Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1042 - Chương 1033: Cặp Đôi Kì Lạ

Chương 1033: Cặp đôi kì lạ Chương 1033: Cặp đôi kì lạChương 1033: Cặp đôi kì lạ

Lương Duyệt giật mình vì suy nghĩ trong đầu mình, vội lắc đầu thật mạnh, gạt bỏ những ý nghĩ đó đi.

Thực ra cũng không trách được cô, áp lực to lớn do môi trường bên ngoài gây ra, cộng thêm độ tuổi của cô lúc này, khó tránh khỏi việc cô sẽ nảy sinh tình cảm với những người đàn ông ưu tú và hiếm hoi xung quanh mình.

Trương Dịch nhìn thấy cô, chào hỏi: "Tỉnh rồi à! Đợi một lát đi, có muốn ăn gì không?"

Trương Dịch đang nhắc đến số thực phẩm mà hắn dự trữ trong không gian dị năng của mình.

Còn về phần thức ăn do chung cư cung cấp, phải đến 7 giờ sáng mới có người mang đến. Còn những thứ đó, Trương Dịch vốn là không ăn.

Không còn cách nào khác, Bạo Tuyết Thành cũng không có nhiều vật tư, không thể cung cấp cho họ những bữa ăn thịnh soạn được.

Lương Duyệt lắc đầu: "Ta không đói”.

Cô bước tới, ngồi xuống chỗ cách Trương Dịch xa một chút, Trương Dịch cũng không nhận ra điều gì bất thường, vân ngồi trên ghế sô pha, vô cùng buồn chán xem tivi.

Tuy nhiên, lúc này trong lòng hẳn không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Hắn vừa lo lắng vừa mong chờ cuộc họp sắp diễn ra.

Một lát sau, có nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn, đi đến chỗ họ để đưa thức ăn. Bữa sáng khá thịnh soạn, gồm hai quả trứng luộc, một cốc sữa đậu nành, một đĩa thức ăn nhẹ cùng hai chiếc bánh bao mặn ngọt.

Khi mang đến, bọn họ vẫn còn nóng hổi, khiến người ta thực sự muốn ăn thử vài miếng.

Thế nhưng, Trương Dịch rất nhanh chóng cất bọn chúng vào không gian dị năng, rồi lấy một bàn thức ăn ngon lành từ không gian dị năng ra chia sẻ với Lương Duyệt.

Khoảng 8 giờ rưỡi sáng, hắn nhận được cuộc gọi của Bách Lý Trường Thanh, thông báo hắn sẽ đến trung tâm tác chiến vào lúc 9 giờ.

Trương Dịch không nói hai lời, liền dẫn Lương Duyệt đến đó.

Lúc bước ra khỏi tòa chung cư, hắn tình cờ nhìn thấy trước mặt có hai người đang tình tứ bên nhau, vừa đi vừa phát cẩu lương.

Khu vực sinh hoạt của khu B rất rộng, không phải ai cũng sống chung một nơi.

Trương Dịch nhìn quanh, yên tĩnh đến mức như thể có thể nghe thấy tiếng kim rơi, ngoài họ ra không còn ai khác.

Do đó, hắn khẳng định rằng hai người phía trước hẳn là những dị nhân đến từ ngoại thành.

Tuy nhiên, Trương Dịch không lên tiếng chào hỏi, chỉ kéo Lương Duyệt, giữ một khoảng cách với họ.

Trong tình huống vẫn chưa rõ năng lực của đối phương, tốt nhất không nên đến gần một cách dễ dàng, nếu không rất dễ trúng chiêu.

Lương Duyệt cũng tò mò quan sát hai người phía trước. Có vẻ như là một cặp đôi, nhìn qua thì chàng trai chỉ khoảng 25 tuổi, dáng người không cao, mặc một chiếc áo khoác lông màu trắng.

Nhưng cô gái bên cạnh hắn ta lại cao hơn hắn cả cái đầu, không nhìn rõ mặt nhưng có thể nghe thấy cô cười rất sảng khoái.

Điều khiến người ta cảm thấy thú vị nhất là mối quan hệ giữa đôi tình nhân này khá thú vị.

Chàng trai trẻ ôm chặt cánh tay của cô gái, thân mật dựa vào cô ấy.

Ngược lại, cô gái đó trông rất thoải mái và phóng khoáng, bước đi vô cùng mạnh mẽ.

"Hình như... đã từng gặp họ rồi".

Trương Dịch thâm nghĩ trong đầu.

"Có vẻ là dị nhân ở thành phố Tứ Huỳnh ".

Trương Dịch không biết thêm thông tin gì khác.

Lần họp đầu tiên, mọi người cũng chỉ làm quen với nhau qua loa, gần như không biết gì vê thông tin của nhau.

Cặp đôi trước mắt này để lại ấn tượng cho hắn càng hời hợt hơn.

Cho dù là ai nhìn thấy họ, cũng sẽ cho rằng họ chỉ là một cặp đôi bình thường, họ rất khó khiến người khác phải cảnh giác.

Thế nhưng, việc họ có thể xuất hiện ở nơi này vào lúc này đã chứng tỏ rằng thực lực của họ không hề tâm thường.

"Quả thật, không nên đánh giá người ta qua vẻ bề ngoài!"

Trương Dịch không khỏi cảm khái.

Hai người phía trước ở khá gân, chắc hẳn cũng nhận ra Trương Dịch và Lương Duyệt, nhưng họ lại tỏ vẻ như Trương Dịch và Lương Duyệt không tồn tại, chẳng để ý gì đến những câu chuyện sướt mướt của họ.

Trương Dịch thì không sao, nhưng Lương Duyệt lại cau mày nhíu trán, còn dùng hết sức cọ tay lên cánh tay của mình.

"Sao vậy?"

Trương Dịch tò mò hỏi.

"Ta nổi hết cả da gà rồi!"

Lương Duyệt nghiến răng nói.

Đối với một con chó độc thân lớn tuổi như cô, cảnh tượng trước mắt này khiến cô không thể chịu đựng nổi.

Trương Dịch nhịn không được cười một tiếng, rồi giả vờ không có chuyện gì ngoảnh đầu đi. "Bình tĩnh, đừng tưởng họ chỉ là một cặp đôi đơn giản như thế”.

Lương Duyệt nghiến răng, trừng mắt nhìn họ nói: "ta biết mà, nhưng là... tức quát"

Hai nhóm người, một trước một sau, đã đến trung tâm tác chiến.

Khi Trương Dịch cùng đôi tình tứ nọ đi đến trung tâm tác chiến thì có một người ra tận cửa đợi để đón họ vào trong.

Có lẽ do thông tin đã được đưa vào hệ thống dữ liệu, vì thế vừa thấy mặt họ, người phụ nữ tiếp đón đã mỉm cười chỉ dẫn họ: "Mời các ngươi theo ta! Phòng họp ở tầng 16".

Trương Dịch cùng đôi tình tứ kia bước lên thang máy đi đến tầng 16.

Sau khi cửa thang máy đóng lại, trong không gian chật hẹp, năm con người đứng gân nhau.
Bình Luận (0)
Comment