Chương 1050: An toàn thì các ngươi cứ yên tâm
Chương 1050: An toàn thì các ngươi cứ yên tâmChương 1050: An toàn thì các ngươi cứ yên tâm
Xét cho cùng thì trong chiến dịch này, họ cũng không phải là lực lượng chủ chốt.
Không lâu sau, Chu Chính và Đặng Thần Thông cũng đã đi đến đây.
Chỉ là hôm nay, vẻ mặt của Chu Chính nghiêm trọng hơn nhiều so với hôm qua, khiến cho Trương Dịch và những người khác cảm thấy không ổn.
Quả nhiên, sau khi Chu Chính bước vào văn phòng, hắn ta không hỏi trước về tình hình chuẩn bị của mọi người.
Mà nghiêm túc nói với mọi người rằng: "Mọi người, ta có một tin rất tệ muốn thông báo cho mọi người tại đây."
"Ngay sáng nay, Thực Nguyệt đã rời khỏi thành phố Lâm Hải rồi, và đã đến thành phố Giang Ninh ở bên cạnh."
Vừa dứt lời, ngay lập tức có một người đập bàn và đứng dậy.
"Cái gì!!"
Trương Dịch nhận ra, đó là thủ lĩnh của tổ chức dị nhân thành phố Giang Ninh, Vũ Thập Phương.
"Bây giờ tình hình thành phố Giang Ninh thế nào rồi?"
Vũ Thập Phương tỏ ra vô cùng lo lắng, gia đình và bạn bè của hẳn ta đều ở thành phố Giang Ninh.
Mà dựa theo ví dụ trước đó của thành phố Lâm Hải, thì một khi Thực Nguyệt đến một nơi nào đó, sẽ tàn sát sạch các thế lực ở nơi đó!
Chu Chính nói với Vũ Thập Phương: "Vũ Thập Phương, trước tiên ngươi đừng kích động. Chúng ta đã thông báo cho người ở thành phố Giang Ninh, bảo họ ẩn náu đi rồi. Tuyệt đối không được xảy ra xung đột với Thực Nguyệt."
"Hiện tại, bọn họ đã chiếm Quảng trường Giang Ninh, các tổ chức tại khu vực đó thì không ngoài dự đoán đều đã bị xóa sổ."
Vũ Thập Phương hít sâu một hơi, trong lòng hơi yên tâm.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu thế lực của hắn ta bị tấn công, chắc chắn sẽ liên lạc với hắn ta.
Nhưng dù vậy, hắn ta cũng không thể yên tâm được.
Bởi vì chỉ cần đám cướp hung hãn đó ở tại thành phố Giang Ninh một ngày, thì thế lực của hắn ta sẽ nguy hiểm một ngày!
Vũ Thập Phương nhìn chằm chằm vào Chu Chính, nghiêm túc nói: "Chu Soái, ta muốn về trước một chuyến! Sắp xếp ổn thỏa những việc bên trong thế lực của ta."
Chu Chính không nói gì, thư ký bên cạnh hắn ta là Lan Tân Thành bước tới, lạnh mặt nói:
"Vũ Thập Phương, ngươi tưởng bây giờ là lúc nào chứ? Có thể tùy ý làm theo ý mình à?"
"Bây giờ việc quan trọng nhất của ngươi là phối hợp với tổng bộ, hoàn thành việc vây bắt Thực Nguyệt!"
Vũ Thập Phương vẻ mặt đẳn đo/Nhưng mà, ta lo cho họ..."
"Lo lắng là vô dụng thôi!"
Lan Tân Thành quát: "Ngươi chẳng lẽ cho rằng, chỉ bằng sức mạnh của một mình ngươi có thể tiêu diệt Thực Nguyệt sao?" Vũ Thập Phương câm nín, một mình hắn ta đi đến cũng chẳng giúp ích được dì.
Giọng nói ôn hòa của Chu Chính từ bên cạnh truyền đến: "Được rồi, Tân Thành, hắn cũng lo lắng cho gia đình, bạn bè, rất có thể thông cảm được."
Trong lòng Vũ Thập Phương ấm áp hẳn lên, ánh mắt nhìn về phía Chu Chính.
"Chu Soái."
Chu Chính kho hắn tay, nghiêm mặt nói: 'Ăn đậu hũ non không nóng vội được, những người đó mới đến thành phố Giang Ninh, số lượng cũng không nhiều, không thể nào trong thời gian ngắn mà tiêu diệt được các tổ chức lớn ở thành phố Giang Ninh."
"Hôm nay chúng ta sẽ triệu tập cuộc họp tác chiến, để xác định kế hoạch hành động. Sáng mai, chúng ta sẽ tiến hành hành động!"
"Còn về các thế lực lớn nhỏ ở thành phố Giang Ninh, chúng ta đã thông báo đầy đủ cho bọn họ cả rồi. Bảo họ ẩn náu càng sớm càng tốt, đừng xảy ra xung đột với Thực Nguyệt."
"Về vấn đề an toàn, ngươi có thể yên tâm."
Trong lòng Vũ Thập Phương hơi yên tâm, gật đầu rồi ngồi xuống.
Chu Chính nhìn về phía mọi người/Mục tiêu của những kẻ này rất rõ ràng, chính là tiến vê khu vực Trung Nguyên. Vì vậy, chúng ta phải tranh thủ thời gian, tiêu diệt bọn họ càng sớm càng tốt tại khu vực Duyên Hải!"
"Tuyệt đối không thể để cho những tên lang nhân đáng ghét này tiến thêm một bước!"
"Vậy thì bây giờ, hãy triển khai cuộc họp tác chiến cuối cùng. Mời ba đội cử ra đội trưởng là người đại diện, nói một chút về kết quả thảo luận của các ngươi nào!"
Ánh mắt Chu Chính nhìn về phía Trương Dịch.
"Trương Dịch, ngươi hãy bắt đầu phát biểu trước đi nào!"
Ánh mắt của mọi người chuyển sang phía Trương Dịch.
Trương Dịch ho một tiếng, thong thả đứng dậy.
"Đã bảo là phải để ta nói, vậy thì ta sẽ nói đôi lời."
Trương Dịch tóm tắt những gì các thế lực nước ngoài bàn bạc hôm qua cho mọi người cùng nghe.
Hắn hầu như không giấu diếm bất cứ điều gì, ngoại trừ năng lực của hắn có liên quan đến chiến thắng hay thất bại, thành bại của cuộc hành động.
"Quan trọng nhất là chúng ta phải nắm rõ toàn bộ năng lực của Thực Nguyệt. Đặc biệt là phải tìm cách phá vỡ con đường tiếp cận thông tin của bọn họ.
Nói chung là vậy, đó là tất cả những gì ta có thể nói. "
Sau khi Trương Dịch nói xong, hắn ngồi xuống.
Sau khi hắn nói xong, nhiều người tại hiện trường cúi đầu suy tư, suy nghĩ vê những gì Trương Dịch vừa nói.
Thậm chí Đặng Thần Thông cũng chống cằm, tỏ vẻ trầm ngâm.
Chu Chính gật đầu tán thưởng với Trương Dịch.
"Trương Dịch phân tích rất đúng đắn, cuộc chiến của chúng ta với Thực Nguyệt, quan trọng nhất chính là thông tin! Hiện tại chúng ta chưa rõ nguồn gốc thông tin của đối phương, vì thế mà có phần yếu thế hơn. "