Chương 1159: Mời tới nhà
Chương 1159: Mời tới nhàChương 1159: Mời tới nhà
Một phen phân tích của Dương Hân Hân rất có lý, khiến cho tâm trạng của Trương Dịch cũng nhẹ nhõm đi phần nào.
Trong thế giới sau này, chiến lực đỉnh cao sẽ quyết định sức mạnh của một thế lực.
Binh lính bình thường, thậm chí là vũ khí nhiệt hạch, đều từng bước mất đi quyền chủ đạo trên chiến trường.
Nếu không, thì mười ba người của Thực Nguyệt sao có thể hoành hành ngang ngược ở đại khu Giang Nam như vậy được.
"Hắn ta muốn lôi kéo ta sao?”
Trương Dịch nhíu mày.
Hắn gõ chữ: "Nhưng mà, ta không muốn nhúng tay vào cuộc tranh giành quyền lực của Bạo Tuyết Thành."
Hắn ta vốn không phải người thích quyền thế.
Nếu muốn thì lúc đầu sau khi giải quyết được Nguyên Không Dạ, hắn ta đã có thể đến chỗ Chu Chính tranh công rồi.
Dương Hân Hân suy nghĩ một lát, nói: "Có thể thử thăm dò thái độ của đối phương trước xem sao. Nhưng rất rõ ràng, hiện tại Đặng Gia sẽ không lựa chọn trở mặt với ngươi. Coi như ngươi muốn từ chối thì cũng phải để lại cho họ chút không gian để tưởng tượng".
Trương Dịch gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Hắn ta vẫn hiểu những phép tắc này trong chuyện người với người.
Nhưng nghĩ tới cũng thấy buồn cười, đến tận lúc tận thế rồi mà những nơi còn chế độ xã hội thì vẫn cần để ý tới những thứ này. Nửa tiếng sau, ô tô đã chạy tới Đặng Gia Viên.
Vẫn là nơi quen thuộc, nhưng sau khi Trương Dịch tới nơi thì cảm thấy nơi đây có thêm vài phần bi tráng và tiêu điều.
Thậm chí ngay cả thái độ biểu hiện trên mặt của những hộ vệ Đặng Gia dường như cũng thêm nghiêm trọng mấy phần.
Thất bại của đội Thiên Thần, Đặng Thần Thông tử trận đã phủ lên gia tộc này một tâng mây đen dày đặc.
Loại tâm trạng này kéo dài tới tận bây giờ vân không tan được.
Tới Đặng Gia Viên thì người ra đón họ là một người đàn ông tao nhã mặc vest.
Nhìn thì chỉ khoảng bốn mươi tuổi, nhưng dung mạo tuấn tú, khí chất thanh nhã, dáng vẻ của một quý ông.
Đây là quản gia Liên Thành của Đặng Gia.
"Trương tiên sinh, còn có hai vị tiểu thư, hoan nghênh tới Đặng Gia Viên! Lão gia chúng ta đã chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn, mời mọi người cùng thưởng thức".
Hoa Hoa vẫn luôn được Dương Hân Hân bế trong lòng.
Nó bất mãn kêu "meow" một tiếng, hình như không vui vì Liên Thành đã lờ nó đi mất.
Liên Thành thấy thế thì có chút kinh ngạc, cười vội nói: "Là chúng ta tiếp đón không chu đáo, ta lập tức đi chuẩn bị đồ ăn cho mèo".
Hoa Hoa lúc này mới nhắm mắt một cách thỏa mãn, tiếp tục cuộn mình trong lòng Dương Hân Hân. Ban ngày nó cơ bản là ngủ, chẳng muốn làm bất cứ chuyện gì.
Trương Dịch ba người đi theo Liên Thành một mạch về phía trước.
Nhà của Đặng Viễn Bá thì hẳn ta vân chưa từng tới lần nào.
Đi vào phòng khách thì thấy mấy chục người phụ nữ mặc sườn xám xinh đẹp đứng hai bên, cung kính cúi chào họ.
"Hoan nghênh Trương Dịch tiên sinh, Dương tiểu thư và Lương tiểu thư!"
Bên trong phòng vàng son lộng lẫy, nhìn qua thậm chí còn không thấy được điểm cuối, không hình dung ra được không gian bên trong to lớn đến mức nào.
Cộng thêm những người phụ nữ xinh đẹp này nữa, Trương Dịch cảm nhận sâu sắc được sự chân thành của Đặng Viễn Bá. Chỉ có Dương Hân Hân hơi nhíu mày, không thích lắm với cách chào đón của Đặng Gia.
Liên Thành đi theo cạnh Trương Dịch, cười hì hì hỏi: "Trương tiên sinh, ngươi thấy môi trường thế này còn vừa ý không?"
Trương Dịch thâm nghĩ: Đương nhiên là ta vừa ý lắm rồi!
Nhưng trước mặt Dương Hân Hân và Lương Duyệt, hắn ta phải cố nhếch khóe môi lên cười, gật đầu nhạt nhẽo.
"Không tệ".
Trương Dịch tự cho mình một trăm điểm với cách thể hiện đó.
Liên Thành cũng hơi kinh ngạc trước sự điềm tĩnh của Trương Dịch, thâm nghĩ: Quả nhiên là người mà lão gia coi trọng, định lực đúng là mạnh! Trước đó còn coi thường hắn ta vì chỉ là một quản lý kho hàng bình thường, giờ xem ra là lỗi tại ta rồi.
Một lát sau, mọi người đi qua hành lang lộng lẫy rồi tới nơi ăn tối.
Bên trong phòng ăn đều được trang trí màu đỏ, rất náo nhiệt, thậm chí còn hơi vui mừng.
Điều này khiến Trương Dịch thấy hơi kỳ lạ.
Đặng Thần Thông còn chưa chôn, đã ồn ào như vậy rồi, có thật sự thích hợp được hả?
Nhưng mà, lão đầu tử có lẽ là thích náo nhiệt chăng! Cũng có thể hiểu được.
Sau khi kỷ băng hà tới, rất nhiều người bắt đầu thích màu đỏ như lửa này.
Bởi vì thấy nó thì trong lòng đều sẽ sinh ra chút ấm áp.
Đặng Viễn Bá mặc một bộ quần áo nhà Đường màu đỏ, cười hì hì ngồi ở bàn tròn khổng lồ.
Liên Thành nói: "Đặng tiên sinh, Trương Dịch tiên sinh bọn họ đã tới rồi!".
Trương Dịch đi tới, lễ phép nói với Đặng Viễn Bá: "Đặng tiên sinh, ngài vẫn khoẻ chứ! Làm phiền rồi".
Dương Hân Hân và Lương Duyệt cũng nhàn nhạt nói một câu: "Đặng tiên sinh, chào ngài".
Đặng Viễn Bá mỉm cười nhìn Trương Dịch và mọi người: "Tốt lắm, tốt lắm, mấy vị đã bằng lòng đến đây, ta cảm thấy rất vui."
"Mau ngồi đi, đừng khách sáo."
"Trương Dịch, ngươi và cháu trai ta là Đặng Thần Thông cũng coi như là có chút giao tình, nếu ngươi không chê, thì có thể gọi ta một tiếng Đặng bá bá." Trương Dịch có chút kinh ngạc.