Chương 1074: Cãi nhau
Chương 1074: Cãi nhauChương 1074: Cãi nhau
Nhưng mà Hạ Linh Linh vẫn đang nhìn chằm chằm hắn ta, đương nhiên sẽ không cho hẳn ta cơ hội như vậy.
"Ngươi đừng hòng! Ai dám động vào lão công của ta thì sẽ phải chết!"
Đôi mắt của Hạ Linh Linh bùng lên một tia sáng đỏ kỳ lạ, nhanh như chớp chặn ngang đường của Akutsu.
Tốc độ nhanh đến nỗi Akutsu căn bản là không thể đột phá.
"Xí! Thật là một người phụ nữ phiền phức!"
Akutsu ghét bỏ nói: "Được thôi, vậy thì tiễn ngươi đi trước vậy!"...
Chiến trường phía Tây và phía Bắc đã trở nên vô cùng hỗn loạn.
Và khu vực Đông Nam nơi Trương Dịch đang ở thì lại rất yên tĩnh, khiến mọi người đều không hiểu chuyện gì đang Xảy ra.
Trương Dịch nghe được báo cáo chiến đấu ở bên kia, trong lòng dâng lên một cảm giác nghỉ ngờ.
"Tại sao người của Thực Nguyệt lại không đến? Hay là có âm mưu lớn gì?"
Tại trung tâm chỉ huy tác chiến, Chu Chính cũng đang nhíu mày.
"Tại sao hướng của Trương Dịch lại không có ai xuất hiện? Có vấn đề về Trương Dịch hay là vê phía Thực Nguyệt?"
Đồ Vân Liệt quay đầu nhìn Chu ChínhChu Soái, cách đánh của Trương Dịch họ như vậy không có lợi cho kế hoạch của chúng ta. Hãy ra lệnh cho họ tiến vào bên trong quảng trường Giang Ninh đi!" Chu Chính suy nghĩ một hồi rồi gật đầu.
Hắn ta chuyển sang kênh liên lạc của Trương Dịch, hạ lệnh.
"Trương Dịch, các ngươi hãy tiếp tục tiến lên! Hướng của các ngươi, hành động của địch rất kỳ lạ, bây giờ các ngươi hãy tiến về trung tâm quảng trường Giang Ninh. Tìm kiếm tình báo!"
Trương Dịch nhàn nhạt đáp lại: "Nhận được."
Kết thúc liên lạc, hắn nhìn sâu vào quảng trường Giang Ninh, nơi bị bao phủ bởi sương mù, mọi thứ đều không thể nhìn rõ.
Nếu tiến lên phía trước thì có khả năng sẽ chạm trán với lực lượng lớn của Thực Nguyệt.
Dù sao thì hiện tại Thực Nguyệt còn tám thành viên chưa xuất hiện. Ngay cả với thực lực của Trương Dịch cũng không thích phiêu lưu mạo hiểm.
Nhìn thấy biểu hiện khác thường của Trương Dịch, Lương Duyệt không khỏi hỏi: "Sao thế? Tổng bộ kia đã hạ lệnh gì?"
Trương Dịch nói: "Họ nói rằng kẻ địch ở đây có hành động kỳ lạ, chúng ta hãy điều tra sâu hơn."
Lương Duyệt cũng nhíu mày: "Điều tra sâu hơn sao? Như vậy thì rủi ro cũng sẽ lớn hơn."
Cô nhìn Trương Dịch "Ngươi định làm gì?"
Trương Dịch cười: "Có thể làm gì được, tổng bộ đã hạ lệnh như vậy thì chúng ta cứ làm theo thôi."
Lương Duyệt hơi bất ngờ, Trương Dịch không giống như người nghe lời như vậy.
Nhưng khi cô nhìn thấy nụ cười đầy thâm ý trên khóe miệng Trương Dịch, cô đột nhiên nhận ra rằng, chuyện này không đơn giản như vậy.
Quả nhiên, Trương Dịch dẫn họ rời khỏi tòa nhà này, sau đó tìm thấy Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly đang giám sát ở Tầng dưới.
Trương Dịch nói với họ: "Không gặp kẻ địch ở đây, tổng bộ bảo chúng ta tiếp tục tiến lên."
Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly nhìn nhau, cả hai đều nghĩ: Đúng là như vậy.
Một mực ngồi ở đây đợi kẻ địch đến, đâu phải đến đây để thực hiện nhiệm vụ vây bắt?
"Ừ, chúng ta cũng nên hành động thôi!" Hai người phụ nữ gật đầu, Trương Dịch dẫn đầu đi về phía bên trong quảng trường Giang Ninh.
Tiến lên được hơn trắm mét, Trương Dịch dừng lại.
Hắn ta chỉ vào một tòa nhà phía trước nói: "Ở đây có thể nhìn rõ hơn! Chúng ta hãy phòng thủ ở đây!"
Trân Tiêu Tiêu và Bành Ly trợn tròn mắt, người đều ngớ người.
"Cái gì? Ngay tại đây?"
"Tổng bộ không phải bảo chúng ta vào quảng trường Giang Ninh điều tra sao?"
Chỉ có Lương Duyệt là nhịn không được mà che miệng cười trộm.
Phong cách hành sự của Trương Dịch, cô biết quá rõ.
Mong hắn ta ngoan ngoãn nghe lời thì quả thực là si tâm vọng tưởng.
Trương Dịch chính nghĩa nghiêm từ nói: "Nhiệm vụ lần này rất quan trọng, chúng ta phải hành động cẩn thận. Vì vậy, ta quyết định quan sát kỹ ở đây trước rồi hãy hành động."
Hắn ta chỉ hứa với Chu Chính là sẽ tiến lên, nhưng không nói là sẽ tiến bao Xa.
Thật sự để hắn ta dẫn đội xông vào trung tâm quảng trường Giang Ninh, liều mạng với lực lượng lớn của Thực Nguyệt sao?
Hắn không ngu!
Đối phương rất có thể sở hữu dị nhân gần đến cấp độ Epsilon, Trương Dịch sẽ không tự phụ cho rằng mình có thể bảo vệ mạng sống của tất cả mọi người.
Dù sao thì dị nhân ở ngoại thành của họ cũng không phải là lực lượng chính.
Chỉ là để lấy một ít vật dụ địch mà thôi, chơi cả tính mạng mình vào như vậy làm gì chứ!
Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly hoàn toàn không nói nên lời.
Họ cũng biết rằng hai mặt trận kia đã nổ ra chiến tranh, bảo họ không làm gì cả, chẳng phải là trơ mắt nhìn điểm nhiệm vụ bị người khác lấy mất sao?
"Trương Dịch, ngươi làm vậy thì chúng ta đến đây chẳng phải là vô ích sao?"
Trần Tiêu Tiêu nhịn không được tức giận nói, ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm vào Trương Dịch, đã có chút bất mãn.
Trương Dịch lại thản nhiên nói: "Nhiệm vụ thì làm không xong. Nhưng tính mạng thì chỉ có một lần! Ta cho rằng tiền đề để hoàn thành nhiệm vụ là ưu tiên bảo vệ tính mạng của mình."