Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1043 - Chương 1034: Ta Biết Rồi

Chương 1034: Ta biết rồi Chương 1034: Ta biết rồiChương 1034: Ta biết rồi

Điều này cũng giúp Trương Dịch có cơ hội nhìn rõ được dung mạo của đôi Tình tứ kia.

Người đàn ông mang vẻ nam tính chuẩn chỉnh, mặt trẻ như thiếu niên, làn da trắng hồng như con gái, cộng thêm dáng người nhỏ nhắn và đôi mắt tròn đeo kính gọng tròn khiến thoáng nhìn qua còn chẳng thể phân biệt được nam hay nữ.

Ngay từ lúc gặp mặt, hắn ta cứ lén lút nhìn Hoa Hoa ở trên vai Trương Dịch, trong mắt long lanh những tia sáng dễ thương.

Có thể thấy hắn ta là một người rất yêu mèo.

Còn người phụ nữ thì lại trái ngược, thân thái và khí chất đều có phân mạnh mẽ.

Khi Trương Dịch lén lút quan sát họ thì hai người họ cũng đang nhìn trộm hẳn và Lương Duyệt.

Không lâu sau, người phụ nữ kia mở lời: "Hai người chắc là người của thành phố Thiên Hải phải không?"

Trương Dịch nghe vậy, khóe môi bất giác cong lên.

"Ngươi quen hai chúng ta à?"

Người phụ nữ không mấy để tâm mà mỉm cười đáp: "Lần trước đến Bạo Tuyết Thành, hai người khá nổi tiếng đấy. Nhưng cái tiếng mà hai người để lại không được tốt cho lắm".

"Lần này hai người có thể đến đây thật khiến người cho ta phải kinh ngạc”.

Cô ta thản nhiên đánh giá Trương Dịch từ trên xuống dưới, trong mắt xuất hiện vẻ kỳ lạ.

Trước đây, vì chuyện Trần Tĩnh Quan bị Tôn Kiến Minh đánh bại nên những người ở các thành phố khác đều cho rằng thành phố Thiên Hải rất yếu.

Thế nhưng hôm nay, Trương Dịch và Lương Duyệt lại xuất hiện ở đây, rõ ràng cũng nhận được lời mời của tổng bộ.

Điều này chứng tỏ thực lực của hai người Trương Dịch, không khỏi khiến người phụ nữ này kinh ngạc.

"Không có gì đáng ngạc nhiên cả”.

Trương Dịch cũng không giải thích thêm nhiều.

Chuyện Liên minh dị nhân ở thành phố Đại Trạch bị diệt trừ do tin tức bị gián đoạn nên đến bây giờ vẫn chưa được lan truyền ra ngoài.

Vì thế, việc cặp đôi tình tứ này không biết đến cũng là chuyện bình thường.

"Ta nhớ hai người là người ở thành phố Tứ Huỳnh mà phải không? Sao không tự giới thiệu mình một chút?"

Trương Dịch bèn chủ động giới thiệu về mình: "À đúng rồi, ta tên là Trương Dịch, cô ấy là Lương Duyệt".

Trương Dịch không dùng đại từ xưng hô như kiểu "tay sai" hay "thuộc hạ" để gọi Lương Duyệt.

Người phụ nữ nghe Trương Dịch giới thiệu vê mình, liền khoanh tay lại, nói một cách thận trọng: "Ta là Hạ Linh Linh! Người bên cạnh chính là chồng ta, Nguyên Hạo'.

Sắc mặt Nguyên Hạo lập tức lộ vẻ căng thẳng, một bên khoát tay còn một bên thì hướng hai người Trương Dịch giải thích: "Thực ra chúng ta vẫn chưa kết hôn đâu! Chỉ là bạn bè thân thiết với nhau mà thôi".

Hạ Linh Linh thốt lên một tiếng "chậc", túm lấy cổ kéo hắn ta lại, nhìn xuống nói với giọng bá đạo: "Đến nước này rồi, ta nói là ngươi là chồng ta thì ngươi chính là chồng ta, ngươi hiểu chưa?"

Còn Nguyên Hạo thì ngước nhìn cô †a, bộ dạng như một chú thỏ trắng vậy, đúng là làm người khác vừa thương vừa giận.

Hắn ta gật đầu: "Ta... ta biết rồi”.

Trương Dịch và Lương Duyệt nhìn nhau muốn bật cười, đúng là một cặp đôi thú vị, nhưng trong xã hội hiện đại này thì cũng không phải là hiếm.

Quan trọng nhất là Trương Dịch sẽ không vì hoàn cảnh của họ mà coi thường họ. Vẫn là câu nói kia, những người được mời đến Bạo Tuyết Thành tham gia đợt hành động lần này, không ai là kẻ tâm thường.

Bất chợt, Hạ Linh Linh đưa tay lên lau môi cho Nguyên Hạo, rồi đột nhiên chủ động hôn hẳn ta.

Cảnh tượng bất chấp mọi thứ như thế này khiến Trương Dịch cũng phải nhướn mày, trong lòng không khỏi thầm khen lợi hại quá!

Lương Duyệt cảm thấy rất ngại ngùng, không biết nên nhìn vê phía nào cho phải.

May sao, không lâu sau đó, tiếng "đinh" vang lên, thang máy đã đến tầng 16.

Mà nụ hôn thắm thiết của Hạ Linh Linh và Nguyên Hạo vẫn chưa kết thúc, chẳng có gì có thể làm gián đoạn được họ vậy.

Mãi đến khi nữ nhân viên phục vụ nhẹ nhàng nhắc nhở họ thì họ mới miễn cưỡng chia xa nhau ra.

Đối mặt với ánh mắt của Trương Dịch và Lương Duyệt, Nguyên Hạo có phần xấu hổ, vùi đầu vào ngực Hạ Linh Linh.

Còn Hạ Linh Linh thì vẫn giữ nguyên vẻ ngoài vô tư, thản nhiên bước tới, tay quàng lấy Nguyên Hạo và cùng hắn ta bước vào phòng họp.

"Thật là lợi hại”.

Trương Dịch vừa cảm thán vừa lắc đầu.

"Meo -"

Hoa Hoa ngồi trên vai Trương Dịch, bỗng cất tiếng kêu một tiếng.

Trương Dịch quay đầu lại nhìn, Hoa Hoa đang nheo mắt nhìn chằm chằm bóng lưng của họ, ánh mắt sắc bén.

Có vẻ như nó đã phát hiện ra điều gì đó bất thường.

Chỉ tiếc là Trương Dịch không biết ngôn ngữ của mèo, không thể giao tiếp với nó được.

Trong lòng hắn cnagf thêm phần cảnh giác, cùng Lương Duyệt đi đến căn phòng họp đó.

Bước qua cánh cửa phòng họp, Trương Dịch phát hiện bên trong đã có rất nhiều người đang đợi sẵn.

Tính cả họ thì chắc cũng phải mười mấy người.

Căn phòng họp nhỏ này được bố trí theo hình vòng cung, gần như không có khoảng cách giữa mỗi người.

Chỉ có một cặp phụ nữ ở bên trái trừ ngoại lệ, chỗ ngồi của họ cạnh nhau, có vẻ như là người quen.

Trương Dịch nhanh chóng quan sát họ một lượt, chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì cũng chẳng thể biết được nhiều điều.
Bình Luận (0)
Comment