Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1167 - Chương 1158: Đợi Trước

Chương 1158: Đợi trước Chương 1158: Đợi trướcChương 1158: Đợi trước

Hắn ta từ tốn nói: "Chúng ta đi qua vùng biển phía Nam Hải để đến được đại khu Giang Nam, rắc rối lớn nhất chính là hải quân của chúng."

"Ngươi nói xem, có cách nào giúp chúng ta lách qua được vòng vây của hải quân chúng không?"

Hououin Kyouma cười tủm tỉm gật đầu.

"Tất nhiên."

"Nếu không làm được thì làm sao mà chúng ta có thể đổ bộ lên vùng đất đó chứ?"

Có Mayumi Takeuchi thì bọn họ có thể tránh được mọi hiểm nguy - còn Trương Dịch lần đó là ngoại lệ.

"Hắc hắc, hắc hắc hắc! Thú vị, thật thú vị"

Ánh mắt lạnh lẽo của Canute nhìn chằm chằm vào Hououin Kyouma, mãi sau hắn ta mới nhoẻn miệng cười/Vậy thì, cùng nhau xông pha một trận đi!"

Hououin Kyouma cười nói: "Vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!"

Lời còn chưa dứt, một khẩu súng lục lạnh ngắt đã chĩa vào trán hắn ta.

"Đừng hòng giở trò trước mặt ta, nếu không, ta nhất định sẽ tự tay giết chết ngươi!"

Hououin Kyouma nhìn như không thấy khẩu súng lục trước trán mình.

"Tất nhiên, bây giờ chúng ta là cộng sự mà, phải không?”"...

Bên phía Trương Dịch.

Hắn ta vừa mới về thành phố Thiên Hải được một ngày. Bốn loại thuốc hợp chất giao cho Chu Khả Nhi, cạo bớt một ít bột ra để nghiên cứu, còn lại Trương Dịch vẫn mang theo bên người, phòng khi cần thiết.

Còn hắn ta thì dẫn theo vài người quay trở về Bạo Tuyết Thành.

Lần này, ngoài Lương Duyệt và Hoa Hoa, hắn ta còn dẫn theo Dương Hân Hân nữa.

Ba người đi tàu hỏa chuyên biệt của Bạo Tuyết Thành đến Bạo Tuyết Thành.

Vừa xuống tàu, họ đã nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.

Hai người vệ sĩ mặc quân phục đen, đeo kính đen.

Không phải Yên Vân Vệ cũng chẳng phải quân phòng thành, mà là vệ sĩ riêng của Đặng Gia - thậm chí còn có thể gọi là quân riêng. Bởi vì Trương Dịch đoán rằng, trong tay Đặng Gia cũng nắm giữ một lực lượng không hề tâm thường.

"Trương Dịch tiên sinh, chúng ta do Đặng Viễn Bá tiên sinh phái đến. Hắn muốn mời ngài dùng bữa trưa vào hôm nay, không biết ngài có tiện đường hay không?"

Trương Dịch đối mặt với lời mời của Đặng Gia hơi kinh ngạc.

Hắn với Đặng Gia chẳng có chút quen biết gì, trước kia cũng từng đến Đặng Gia Viên một lần, cũng là vì Đặng Thân Thông mời đến.

Bây giờ Đặng Thần Thông đã chiến tử, hắn cứ tưởng Đặng Viễn Bá sẽ thương tâm quá độ, chẳng có tâm tư quản chuyện bên ngoài.

Ai ngờ được, thế mà lại mời hắn đến cùng ăn cơm trưa. Trương Dịch nghĩ nghĩ một lúc, tuy không rõ mục đích của Đặng Viễn Bá là gì, nhưng cũng biết không thoát khỏi cái chết của Đặng Thần Thông.

Đặng Gia ở đại khu Giang Nam thế lực rất lớn, gia chủ của Đặng Gia đích thân mời, Trương Dịch vẫn phải nể mặt.

Hắn nhìn về phía hai tên vệ sĩ, cười nói: "Ta có thể mang theo vài người bạn của mình không?"

Hai tên vệ sĩ nhìn về phía Dương Hân Hân và Lương Duyệt, rồi gật đầu: "Đương nhiên là được."

Nhiệm vụ của bọn họ chỉ là mời Trương Dịch đến.

Còn Trương Dịch có mang người theo hay không, cũng chẳng liên quan gì đến cuộc nói chuyện tiếp theo.

"Được, cảm phiền hai vị vậy." Hai tên vệ sĩ khom người nhường đường: "Mời các vị."

Trương Dịch mấy người theo chân bọn họ lên một chiếc xe ô tô, xe chạy theo con đường Trương Dịch có chút quen thuộc, hướng về phía Đặng Gia Viên mà đi.

Khoang xe màu đen phía sau rất rộng rãi, không những ấm áp tráng lệ, mà còn có cả tủ lạnh mini bên trong, bên trong để rượu nước và đồ uống.

Trương Dịch liếc nhìn tài xế và tên vệ sĩ phía trước, lặng lẽ lấy điện thoại vệ tinh của mình ra.

Hắn nhìn về phía Lương Duyệt và Dương Hân Hân, hai người lập tức hiểu ý hẳn.

Đây là muốn thông qua chữ viết để giao lưu.

Trương Dịch: "Đặng Gia mời ta đến ăn cơm, hai người thấy thế nào? Có cho rằng bọn họ là có lòng tốt không, hay là kẻ đến không thiện đây?"

Lương Duyệt cau mày, suy nghĩ một hồi rồi nói: "Cái này... Ta cũng không biết nữa."

Hoa Hoa ngồi trên đùi Trương Dịch tò mò nhảy lên vai hắn, tuy rằng không biết chữ, nhưng cũng tỏ vẻ nhiệt tình hóng chuyện.

Dương Hân Hân cười cười, cô nhanh chóng bấm hai chữ trên điện thoại.

"Lôi kéo."

Trương Dịch liếc nhìn Dương Hân Hân bên cạnh, tiếp tục gõ chữ hỏi: "Căn cứ vào đâu mà ngươi có thể nói như vậy?”

Khóe miệng Dương Hân Hân nở nụ cười bí hiểm. "Theo tình báo hiện tại mà xem, chiến lực đỉnh cao của Bạo Tuyết Thành cũng không nhiều, biết được có sáu đội trưởng của đội điều tra, bộ trưởng bộ tác chiến Đồ Vân Liệt, cùng với vệ sĩ Tôn Lộc Huyền bên cạnh Chu Chính."

"Theo chế độ quản lý của Bạo Tuyết Thành, khả năng sẽ không có người mạnh ẩn náu. Kể cả có thì cũng không nhiều."

"Mà Đặng Gia rất dựa vào Đặng Thần Thông có năng lực đỉnh cao này, để duy trì địa vị của Đặng Gia."

"Nhưng mà bây giờ, Đặng Thần Thông đã chiến tử. Điều này sẽ gây ra ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng cho Đặng Gia."

"Cộng thêm Biên Quân Vũ trước đó tử trận, khiến cho cán cân của Bạo Tuyết Thành xuất hiện vấn đề nghiêm trọng. Có lẽ thời cơ thanh tẩy mới sắp đến."

"Đặng Gia mời ca ca qua đó, không thể là muốn đối phó với ngươi, như thế thì chẳng có tác dụng gì với bọn họ cả."

"Chỉ có khả năng là muốn lôi kéo ca ca, để ngươi trở thành người của bọn họ."
Bình Luận (0)
Comment