Chương 1044: Nắm quyền
Chương 1044: Nắm quyềnChương 1044: Nắm quyền
Trần Tiêu Tiêu đột nhiên chỉ tay vào Hoa Hoa đang nằm trên đầu gối Trương Dịch.
Ánh mắt cô lóe lên vẻ thông tuệ, cười nói: "Ngươi đừng có bảo với ta, đây chỉ là một con thú cưng là được nhé. Không có con thú cưng nào có thể chịu được nhiệt độ cực thấp dưới âm 60 độ cả! Hơn nữa ngươi cũng không giống kiểu người sẽ không quên mang theo thú cưng đi chơi trong thời khắc quan trọng thế này."
Trương Dịch cười nhạt: "Khả năng quan sát của cô rất tốt, đúng vậy, Hoa Hoa của ta không phải là một con mèo bình thường!"
Bành Ly hỏi: "Chẳng lẻ nó là con mèo trong bài thơ của Vương Duy sao?” Thấy ánh mắt kỳ lạ của mọi người, cô bĩu môi: "Không được đùa à?"
Trần Tiêu Tiêu vội vàng giải thích với Trương Dịch và Lương Duyệt: "Tính cách của cô ấy vẫn luôn như vậy, đừng để bụng nhé!"
"Không sao."
Trương Dịch vuốt ve Hoa Hoa: "Nó là sinh vật biến dị. Nếu theo cách phân chia cấp độ dị năng của con người thì nó cũng thuộc cấp Delta."
Hoa Hoa có thể tiến hóa bằng cách nuốt chửng bản nguyên của dị nhân, rõ ràng là phù hợp với tiêu chuẩn của cấp Delta.
"Vậy thì tốt quát"
Trần Tiêu Tiêu nhìn chằm chằm vào Hoa Hoa, trong mắt lóe lên vẻ phấn khích. "Như vậy đội của chúng ta tương đương với việc có năm chiến lực cấp Delta! Hơn nữa còn có một dị nhân hệ Không gian hiếm thấy."
"Lần này thì khả năng chúng ta thu được điểm nhiệm vụ sẽ cao hơn những đội khác."
Bành Ly cũng cười nói: "Vậy thì chúng ta có cơ hội chiếm lấy thành phố Lâm Hải không?"
Trần Tiêu Tiêu gật đầu: "Đúng vậy, chính là như vậy."
Trương Dịch chỉ cười mà không nói gì.
Trần Tiêu Tiêu nôn nóng nói với Trương Dịch: "Vậy thì chúng ta cùng xem lại mấy tài liệu đó lần nữa nhé! Mọi người cùng thảo luận, cùng nhau góp ý thì chắc chắn sẽ tốt hơn là một mình xem” "Được thôi, vậy thì cùng xem nào!"
Trương Dịch cười nhạt, đưa tay định cầm cốc nước để uống.
Nhưng khi đưa tay chạm vào thân cốc, hắn mới phát hiện ra nước đã nguội rồi.
Lương Duyệt hiểu ý, cầm lấy cốc nước từ tay hắn, đi đến bình nóng lạnh để rót một cốc nước nóng trở về.
Trương Dịch cười nhìn Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly, từ từ lên tiếng.
"Tuy nhiên, có phải chúng ta nên nói chuyện tử tế vê vấn đề hợp tác giữa các thành viên trong nhóm trước không?"
Hắn dang rộng hai tay: "Ý ta muốn nói là, hy vọng hai người có thể hiểu cho. Đã là thành viên của cùng một nhóm thì khi hành động, các ngươi phải nghe theo mệnh lệnh của ta." Từ khi gặp mặt, Trần Tiêu Tiêu vẫn luôn chủ động nắm quyền chủ động.
Còn Trương Dịch thì cũng không phản đối, chỉ cười theo nhịp độ của cô ấy.
Không phải hắn ngu ngốc, chỉ vì hắn cũng không để bụng mà thôi.
Đối với hắn thì cái gọi là tiểu đội này không quan trọng đến vậy.
Bởi vì cho đến bây giờ, Chu Chính và những người khác vẫn chưa rõ được thực lực thực sự của hắn.
Có lẽ trong những hành động tiếp theo, Trương Dịch sẽ không thể xóa sổ được một vài thành viên của Thực Nguyệt.
Nhưng khi hẳn muốn rời đi, thì sẽ không ai có thể làm hại được tính mạng của hắn. Tuy nhiên, nếu Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly muốn thành lập đội với hắn, thì phải nghe theo hắn thì mới được.
Ngay khi Trương Dịch nói ra câu này, trong ánh mắt của Trần Tiêu Tiêu bồng loé lên tia sắc bén.
Bành Ly cũng nhíu mày chăm chú nhìn hắn.
Đến cuối cùng, vấn đề quyền lên tiếng trong đội vẫn là một chủ đề không thể bỏ qua được.
Trần Tiêu Tiêu vốn đang muốn tạo ra tiết tấu một mình, tự nhiên trở thành người đứng đầu trong đội, để Trương Dịch chỉ là một đội trưởng trên danh nghĩa.
Nhưng hiển nhiên Trương Dịch sẽ không dễ dàng nghe theo cô như vậy.
Trần Tiêu Tiêu lên tiếng: "Năng lực của ngươi quả đúng là hiếm có và lợi hại. Nếu ngươi là đội trưởng, chúng ta sẽ tôn trọng ý kiến của ngươi".
"Nhưng nếu trong quá trình làm nhiệm vụ mà ngươi đưa ra quyết định không phù hợp, chúng ta cũng có quyền chỉnh đốn ngươi".
Câu nói này thoạt nghe thì chẳng có vấn đề gì.
Chúng ta nghe lời của ngươi, nhưng ngươi nói không đúng thì chúng ta cũng sẽ chỉnh ngươi cho đúng lại, theo ý của chúng ta.
Nhưng ngẫm lại cho kỹ, quyền chủ động vẫn nằm trong tay họ.
Nói thẳng ra là họ không tâm phục khẩu phục vị trí lãnh đạo của Trương Dịch với tư cách là đội trưởng.
Nụ cười trên khuôn mặt của Trương Dịch vẫn nhàn nhạt như mây gió. "Nếu thế chúng ta không cần cùng nhau hành động nữa!".
Hắn giơ cả hai tay lên: "Đến lúc đó, hai người cứ tự do mà hành động, không cần phải ở cùng chúng ta".
"Xét theo đội hình của đội thì ta, Lương Duyệt và Hoa Hoa chỉ thiếu đúng một người so với đội hình chuẩn chính quy mà thôi".
Hắn nhìn sang Lương Duyệt bên cạnh rồi vuốt ve Hoa Hoa đang ngủ say trên đùi.
"Hơn nữa, bản thân chúng ta vốn là một đội, phối hợp cũng ăn ý, họ cũng sẽ nghe theo mệnh lệnh của ta".
"Cho nên có thêm hai người hay thiếu đi hai người cũng chẳng là gì".
"Đạo bất đồng bất tương vi mưu, các ngươi cũng nghĩ như vậy phải không?”.