Chương 1192: Nghe lời
Chương 1192: Nghe lờiChương 1192: Nghe lời
Trước đó dùng súng đùa giốn với họ, hoàn toàn chỉ là chơi đùa với họ mà thôi.
"Phụt... Hahahahal!"
Không khí trên sân dường như đông cứng lại, nhưng tiếng cười lớn từ bên ngoài đã phá vỡ sự yên tĩnh.
Ngô Địch ôm bụng, chỉ tay vào Diệp Hà, một tay khác đặt lên cánh tay Bách Lý Trường Thanh, cười đến nỗi ngã trước ngã sau.
Những người khác cũng nhìn hẳn ta, nhịn không được cười.
Diệp Hà hơi khó hiểu, nhưng nhanh chóng, hắn ta phát hiện vấn đề không ổn.
Trên đỉnh đầu, luồng khí lạnh lấo dường như không phải ảo giác. Hắn ta vô thức đưa tay sờ lên đầu mình, nhưng cảm giác rất trơn trượt.
Mái tóc của hắn ta, bị Trương Dịch cạo sạch!
"Aaaaaaalll"
Diệp Hà gào thét đau khổ.
Hắn ta cũng được tính là một mỹ nam tử, ở Bạo Tuyết Thành có không ít fan nữ.
Bị Trương Dịch cạo trọc mái tóc mà hẳn ta bận tâm nhất, sau này hẳn ta còn làm sao ra ngoài gặp người khác?
Trương Dịch lạnh lùng nói: "Trò hề này đến đây là kết thúc! Này, gã kial"
Hắn ta nhìn Lục Dĩnh Hạo.
Lục Dĩnh Hạo thành thật nói: "Trương... Đội trưởng, ngươi có gì muốn dặn dò không?”
"Tiểu tử tốt, đổi giọng nhanh ghê!" Trương Dịch liếc nhìn hắn ta.
"Mang hai kẻ này đi xuống để chữa trị đi"
Lục Dĩnh Hạo nhận được lệnh của Trương Dịch, lúc này mới dám đi lại kiểm tra vết thương cho Tiết Mạc.
Diệp Hà chán chường ngồi bệt xuống đất, vẻ mặt chán sống.
Trương Dịch ngược lại không có chút thương hại nào với họ.
"Từ giờ trở đi, muốn rời khỏi đội Thiên Cẩu thì các người có thể đi bất cứ lúc nào!"
"Quyết định của ta sẽ không thay đổi đâu."
Diệp Hà ngẩng đầu nhìn Trương Dịch, hắn há miệng định nói gì đó, nhưng nghĩ đến việc làm của mình, hắn lại không thốt nên lời. Thì ra là, hề chỉ là bọn chúng mà thôi.
Bách Lý Trường Thanh còn nể mặt lắm mới bước tới, nâng Diệp Hà lên.
Sau đó đưa cả ba tên bọn chúng rời khỏi sân huấn luyện.
"Ta có quen một bác sĩ, chữa rụng tóc rất đỉnh. Ở chỗ thằng đấy có một loại coca, uống vào là trị bách bệnh, tóc mày cũng sẽ mọc nhanh lên thôi."
Bách Lý Trường Thanh đưa ba thành viên trong đội Thiên Thần đi rồi thì quay trở về sân huấn luyện.
Lúc này, các thành viên đội Hắc Bào nhìn Trương Dịch bằng ánh mắt kính sợ hơn nhiều.
Trương Dịch bây giờ, so với khi họ hiểu, đã mạnh hơn quá nhiều rồi.
Đặc biệt là năng lực phòng thủ không thể phá giải kia, những người có mặt ở đây dù nghĩ thế nào cũng không tìm ra được cách đối phó.
Trương Dịch nhìn họ, nói rất thẳng thắn: "Việc thành lập đội Thiên Cẩu, mọi người cũng đều rõ cả rồi, đây chỉ là một đội tạm thời thôi. Chắc là giải quyết xong vấn đề Thực Nguyệt thì đội sẽ giải tán thôi."
"Cũng chính vì thế nên mấy gã này mới coi thường như vậy."
"Nhưng ở đây, ta muốn nói cho mọi người biết, đội này còn tồn tại một ngày thì ta vẫn là đội trưởng một ngày."
"Ai dám làm ta không vui, thì ta nhất định sẽ khiến cho hắn phải khó chịu hơn!"
Không khí tại hiện trường trở nên nghiêm túc hơn nhiều.
Trương Dịch đã thông qua ba người Diệp Hà chứng minh cho họ thấy, hắn không phải là một người dễ chọc.
"Đội Thiên Thần trước đó đã thất bại trong nhiệm vụ chinh phạt Thực Nguyệt rồi, bao gồm cả đội trưởng của bọn họ, đã chết tám người!"
"Ta nghĩ mọi người sẽ không cảm thấy bản thân mình lợi hại hơn bọn họ đâu. Cho nên bây giờ các người phải lấy thái độ nghiêm túc nhất để đối mặt với những vấn đề mà chúng ta sắp gặp phải.
"Nếu không, sẽ chết!"
Bách Lý Trường Thanh gật đầu.
Hắn ta đứng thẳng tắp, kiểu đứng nghiêm chuẩn mực.
"Rõ, đội trưởng! Trong lòng anh em chúng ta đã có sự chuẩn bị rồi!"
Ngay từ ngày gia nhập vào đội điều tra, bọn họ đã có sự chuẩn bị như thế rồi. Hơn nữa thành viên của đội điều tra luôn thay đổi, những người bị loại bỏ kia, phần lớn đều là chết trong lúc làm nhiệm vụ.
Tại sao đội điều tra lại được hưởng những nguồn cung cấp cấp cao như vậy?
Đó đều là bọn họ dùng mạng đổi lấy.
Trương Dịch gật đầu: "Có sự chuẩn bị như vậy là tốt nhất. Nhưng cũng không cần phải hy sinh vô ích."
"Ta là người có năng lực thiên về phòng thủ, tính cách cũng vậy. Cho nên trong lúc chiến đấu, ta sẽ cố gắng hết sức để bảo toàn mạng sống cho mọi người."
"Thời gian hành động không rõ ràng, kế hoạch hành động cũng cần căn cứ vào bối cảnh xuất hiện của Thực Nguyệt mới có thể quyết định được." "Về phương diện này, Bách Lý Phó đội trưởng chính là chuyên gia."
Trương Dịch nhìn về phía Bách Lý Trường Thanh.
Hắn ta làm phó đội trưởng, điều này không có gì phải bàn cãi.
Cho dù là về thực lực hay là về nhân cách, mọi người đều tâm phục khẩu phục.
Trương Dịch nói với Bách Lý Trường Thanh: "Trong thời gian tới, mong ngươi có thể tăng cường huấn luyện cho các thành viên trong đội. Không được phép có chút lơi lỏng nào!"
Bách Lý Trường Thanh chắp tay sau lưng, lớn tiếng đáp lại: "Rõ, đội trưởng!"
Thật ra trong mấy tháng nay, việc huấn luyện của tiểu đội bọn họ chưa từng bị buông lỏng. Cho dù có là cao tâng coi thường tiểu đội chưa đầy biên chế của họ thì họ cũng sẽ không từ bỏ bản thân mình.
Chỉ để chờ một ngày này, có cơ hội ra chiến trường.