Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1054 - Chương 1045: Đùa

Chương 1045: Đùa Chương 1045: ĐùaChương 1045: Đùa

Trong ánh mắt của Trần Tiêu Tiêu thoáng lên tia kinh ngạc.

Bành Ly sửng sốt nhìn Trương Dịch rồi kêu lên: "Ngươi là nói nghiêm túc đấy à?".

"Nhiệm vụ này vô cùng gian nan! Mười đội hành động trước đó đều đã bị tiêu diệt sạch. Chỉ khi đoàn kết lại, chúng †a mới có thể gia tăng tỷ lệ sống sót".

"Ban đầu, năm người(thú) chúng ta lẽ ra có nhiều cơ hội hoàn thành nhiệm vụ nhất. Nếu ngươi tách ra như vậy, chẳng có lợi cho ai trong chúng ta".

Trương Dịch thong thả dựa người vào ghế sofa, khoanh chân lại nói: "Nhưng các ngươi cũng không thừa nhận ta là đội trưởng. Mọi người lòng không thuận khí không hoà, cùng nhau chỉ làm vướng chân nhau. Có ý nghĩa gì?".

Trân Tiêu Tiêu bình tĩnh nói: "Thời gian chúng ta tiếp xúc với nhau còn quá ngắn, vốn dĩ đã không dễ để hoà hợp. Nhưng nếu có nhiều người hơn thì có thể đảm bảo nâng cao tỷ lệ sống sót".

Khóe môi Trương Dịch cong lên càng rõ hơn.

Lương Duyệt cũng không khỏi nhịn cười.

Cô thương cảm liếc nhìn Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly, trong lòng thâm nghĩ: hai người có biết mình đang nói chuyện với ai không?

Trương Dịch bây giờ, nhìn khắp cả đại khu Giang Nam đều là cao thủ siêu hạng!

Đặc biệt là tuyệt chiêu bảo mệnh của hẳn ta, xì, ai nhìn thấy cũng phải rủa! Người dị năng cấp Delta có sức phòng thủ gấp 10 lần sức tấn công, ngay cả người dị năng cấp Epsilon huyền thoại nhìn thấy cũng phải choáng váng.

Nếu không tin, các ngươi có thể đi hỏi Nguyên Không Dạ.

Trước mặt hắn ta, các ngươi còn đàm luận về tỷ lệ sống sót á?

Trương Dịch vốn không muốn họ đi theo bên cạnh, như vậy sẽ ảnh hưởng đến hành động của hắn.

Nhưng hắn cũng không thể từ chối việc chia nhóm, như thế sẽ khiến những người khác nghi ngờ.

Thế là Trương Dịch nói: "Thôi được rồi, hành động cùng nhau cũng được. Nhưng nếu nảy sinh bất đồng, các ngươi cứ tự mình hành động là được. Không cần bận tâm đến chúng ta".

Trân Tiêu Tiêu không kìm chế được nữa.

Là một thủ lĩnh đội tinh anh, cô cho rằng cách làm của Trương Dịch quá trẻ con.

"Trương Dịch, đây không phải là trò đùa, đây là cuộc khủng hoảng sinh tử! Ngươi không thể vì tức giận với chúng ta mà khiến cả mọi người đều rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm".

Trương Dịch khẽ thở dài.

Hắn ngồi thẳng dậy, chống cằm bằng cả hai tay.

"Ta chỉ có thể nói với các ngươi rằng, năng lực bảo mệnh của ta có thể khiến ta và những người của mình tuyệt đối sống sót trong nhiệm vụ này".

"Vậy theo các ngươi, ta có nghĩa vụ đi bảo vệ những kẻ không nghe theo mệnh lệnh của ta hành động hay không?”. Lời của Trương Dịch đã nói rất thẳng ra rồi.

Nếu họ vẫn không hiểu nữa, Trương Dịch sẽ không định phí lời với họ nữa.

"Ngươi nói... ngươi có thể tuyệt đối đảm bảo mình và họ sẽ sống sót?".

Trần Tiêu Tiêu chống cằm bằng một †ay rồi bắt đầu suy tư.

Một lúc sau, cô hít sâu một hơi/'Ta hiểu rồi, hoá ra là như vậy!".

Bành Ly thì thầm hỏi: "Ngươi hiểu cái gì vậy?".

Trần Tiêu Tiêu nhìn Trương Dịch cảm khái nói: "Đây chính là ưu thế của năng lực hệ không gian! hắn ta không phải đã từng nhắc đến rồi sao? hắn ta có thể di chuyển xuyên không gian. Nghĩa là nếu gặp chuyện bất trắc, cứ bỏ trốn là xong". "Với độ hiếm có của hệ không gian, chỉ cần hắn ta muốn trốn thì về cơ bản không ai có thể giết được hắn ta".

"Có lẽ đối phương có người dị năng như vậy, nhưng với đội Thần Thiên thu hút hỏa lực chính diện, Thực Nguyệt cũng không thể dồn toàn lực truy sát hắn †a'.

"Nếu vậy, chẳng phải hắn ta đang ở thế bất bại sao?".

Bành Ly liếc nhìn Trương Dịch với ánh mắt kỳ lạ, nhỏ giọng nói: "Thật hèn hạt".

Trương Dịch: "Có phải ta nghe thấy không nhỉ?".

"Có ta cố ý đấy!".

Bành Ly cười đắc ý với hắn.

Trương Dịch: "..."

Đây quả là chuyện không thể hiểu nổi.

Sau khi suy xét một cách nghiêm †úc, Trần Tiêu Tiêu đã đưa ra quyết định.

"Được thôi! Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ tiếp theo, chúng ta sẽ hành động theo mệnh lệnh của ngươi. Nhưng nếu mệnh lệnh của ngươi quá vô lý, chúng ta sẽ đường ai nấy đi. Mỗi người đi một đường, thế nào?”".

Trương Dịch gật đầu: "Được, vậy thì thỏa thuận như thế đi!".

Nếu không phải để che mắt người khác thì hắn đây chẳng muốn thèm để ý đến Chu Chính, chỉ muốn dẫn theo một mình Lương Duyệt và Hoa Hoa đi hành động thôi.

Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly cũng không phải là những người khiến người †a ghét lắm, cứ mang theo họ trước vậy.

Nếu sau này họ gây ra rắc rối cho hắn, Trương Dịch sẽ không chút lưu tình mà bỏ mặc họ, một mình rời đi.

"Vậy thì bây giờ, chúng ta bắt đầu nghiên cứu tình báo về Thực Nguyệt!".

Trần Tiêu Tiêu nói.

"Ngươi bảo nghiên cứu là nghiên cứu à?".

Trương Dịch cười nói.

Giọng điệu của Trần Tiêu Tiêu cứng lại.

Trương Dịch xua tay: "Đùa thôi mà! Được rồi, chúng ta bắt đầu nghiên cứu thôi”.

Trần Tiêu Tiêu luôn thích nắm quyền chủ động, Trương Dịch nhất định phải để cô hiểu cho ra rằng giờ đây phải nghe theo ai.

Trân Tiêu Tiêu cũng nhìn ra mục đích của Trương Dịch. Nhưng bây giờ cô không muốn gây ra bất hoà trong đội, nên quyết định sẽ nhịn xuống.

Bốn người tụ họp lại, mở ra tin tình báo mà Lan Tân Thành gửi cho họ, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu.
Bình Luận (0)
Comment