Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1114 - Chương 1105: Kính Trọng

Chương 1105: Kính trọng Chương 1105: Kính trọngChương 1105: Kính trọng

Lời này vừa nói ra, dị nhân ngoại thành đang có mặt đều không khỏi chấn động.

Ngay cả nhân viên y tế ở bên cạnh cũng không nhịn được mà ngoái đầu nhìn lại.

Mạc Trọng Ninh ngạc nhiên nhìn Trương Dịch: "Ngươi đừng nói với chúng †a rằng ngươi đã hạ được thành viên của Thực Nguyệt?"

Hắn ta cúi đầu, lẩm bẩm: "Những kẻ đó, mạnh như quái vật vậy."

Lệ Nguy Hải lắc đầu.

"Không thể nào đâu! Chỉ có những người trong đội Thiên Thần mới có thể đối đầu với họ."

"Còn chúng ta, những dị nhân ngoại thành này, hừ, chẳng qua chỉ là bia đỡ đạn mà thôi."

Trương Dịch vốn không muốn để ý đến mấy người này.

Nhưng nghe thấy giọng điệu tuyệt vọng của họ, hắn không khỏi khẽ cười lạnh một tiếng.

"Những kẻ của Thực Nguyệt rất mạnh sao? Sao ta lại không thấy thế nhỉ."

"Có phải do các người yếu quá rồi hay không?"

Lời này vừa dứt, mấy người vốn đã bị Thực Nguyệt dọa sợ đều tức giận.

Mạc Trọng Ninh tức giận nói: "Trương Dịch, ngươi thật sự đã gặp người của Thực Nguyệt chưa? Ngươi có biết họ mạnh đến mức nào không?”

Lệ Nguy Hải cũng lắc đầu.

"Ta nghe nói, bên ngươi căn bản không có người của Thực Nguyệt xuất hiện. Có lẽ điều này đã khiến ngươi hiểu lầm gì rồi không."

"Còn việc ngươi nói ngươi đã hỗ trợ chiến tuyến phía bắc, có lẽ cũng chỉ là sang để tiếp viện, bắn vài phát súng mà thôi!"

Trương Dịch thở dài, cơ thể dựa vào ghế trong trực thăng.

Hắn dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói: "Có lẽ đúng như mọi người nói nhỉ! Là do †a hiểu lầm, tình cờ gặp phải 4 tên thành viên yếu ớt của Thực Nguyệt, rồi giết luôn họ."

"Chỉ có vậy thôi."

Câu nói này khiến cho bầu không khí trong trực thăng đột nhiên thay đổi.

Ngay cả Nguyên Hạo đang nằm yếu ớt trên giường bệnh cũng ngồi dậy, nhìn Trương Dịch với ánh mắt không dám tin. "Ngươi... ngươi nói gì cơ? Ngươi thực sự đã giết được thành viên của Thực Nguyệt, mà còn là bốn người lận sao?"

Trần Tiêu Tiêu và Bành Ly cũng sửng sốt nhìn Trương Dịch.

Hắn... hẳn lại giết thêm hai thành viên của Thực Nguyệt nữa sao?

Không phải là nói, Trương Dịch đã một mình tiêu diệt được một phần ba lực lượng của tổ chức Thực Nguyệt sao!

Thành tích này, chỉ có thể dùng từ khủng khiếp để hình dung!

"Này này ngươi có chắc chắn là đang nói đùa phải không? Hừ hừ."

Nụ cười trên khuôn mặt của Mạc Trọng Ninh có chút cứng đờ.

Mặc dù hẳn ta biết, Trương Dịch sẽ không nói dối vê chuyện này. Nhưng thực tế đã trải qua, khiến hắn ta không thể tin rằng Trương Dịch có thể hạ gục bốn thành viên mạnh mẽ của Thực Nguyệt!

Cho dù chỉ hạ gục được một người, thì cũng đã vô cùng khó tin rồi!

Rõ ràng mọi người đều là dị nhân ngoại thành, đều là thủ lĩnh của một thế lực, trình độ thực lực cũng nên ngang nhau mới đúng.

Sao hắn lại có thể giỏi đến thế chứ?

Trương Dịch lười giải thích, hắn ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn qua cửa sổ hướng về trung tâm quảng trường Giang Ninh.

Bây giờ, điều hắn cần làm chính là chờ đợi.

Chờ đợi kết quả trận chiến giữa Đặng Thần Thông và thủ lĩnh của tổ chức Thực Nguyệt. Bên trung tâm chỉ huy tác chiến, ánh mắt của mọi người đều chăm chú nhìn chằm chằm vào đó.

Đặng Thần Thông, giờ đây chính là hy vọng cuối cùng của họ!

Nhưng cho dù tình hình chiến trận trên sân đã không còn lý tưởng, nhưng trong lòng Chu Chính lại yên ổn hơn ai hết.

Bởi vì hắn ta tin vào thực lực của Đặng Thần Thông.

Đẳng sau Đặng Thần Thông, là sức mạnh vũ trang của Bạo Tuyết Thành, cùng sức mạnh công nghệ mấy chục năm của Tập đoàn Đặng thị!

Ngay tại trung tâm quảng trường Giang Ninh, hai người thủ lĩnh đã gặp nhau, cuộc va chạm giữa hai dị nhân cấp đội trưởng cuối cùng cũng bắt đầu.

Cùng lúc đó, tổ chức Thực Nguyệt, trung tâm tác chiến, những dị nhân ngoại thành, đều cảm thấy một luồng khí tức kinh khủng khiến không khí cũng đông cứng lại, bùng nổ từ trung tâm quảng trường Giang Ninh!

Ngay khi những đấu trường khác còn đang giằng co thì Đặng Thần Thông với Hououin Kyouma đã bắt đầu chiến đấu.

Ai cũng biết, trận chiến bên này mới là quyết định được bên nào chiến thắng bên nào thua cuộc.

Nishi Hitomaru Satori vội vã dẫn theo Mayumi Takeuchi rời khỏi chiến trường.

Loại chiến đấu này, căn bản không phải thứ họ có tư cách để gần.

Tiếp theo, chỉ có thể giao cho Hououin Kyouma ứng phó.

Đợi đến khi hai đồng đội rời đi, Hououin Kyouma mỉm cười nhìn chằm chằm Đặng Thần Thông, dưới cái mũ bán báo lộ ra hai tia sáng dữ tợn.

"Chỉ cần ở đây có thể hạ gục ngươi, †a nghĩ đám chết già trong đại khu Giang Nam cũng nên tỉnh ngộ hoàn toàn rồi chứ"

Đặng Thần Thông cười híp mắt vẫy tay với hắn ta: "Ngươi có thể thử xemI"

Hououin Kyouma thu nụ cười trên mặt lại.

Từ giữa chân mày hắn ta, một vệt ấn màu đỏ tươi nhanh chóng hiện ra, sau đó dọc theo hai bên má lan ra, từ từ hình thành những vết sọc đỏ rực chói mắt trên khuôn mặt hắn ta!

Đó là một màu đỏ ngũ sắc, đỏ sẫm, đỏ tươi, rực rỡ và có những đốm sáng của những vì sao đang lấp lánh.

Giống như có từng dải ngân hà đỏ chảy trong da hắn ta.

Những vệt sọc máu dân lan đến cổ tay, mu bàn tay, sau đó bao phủ toàn thân!

Một khí thế mạnh mẽ đến nghẹt thở hiện ra xung quanh hẳn ta.
Bình Luận (0)
Comment