Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1171 - Chương 1162: Nói Ra Mục Đích

Chương 1162: Nói ra mục đích Chương 1162: Nói ra mục đíchChương 1162: Nói ra mục đích

Đặng Viễn Bá nói: 'Dị biến, bản thân nó chính là điều chắc chắn sẽ tồn tại trong quá trình tiến hóa của sinh vật."

"Lấy lượng người khổng lồ của loài người mà xem, thì người biến dị thời đại nào cũng có xuất hiện. Chỉ có điều bây giờ, là thời đại dị biến quy mô lớn, cho nên mới được mọi người biết đến rộng rãi thôi."

"Tất nhiên, trước kia nghiên cứu người biến dị, là vì bào chế thuốc men, và quân dụng. Nói thật, hạng mục nghiên cứu này đã khiến Tập đoàn Đặng thị của chúng ta kiếm được không ít tiền."

Hắn cười nhìn Trương Dịch: "Chúng †a có một đội ngũ trưởng thành, có thể giúp ngươi và những người đồng đội bên cạnh ngươi nâng cao thực lực, khai phá tiềm năng! Cũng như cung cấp huấn luyện ưu tú nhất."

"Bây giờ ngươi xác thực rất mạnh, nhưng ngươi vẫn còn không gian tiến bộ rất lớn. Đừng nói đến những người bạn đồng hành bên cạnh ngươi kia."

"Bây giờ, họ đã rất khó để đuổi kịp bước chân của ngươi rồi nhỉ?"

Những lời này, Trương Dịch không cách nào phản bác được.

Chênh lệch về thiên phú, khiến thực lực bên trong nhóm của bọn họ ngày càng chênh lệch rõ ràng.

Thế nhưng, Trương Dịch vẫn không muốn dễ dàng tin tưởng Đặng Viễn Bá.

"Ta không hiểu, tại sao ngài lại muốn giúp ta chứ?”

"Nói thẳng ra luôn nhé, nếu ngài muốn ta trở thành một tên tay sai cho Đăng Gia, nghe theo mệnh lệnh của ngài mà hành sự, thì ta không làm được đâu."

Ai ngờ Đặng Viễn Bá nghe xong câu đó liền ngửa cổ cười lớn.

"Ha ha ha ha ha ha hal!"

"Dĩ nhiên ta không nghĩ như vậy. Đến cả chức Đội trưởng đội điều tra của Chu Chính mà còn không dụ nổi ngươi, thì ta sao dám tưởng rằng Đặng Gia đưa ra cái giá cao hơn được."

Trương Dịch càng không hiểu.

"Vậy thì việc này có lợi gì với ngài mà ngài phải ra tay giúp ta?"

Nụ cười trên khuôn mặt của Đặng Viễn Bá dần dần thu lại.

Hắn ta không biết nghĩ đến điều gì, bỗng trở nên im lặng, sau đó từ từ quay người đi, nhìn những bông tuyết đang rơi lả tả ngoài sân. Trương Dịch chờ hắn ta trả lời.

Đủ cả một phút trôi qua, sự kiên nhân của Trương Dịch sắp hết thì Đặng Viễn Bá mới trầm giọng lên tiếng:

"Ta giúp ngươi là vì muốn báo thù cho cháu trai ta."

Trương Dịch lập tức nghĩ đến Đặng Thần Thông, người đàn ông dù ít giao thiệp với hắn nhưng lại tuấn tú tự tin.

Cái chết của Đặng Thần Thông là điều Trương Dịch không thể ngờ tới.

Là gia chủ Đặng Gia, Đặng Viễn Bá cũng không thể chấp nhận sự thật tàn khốc này.

"Báo thù? Chuyện này ngài không cần nói ta cũng biết, ta cũng sẽ đi giết sạch người của Thực Nguyệt."

Trương Dịch chậm rãi nói.

Nào ngờ Đặng Viễn Bá lại lắc đầu. "Giết chết cháu ta, Thực Nguyệt chỉ là một con dao mà thôi. Còn hung thủ thực sự, chắc chắn là ở trong Bạo Tuyết Thành!"

Trương Dịch chấn động dữ dội.

Việc này mặc dù hắn cũng từng nghi ngờ, nhưng khi nghe từ miệng của Đặng Viễn Bá - một đại lão nói ra thì khả năng này càng lớn hơn.

"Người trong Bạo Tuyết Thành giết chết Đặng Thần Thông? Việc này..."

Trương Dịch không biết nên đánh giá thế nào, bản thân chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới hắn, hắn cũng không hy vọng bị cuốn vào cuộc tranh giành quyền lực trong Bạo Tuyết Thành.

Ánh mắt của Đặng Viễn Bá u ám.

"Từ nhỏ cháu trai ta đã có thiên phú dị bẩm (năng khiếu), thông minh hơn người. Sau khi tận thế xảy ra, lại được Đặng Gia chúng ta dốc toàn lực bồi dưỡng, trở thành một trong những dị nhân mạnh nhất đại khu Giang Nam!"

"Tương lai của nó vốn dĩ có hy vọng vô hạn, có thể trở thành nhân vật huy hoàng nhất thời đại."

"Nhưng mà, không tránh khỏi sẽ có người ghen ghét nó."

Đặng Viễn Bá quay đầu nhìn Trương Dịch.

"Có người mượn tay Thực Nguyệt, giết chết nó!"

Trương Dịch nhíu mày nói: "Nếu như ngài đã biết là ai làm thì sao không tìm Chu Soái? Với năng lực của Đặng Gia, dù đối phương có là cường giả cấp Đội trưởng điều tra thì cũng có thể diệt trừ chứ?"

Đặng Viễn Bá nói: "Giờ ta vẫn còn chưa rõ là ai làm. Nhưng mà, ta có thể xác định phạm vi."

"Thần Thông chết, đối với ai có lợi nhất thì người đó là nghi phạm lớn nhất."

Đặng Viễn Bá không chỉ đích danh nói ra.

Nhưng mà lời nói đó, lại khiến Trương Dịch chấn động sâu sắc.

Không đi tìm Chu Chính, tức là có nghĩa có thể là hắn ta cũng không tin tưởng Chu Chính.

Dù sao thì Chu Chính cũng có thể vì củng cố quyền lực của mình mà trừ khử Đặng Thần Thông, người đang nổi như cồn.

Còn những thế lực khác trong Bạo Tuyết Thành thì càng không cần phải nói.

Đồ Vân Liệt, tiểu đội Luân Hồi, hoặc là những phe phái khác trong Bạo Tuyết Thành, đều có thể là người lập kế hoạch ra hành động này.

Trương Dịch cảm thấy sự phức tạp trong đó nên đã nói với Đặng Viễn Bá rằng:

"Ta không muốn nhúng tay vào việc này, cho dù điều kiện ngài đưa ra nghe rất hấp dẫn, nhưng nếu cuốn vào cơn bão tranh giành quyền lực thì e rằng ta và những người bên cạnh ta sẽ chết không có chỗ chôn!"

Nếu như chủ mưu đẳng sau thực sự là Chu Chính, thì hắn lấy gì ra để đấu với đối phương?
Bình Luận (0)
Comment