đi tổ chức nhân lực xuất phát.

Tất nhiên là bọn họ không trả lời Trương Dịch, vì sợ Trương Dịch sẽ phục kích bọn họ trước.

Mặc dù bọn họ cho rằng thực lực của mình hoàn toàn vượt trội, nhưng cũng không cần thiết phải mạo hiểm.

Nhưng có một điều mà bọn họ không thể ngờ tới, là mọi cuộc đối thoại của bọn họ đều bị Dương Hân Hân nghe thấy một cách rõ ràng.

Vì vậy mà Trương Dịch đã biết được kế hoạch của bọn họ.

Trương Dịch từ từ đứng dậy khỏi ghế sofa, ánh mắt lạnh lùng nhìn ba thủ lĩnh của ba căn cứ nhắn tin.

"Chuẩn bị hành động!".......

Trời tuyết giá lạnh, gió Tây thổi mạnh, đoàn xe chở đầy dị nhân từ thành phố Đại Trạch tiến vào ranh giới thành phố Thiên Hải.

Tôn Kiến Minh và những người khác đã hạ quyết tâm, bước đầu tiên là trước tiên sẽ giết đến khu Tây Sơn!

Vì đó là căn cứ địa của Trương Dịch.

Sau đó, bọn họ sẽ đóng quân tại khu Tây Sơn, uy hiếp Trương Dịch, buộc Trương Dịch phải đầu hàng bọn họ.

Nhưng bọn họ không biết rằng mọi hành động của mình đều bị Trương Dịch nắm rõ.

Ở khu Tây Sơn có một công trình kiến trúc mang tính biểu tượng, đó là Tam Thất Tháp.
Bình Luận (0)
Comment