Chương 1051: Cân nhắc
Chương 1051: Cân nhắcChương 1051: Cân nhắc
Giọng nói của Chu Chính đột nhiên cao vút lên.
"Nhưng về những mặt khác, chúng †a nắm giữ lợi thế tuyệt đối!"
"Cho dù là về số lượng, sức mạnh của Dị Nhân, hay hỗ trợ hậu cần khi làm nhiệm vụ tại quê nhà. "
Hắn ta chắp tay, mỉm cười tự tin: "Quan trọng nhất là chúng ta còn có sự hỗ trợ về vũ trang từ đại khu. "
Mọi người không khỏi đưa mắt nhìn về phía Chu Chính.
"Ngươi định sử dụng vũ khí hạng nặng để định vị và tấn công sao?"
Dị Nhân Chính Dương của thành phố Từ Xuyên hỏi bằng ánh mắt hừng hực. Tên lửa là một trong những vũ khí chiến lược quan trọng nhất hiện nay.
Sức công phá của nó có thể áp đảo gần như mọi Dị Nhân.
Nhưng do thế giới diệt vong, dây chuyền sản xuất vũ khí hầu như bị cắt đứt, chỉ có thể dùng hàng tồn kho để tiêu hao.
Do đó, các đơn vị cấp đại khu không thể tùy tiện sử dụng vũ khí này.
Trương Dịch và những người khác trong lòng sớm đã đặt câu hỏi, tại sao đại khu lại không sử dụng tên lửa đánh trúng vị trí chính xác của Thực Nguyệt.
Chu Chính như hiểu được thắc mắc trong lòng mọi người.
Hắn giải thích: "Thực Nguyệt sở hữu thiết bị gây nhiêu vệ tinh. Mặc dù hệ thống Tinh Vân của chúng ta có thể xác định sơ bộ khu vực mà bọn họ đang ở, nhưng không thể xác định chính xác vị trí của bọn họ. "
Lan Tân Thành nhắc nhở: "Bọn họ có thể gây nhiễu trinh sát vệ tinh trong phạm vi bán kính 5 km. "
Chu Chính gật đầu: "Đúng vậy, 5 km. Thực sự rất khó để dùng đạn dược bao phủ trong phạm vi bán kính 5 km. "
"Nhưng mọi người cứ yên tâm, lần này chúng ta đã chuẩn bị một số thứ khác, đảm bảo sẽ mang đến cho bọn họ một bất ngờ rất lớn. "
Mọi người đều có chút vui mừng, xem ra đây hẳn là vũ khí bí mật của đại khu Giang Nam.
Dù sao thì tổ chức đó cũng thuộc cấp bậc đại khu, không thể không có một số thứ giấu kín không cho ai biết.
Sau đó, đội trưởng đội thứ hai Trác Phi Vũ cũng đứng dậy, công bố kết quả nghiên cứu của cả nhóm.
Trác Phi Vũ lôi điện thoại vệ tỉnh ra khỏi túi, mở tệp văn bản trên đó, bắt đầu đọc theo như một bài báo cáo khoa học.
"Kết hợp với thất bại trong trận chiến đầu tiên, chúng ta đã rút ra kinh nghiệm quan trọng, đó chính là không được chia quân tác chiến. "
"Kể cả khi chia thành ba đội, cũng nhất thiết phải đảm bảo khoảng cách giữa các đội không quá hai km. "
"Và cần quy định, khi một đội nào đó chạm trán với Thực Nguyệt, hai đội còn lại phải nhanh chóng tiến tới hỗ trợ. "
"Chúng ta không nhất thiết phải để đối thủ dẫn dắt. "
"Vì bọn họ rất giỏi về mặt thông tin, bọn họ nhắm vào năng lực của từng đội Dị Nhân, phái Dị Nhân khắc chế chúng ta ra tay. " "Vậy thì chúng ta cũng có thể căn cứ vào tình hình chiến trường, kịp thời đổi đối thủ!"
Những lời này khiến Trương Dịch đột nhiên sáng mắt.
Hắn không khỏi nhìn thêm vài lần về Trác Phi Vũ, người đàn ông này chỉ mới ngoài ba mươi tuổi, trông rất trẻ, mái tóc hơi nhờn, có lẽ vì đã rất lâu không được tắm gội.
Mặc dù khuôn mặt hơi tầm thường, nhưng khi đọc báo cáo thì lại hơi gượng gạo.
Nhưng chỉ từ một trận chiến đầu tiên, có thể chỉ ra trọng tâm thất bại một cách chính xác và đưa ra cách ứng phó, đủ thấy đầu óc của hắn ta không đơn giản.
"Đổi đối thủ ư? Phương pháp này khá tuyệt. " Trương Dịch không kiềm chế được mà thầm thì.
Trong trận chiến đầu tiên, lý do quan trọng khiến 10 đội Dị nhân bị tiêu diệt nhanh như vậy chính là năng lực của thủ lĩnh bị khắc chế.
Bởi vì trong cuộc chiến của những Dị nhân cấp Delta, tầm ảnh hưởng của những Dị nhân cấp thấp đã rất nhỏ.
Mà mười ba thành viên của Thực Nguyệt, mỗi người đều là kẻ hung ác ngang ngược ở Quan Đông, cũng là những người xuất bọn họ cấp độ Delta.
Vì vậy, trận chiến đầu tiên về cơ bản có thể coi là cuộc chiến của Thực Nguyệt với mười Dị nhân ngoại thành cấp Delta.
Trương Dịch cũng đã từng nghĩ, nếu như hồi đó cho họ đổi đối thủ, không để bọn họ đánh thoải mái như vậy, thì ngay cả khi đội tiên phong không đánh bại được Thực Nguyệt, thì cũng không thể thua thảm như vậy.
Trương Dịch có chút cảm thán.
Nếu Thực Nguyệt thực sự sở hữu khả năng thu thập thông tin không thể giải quyết đó, thì bọn họ có thể khám phá được năng lực của hắn đến mức nào?
Liệu bọn họ có biết được sức mạnh thực sự của hắn không?
Nếu vậy, bọn họ sẽ cử những ai ra đối phó với hắn?
Hắn cũng không biết, mọi thứ đều là ẩn số.
Trương Dịch cảm thấy có lẽ hắn vẫn nên cẩn thận là hơn.
Dù sao thì mình đang ở thế sáng còn địch thì tối, không cẩn thận mà lật xe †rong mương thì sẽ rất tệ.
Vì vậy, Trương Dịch quyết định tiếp tục ẩn mình, giữ mạng là trên hết.
Lời của Trương Dịch và Trác Phi Vũ khiến mọi người đều có chút nhận ra.
Trong đầu Chu Chính, thậm chí đã bắt đầu cân nhắc đưa điều này vào kế hoạch hành động.
Hắn gật đầu với Trác Phi Vũ: "Đề nghị của ngươi rất hay, ta sẽ cân nhắc. "
Trác Phi Vũ gật đầu, sau đó từ từ ngồi xuống.
Hạ Linh Linh chống cằm, ánh mắt nhìn Trác Phi Vũ đầy vẻ thích thú.
"Này, đội trưởng, nói hay lắm!"