Chương 1110: Bãy?
Chương 1110: Bãy?Chương 1110: Bãy?
Máu của Hououin chảy dọc theo quần áo hắn xuống cơ thể, bộ trang phục tác chiến màu trắng bạc cũng bị máu nhuộm bẩn, nhìn không ra hình thù gì.
Những giọt máu loang lổ đó, không vì rời khỏi cơ thể mà đông lại và chuyển sang màu đen, ngược lại, chúng còn phát ra thứ ánh sáng chói mắt hơn.
Sau đó - chính là thiêu đốt!
Ngọn lửa dữ dội bùng lên ngùn ngụt, biến Đặng Thân Thông thành một người lửa.
Đặng Thần Thông đau đớn rên rỉ, hắn cố gắng thúc giục [ Thánh Thể gia trì] để chống lại sự thiêu đốt của ngọn lửa.
Nhưng nhiệt độ của ngọn lửa này quá khủng khiếp, hắn mất cảnh giác, chống đỡ vô cùng khó khăn.
Lúc này, Hououin lại từ từ đứng dậy từ đống thịt nát tan.
Hắn lạnh lùng nhìn Đặng Thần Thông đang bị ngọn lửa thiêu đốt, cười phá lên.
"Lần này, đến lượt ngươi được tái sinh trong lửa rồi!"
"Sức mạnh của Phượng Hoàng, không phải ai cũng có thể chịu đựng được đâu!"
Hắn đã phải trải qua hàng trăm lần luân hồi chết chóc, mới có thể chịu đựng được sức mạnh này.
Bị máu trong cơ thể thiêu đốt, biến thành tro bụi, nhưng lại hồi sinh trở lại nhờ sức mạnh "Bất tử".
Không biết đã trải qua bao nhiêu lần đau đớn như thế này, hắn mới học được cách kiểm soát sức mạnh này.
Máu của Phượng Hoàng, chính là chất độc lửa kinh hoàng nhất trên thế gian!
"Chết đi!!"
Hououin gầm lên một tiếng, thân thể trần truồng lao về phía Đặng Thần Thông đang bị ngọn lửa thiêu đốt.
Đặng Thần Thông khổ sở chống đỡ, chống lại ngọn lửa Phượng Hoàng, lúc này hắn thậm chí còn không thể mở mắt ra.
Nhưng ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, đầu óc hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
Rõ ràng hắn có sức mạnh tuyệt đối có thể nghiền nát Hououin.
Kể cả không giết chết được, chỉ cần có sự chuẩn bị đầy đủ thì việc phong ấn Hououin cũng không phải chuyện khó khăn.
Nhưng tại sao hắn lại cảm thấy rằng đối phương dường như hiểu rõ mọi thứ về hắn, thậm chí cả trận chiến này cũng chỉ là một cái bây đã được thiết lập sẵn cho hắn vậy?
Đặng Thần Thông mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không ổn.
"Không thể nào ta lại thua được! Sao ta có thể thua được?"
"Với năng lực của ta, chẳng lẽ với tiểu xảo như thế mà đấu được với ta sao?"
"Nhất định là vì...
Đang khi Đặng Thân Thông còn đang giãy giụa thì Hououin đã lao tới.
Sức mạnh Phụng Hoàng thiêu đốt toàn thân hắn, ngọn lửa đó tác động với ngọn lửa trên người Đặng Thần Thông khiến Đặng Thần Thông đau đớn vô cùng.
"Ha ha ha! Đến đây, đội trưởng đội Thiên Thần! Chúng ta xem xem ai có thể trụ đến cuối cùng!"
"Nhưng mà ta tốt bụng nhắc nhở ngươi một câu, ta chính là bất tử!"
Lần này, đổi thành Hououin tới hành hạ Đặng Thần Thông.
Đặng Thần Thông gắng sức vận chuyển năng lượng Thánh thể gia trì để chống lại sức thiêu đốt của ngọn lửa Phụng Hoàng.
Đồng thời, hắn còn phải dành thời gian ứng phó với Hououin.
Trên chiến trường, lửa bùng cháy ngút trời, tiếng gào thét vang lên không dứt. Dù có bị ngọn lửa Phụng Hoàng thiêu đốt nhưng Đặng Thần Thông dù sao cũng là Đặng Thần Thông, khi hắn phản công toàn lực thì Hououin cũng khó mà chống đỡ nổi.
Nhưng cách đánh của Hououin lại rất rõ ràng, chính là liều mạng với ngươi!
Trước khi Đặng Thần Thông tìm được cách khắc chế năng lực "Bất tử" của Hououin thì đánh kiểu này thì sớm muộn gì Hououin cũng có thể kéo Đặng Thần Thông chết chung.
Nhưng giờ Đặng Thân Thông đã không còn thời gian và tinh lực để đối phó nữa.
Máu Phụng Hoàng đó bùng cháy khắp toàn thân, nhiệt độ cao khiến hắn đau đớn tới mức chỉ muốn lập tức chết luôn.
Nhưng hẳn biết, bản thân tuyệt đối không thể bỏ cuộc như thế này.
Hắn liều mạng chiến đấu, vậy mà đúng là đã miễn cưỡng giết chết được Hououin thêm ba lần.
Chỉ có điều tên này cho dù có bị giết chết thế nào thì cũng sẽ lại bò ra từ trong ngọn lửa, sau đó cười gắẳn và tiếp tục chiến đấu với Đặng Thần Thông!
Tuyệt vọng, sự tuyệt vọng vô cùng tận bao trùm lấy Đặng Thần Thông.
Năng lượng dị năng của hắn cho dù có mạnh mẽ thế nào cũng không thể chiến đấu dai dẳng mãi được.
"Chẳng lẽ, ta thật sự sẽ phải bỏ mạng tại đây sao?"
Ngọn lửa đỏ như máu bao phủ lấy Đặng Thần Thông, luồng thánh quang màu bạc trên cơ thể hắn cứ ngày một yếu ớt dần. Đến thời điểm này, hắn không thể không thừa nhận một vấn đề, hắn không thể tiếp tục chiến đấu nữa rồi!
Nhưng đúng lúc đang ở giữa ranh giới sinh tử, hắn đã hiểu rất rõ một vấn đề.
Đó chính là, tại sao hẳn lại thất bại trong trận chiến này.
Không phải vì hắn không đủ mạnh, mà là vì...
"Phốc!"
Hououin đá đâu gối một cái, đập thẳng vào ngực Đặng Thần Thông.
Mặc dù có chiến y bảo vệ cơ thể nhưng hắn vẫn bị đánh bay đi cả chục mét, đập thẳng vào trong đống đổ nát.
Lúc này hắn đang há miệng phun ra rất nhiều máu, mí mắt cũng sắp không mở nổi nữa. Khóe mắt liếc thấy, hắn nhìn thấy Hououin không mảnh vải che thân, như một con quỷ cười gắn bước từng bước tới đây.
A —- ta biết rồi, ta cuối cùng cũng biết là xảy ra chuyện gì rồi.
Hóa ra ngay từ lúc bắt đầu, mục tiêu của bọn họ chính là ta!