Chương 1104: Cứ cho là vậy đi
Chương 1104: Cứ cho là vậy điChương 1104: Cứ cho là vậy đi
Lan Tân Thành vội vàng ngậm miệng, không tiếp tục nói vê chuyện này nữa.
Thế nhưng rất nhanh, hẳn ta lại nghĩ ra một cách.
"Vừa lúc biết được Trương Dịch có chút thực lực, không bằng để hắn ta tiếp tục chiến đấu với Thực Nguyệt! Như vậy cũng có thể giúp đỡ các thành viên khác của Đội Thiên Thần đang có mặt."
Tuy nói như vậy, nhưng tình hình chiến đấu trên chiến trường lại không được thuận lợi.
Hơn nữa Đặng Thần Thông đã giết tới đại bản doanh của tổ chức Thực Nguyệt rồi giao chiến với Hououin Kyouma, tổ trưởng của tổ chức Thực Nguyệt. Trận chiến đó mới là trận quyết định thắng bại của hành động lần này!
Chu Chính nhìn Trương Dịch trên màn hình, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Trương Dịch, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành, bây giờ rút lui vê đi!"
Lan Tân Thành nghe vậy thì kinh hãi biến sắc,'Chu soái..."
Chu Chính không quan tâm đến lời nói của Lan Tân Thành, chỉ lặng lẽ kết thúc liên lạc với Trương Dịch.
Trận chiến này đã hy sinh quá nhiều người rồi.
Còn trận chiến tiếp theo, chính là cuộc so tài giữa Đặng Thần Thông và Hououin Kyouma.
Đến trình độ chiến đấu của Đặng Thần Thông, người dị năng bình thường mà xông vào cũng chỉ là tặng không. Nhưng bây giờ Trương Dịch đã hoàn thành rất tốt nhiệm vụ, không, phải nói là hoàn thành nhiệm vụ vượt xa dự tính của Chu Chính.
Chu Chính hy vọng có thể giữ lại được mầm mống tốt này.
Nếu có thể để hắn gia nhập Bạo Tuyết Thành, tương lai có lẽ cũng sẽ là một chiến lực cấp độ đội trưởng.
Trương Dịch hơi ngoài ý muốn trước mệnh lệnh của Chu Chính.
Hắn còn tưởng Chu Chính sẽ để hắn tiếp tục xông pha trên chiến trường hỗ TrỢ.
Đối với việc này, Trương Dịch cũng không từ chối.
Suy cho cùng với thực lực của hắn, dọn dẹp chiến trường hoàn toàn không mất sức, hơn nữa còn có thể nhặt xác lên để lấy điểm thưởng. Cho dù có gặp phải địch thủ không giải quyết nổi thì bỏ chạy cũng chẳng có vấn đề gì.
Nhưng khi Chu Chính đã nói như vậy, chẳng phải bọn họ là đối với Đặng Thần Thông rất tự tin sao.
Trương Dịch vốn không phải người thích ra oai, bởi vậy hắn rất ung dung quan sát chiến trường ở phía Tây một lượt, thong thả rút khỏi chiến trường này.
Trương Dịch mang theo chiến công oanh liệt chém giết thành viên tổ chức Thực Nguyệt, rời khỏi quảng trường Giang Ninh.
Hắn vừa mới đi ra được một lúc, lập tức có binh lính y tế chạy tới nghênh đón.
Trương Dịch chỉ cười nhạt với bọn họ: "Ta không sao cả."
Vài tên binh lính y tế thấy cảnh này, ánh mắt đều vô cùng kinh ngạc, nhìn về phía Trương Dịch cũng đầy kính trọng.
Bởi vì trong trận chiến lần này, dị năng giả ngoại thành thương vong quá một nửa, căn bản không thấy một người nào lành lặn.
Mà Trương Dịch lại là người cuối cùng đi ra khỏi chiến trường.
Mặc dù bọn họ không biết trong chiến trường đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng điểm này đã đủ khiến bọn họ đối với Trương Dịch mang theo lòng kính sợ.
Trương Dịch dọc theo đường trở lại chiếc phi cơ vũ trang vừa hạ cánh.
Thấy bên trên đã cải tạo thành phòng bệnh nặng tạm thời, đám dị năng giả ngoại thành sống sót ngoài Lương Duyệt và Bành Ly ra, cơ bản đều bị thương khá nặng.
Nguyên Hạo nằm trên cáng, sắc mặt tái nhợt suy yếu, cảm giác sắp chết đến nơi.
Mà bạn gái hắn Hạ Linh Linh đứng bên cạnh giường cáng, ánh mắt ngờ nghệch, không nói một câu, cứ như người chết.
Trương Dịch nhìn thấy vết thương dữ tợn trên thân thể của cô ta, cùng với da thịt lật ra không giống người sống, lúc này mới hiểu, tại sao lúc trước thống kê số lượng dị năng giả ngoại thành lại không tính cả Hạ Linh Linh.
Mạc Trọng Ninh, Lệ Nguy Hải bọn họ cũng chẳng dễ chịu gì, một trận chiến vừa rồi đối với bọn họ mà nói, quả thực là đả kích rất lớn.
Không chỉ là về mặt thân thể, còn có cả phương diện tâm lý.
Bọn họ và tổ chức Thực Nguyệt về bản chất mà nói cũng chẳng khác nhau là mấy. Đều là những kẻ lính đánh thuê không lệ thuộc vào bất cứ tổ chức chính quy nào.
Thế nhưng đánh nhau rồi mới biết, chênh lệch thực lực căn bản là cách biệt một trời một vực!
Nếu không phải đội Thiên Thân kịp thời xuất hiện, tất cả bọn họ đều khó tránh khỏi cái chết!
Cho nên hiện tại bọn họ nhìn Trương Dịch bình yên trở về, trong mắt đều lộ ra vẻ khác thường và hâm mộ.
Trương Dịch không để ý đến bọn họ, mà trực tiếp đi tới bên cạnh Lương Duyệt ngồi xuống.
Trần Tiêu Tiêu nhờ Bành Ly chữa trị, lại được đội y tế dùng thuốc, đã hồi phục không tệ rồi.
Mặc dù trong thời gian ngắn không thể chiến đấu, thế nhưng tính mạng không có trở ngại gì lớn.
Cô ta nhìn Trương Dịch, trong mắt đã mang theo vài phần kính sợ.
Cô ta nhìn thấy tận mắt, Trương Dịch một mình chém giết hai người của †ổ chức Thực Nguyệt!
"Trương Dịch, ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ rồi sao?"
Trần Tiêu Tiêu cẩn thận hỏi.
Trương Dịch suy nghĩ một chút, mệnh lệnh Chu Chính giao cho hẳn là chỉ viện cho tuyến phòng thủ phía bắc.
Thế nhưng khi hắn tới nơi thì Liêu Hồng Lôi đã bị giết rồi.
Nhưng hắn ta cũng đã giết Kamiya Waido và Akutsu Shinichiro, nói chung vân không phụ sứ mệnh.
Trương Dịch gật đầu: "Có thể coi như là vậy đi."