Chương 1188: Ba đánh một
Chương 1188: Ba đánh mộtChương 1188: Ba đánh một
Hắn ta không phải là sợ, mà trong lòng có chút bối rối.
Có phải những người ở đơn vị lớn lâu rồi thì dễ phát ngốc không nhỉ?
"Ngươi muốn đánh với ta á?"
Trương Dịch chỉ vào mũi mình, có chút không dám tin hỏi.
Cho dù hẳn ta có tệ đến mấy đi chăng nữa, có thể được Chu Chính đích thân phân công làm đội trưởng, chỉ cần nghĩ bằng ngón chân cũng biết không thể yếu được rồi nhỉ?
Diệp Hà hừ lạnh một tiếng.
"Tất nhiên là không! Một mình ta đánh với ngươi thì truyền ra ngoài ngươi cũng chẳng hay ho gì".
"Là tụi ta ba người đánh với một mình ngươi!"
"Trương Dịch, ngươi có dám chấp nhận hay không?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Bách Lý Trường Thanh và những người khác lập tức lộ vẻ hứng thú.
Bọn họ biết Trương Dịch rất mạnh.
Nhưng bọn họ không biết rốt cuộc Trương Dịch mạnh đến mức nào.
Ba thành viên đội Thiên Thần đối đầu với một mình Trương Dịch, trận tỷ thí này quả thực rất thú vị.
Còn Trương Dịch, hắn ta sẽ chấp nhận khiêu chiến chứ?
Bách Lý Trường Thanh hơi cau mày, trong lòng cân nhắc nếu đổi lại là mình thì có đánh thắng ba người này không.
Còn đáp án cuối cùng nhận được, lại không mấy khả quan. Thành viên đội điều tra đều là tinh anh, một đấu một thì còn có thể, nhưng ba người bọn họ phối hợp với nhau, sức mạnh lại càng nâng đỡ lẫn nhau gia Tăng.
Là Phó Đội trưởng, Bách Lý Trường Thanh, trừ khi khả năng chế ngự hoàn toàn, còn không thì tuyệt đối không nắm chắc có thể hoàn thành một đấu ba.
Trương Dịch nhướng mắt, thản nhiên nói: "Nếu các người muốn tìm chết thì ta có thể giúp các người toại nguyện".
Trận chiến này là trận chiến lập uy, nhất định phải đánh.
Nếu không đánh, sau này đội ngũ này sẽ khó quản lý.
Trên mặt ba người Diệp Hà lộ vẻ mừng đến phát điên.
Không ngờ rằng Trương Dịch lại thật sự dám tiếp nhận khiêu chiến của bọn họ!
Diệp Hà cười nham hiểm: "Đồng thời mà muốn đánh với ba người bọn ta, trừ khi có dị nhân cấp đội trưởng đích thân đến đây".
"Nhưng Trương Dịch mày sẽ không thật sự cho rằng, ngồi vào vị trí đội trưởng rồi, thì mày có được thực lực cấp đội trưởng chứ?"
Điều này giống như ban đầu Bách Lý Trường Thanh làm đội trưởng đội Hắc Bào, nhưng lại không nhận được sự coi trọng xứng đáng.
Chức vụ và thực lực không thể hoàn toàn móc ngoặc vào nhau.
Trương Dịch xoay người lui về một bên sân huấn luyện, hắn nhạt nhẽo nói: "Những người khác trước tiên rời khỏi đây đi."
Những người đội Hắc Bào lập tức rời khỏi sân huấn luyện, Lương Duyệt cũng dẫn theo Dương Hân Hân rời đi luôn.
Một khoảng sân huấn luyện lớn như vậy, lúc này chỉ còn lại Trương Dịch và ba người Diệp Hà.
"Thời gian của ta rất quý báu, không muốn đi ra chiến trường diễn võ đâu. Đánh nhau với mấy người ngay ở đây là được rồi!"
"Mau chóng đánh xong cho ta còn đi làm."
Trương Dịch quay đầu nhìn bọn họ, trên mặt là vẻ không thèm để ý.
Trên thực tế, Lưỡng Giới Tuyệt Kết đã được triển khai xung quanh hắn, tạo thành một phạm vi phòng thủ hoàn toàn không có góc chết.
Ba người Diệp Hà liếc nhìn nhau. Diệp Hà hạ thấp giọng nói: "Ba chúng ta đánh một mình hắn, nhất định có thể đánh thắng hắn! Chỉ cần hắn thua rồi thì cũng không còn mặt mũi tiếp tục làm đội trưởng này nữa. Đến khi đó biết đâu chúng ta có cơ hội mượn thế của đội Thiên Cẩu để đánh một trận lật ngược thế cờ thì sao!"
Tiết Mạc nhíu mày: "Nhưng mà chúng ta hoàn toàn không biết chút thông tin gì về tên này. Mà hắn ngược lại, có thể thông qua cấp trên để lấy được tư liệu về chúng ta. Điểm này chúng ta bị thiệt rồi!"
Diệp Hà nói: "Cho nên ta mới bảo ba người chúng ta đánh một mình hắn đó! Ba người chúng ta chỉ cần phối hợp tốt thì đánh ai trong phạm vi dưới đội trưởng cũng đều có xác suất thắng rất lớn!"
Ba người cùng cổ vũ tinh thần cho nhau, đều quyết tâm muốn ở đây đánh bại Trương Dịch, tranh một hơi dài!
Cho dù bọn họ có bị đuổi ra khỏi đội thì danh tiếng cũng sẽ tốt hơn, thuận tiện cho việc gia nhập các tổ chức khác.
Trương Dịch nhìn ba người đang thì thào bàn bạc chiến thuật, khóe miệng cong lên một nụ cười khinh miệt.
"Có thể bắt đầu được chưa?"
Ba người thương lượng xong, ánh mắt đều khóa chặt vào người hẳn.
"Động thủi"
Diệp Hà khẽ quát một tiếng.
Lục Dĩnh Hạo là người đầu tiên ra tay.
Hắn khép chặt năm ngón tay cả hai tay, đâm vào thắt lưng Diệp Hà và Tiết Mạc.
[ Độc Y ] Lục Dĩnh Hạo, người có năng lực hệ đặc chất. Dịch tiết của hắn có thể biến thành chất độc chết người, cũng có thể biến thành chất dược tăng cường thể chất.
Vừa bắt đầu chiến đấu, trước tiên hắn đã tiêm một mũi [Adrenaline] cho hai người đồng đội, tăng độ phấn khích của cơ thể họ, khiến năng lực hành động của họ được tăng lên rất nhiều, thậm chí giác quan cũng được tăng lên mấy cấp bậc!
Còn bản thân hắn, tất nhiên cũng nhận được sự tăng cường ở mức độ lớn nhất.
Tiết Mạc sau khi được tăng cường thì từ balo chiến thuật sau lưng lấy ra một con dao găm tỏa ánh sáng màu lam.