Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1209 - Chương 1200: Chia 3 Đường

Chương 1200: Chia 3 đường Chương 1200: Chia 3 đườngChương 1200: Chia 3 đường

Lần này đối phương đã xuất động binh lực ba hướng, nhưng Chu Chính lại không vội vàng.

"Băng hải tặc Thiên Long ư? Bọn ô hợp này đúng là chán sống thật, dám nhúng tay vào Hoa Tư Quốc của chúng ta!"

"Chuyện này xong sẽ thanh toán với chúng, trước mắt cứ quét sạch đám địch xâm phạm cái đã."

Chu Chính liếc mắt nhìn sang Trương Dịch và Cao Trường Không.

"Hỗn Độn, Thiên Hải là địa bàn của ngươi, ngươi rất quen thuộc nơi đó. Vậy thì ngươi hãy chỉ huy tiểu đội Thiên Cẩu tới Thiên Hải, giải quyết bọn người của băng hải tặc Thiên Long trước!" Trương Dịch nghe vậy, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Hải tặc tuy đông, nhưng theo hắn đánh giá, về thực lực thì không thể sánh được với Thực Nguyệt, toàn bộ đều là tỉnh nhuệ.

Đối phó với chúng, độ khó sẽ ít hơn rất nhiều.

Chu Chính để hắn tới Thiên Hải, rõ ràng cũng là đang bảo vệ hắn, cân nhắc đến thực lực của hắn - tất nhiên, ở đây là chỉ thực lực mà Chu Chính tự đánh giá của Trương Dịch.

"Tuân lệnh, Thống Soái!"

Trương Dịch nhận nhiệm vụ.

Chu Chính lại nhìn sang Cao Trường Không: "Chuyển Luân Vương, bên Lâm Hải là người của Thực Nguyệt. Ngươi hãy chỉ huy tiểu đội Luân Hồi tới đó chặn chúng lại!" "Nhưng các ngươi cũng đừng hấp tấp mà lao vào tử chiến. Dù sao chúng cũng có năng lực tiên đoán, không dễ đối phó lắm."

"Ngươi dùng năng lực của mình, kiêm chân chúng, tránh giao chiến tử chiến. Rồi chờ tiểu đội Thiên Cẩu giải quyết xong đám hải tặc kia, lại cùng hợp lực với các ngươi. Cùng nhau đối phó với Thực Nguyệt, tránh tổn thất lớn!"

Cao Trường Không: "Tuân lệnh, Thống Soái!"

Hai hướng đã sắp xếp người đi đối phó.

Tiếp theo, còn lại tổ chức [ Cực Đạo Ma] ở Hoa Châu vẫn chưa có ai xử lý.

Chu Chính nhìn về phía Đồ Vân Liệt.

"Chúc Dung, ngươi hãy chỉ huy 500 quân Yên Vân Vệ dưới trướng, đến Hoa Châu!"

Trương Dịch nghe thấy danh hiệu này, vô thức bắt đầu phân tích năng lực của Đồ Vân Liệt.

Hỏa Thần Chúc Dung, vị thân mạnh mẽ vô cùng vào thời thượng cổ.

Năng lực của Đồ Vân Liệt là lửa ư?

Không, cũng không thể đưa ra phán đoán đơn giản như vậy.

Trương Dịch trầm tư: giống như ta dùng [ Hỗn Độn ] để che giấu năng lực thực sự của mình vậy, danh hiệu của Đồ Vân Liệt có khi cũng là một cách che giấu.

Một nửa khuôn mặt của Đồ Vân Liệt ẩn dưới chiến bào rộng, không nhìn rõ biểu cảm của hắn ta.

Nhưng từ trong ánh mắt hẳn ta, có thể cảm nhận được ý chí chiến đấu cháy bỏng mãnh liệt.

"Tuân lệnh, Thống Soái!"

Nhưng Lan Tân Thành lại phản đối.

"Chu Soái, nếu như điều động Yên Vân Vệ, vậy thì ai là người bảo vệ Bạo Tuyết Thành?"

Bạo Tuyết Thành thực hiện chế độ quản lý toàn quân sự hóa.

Mỗi người đều có nhiệm vụ riêng, chấp hành nhiệm vụ của mình trong phạm vi lộ trình cố định.

Mà bây giờ Đồ Vân Liệt chịu trách nhiệm bảo vệ Bạo Tuyết Thành lại được điều đi, không khỏi khiến cho lực lượng phòng vệ của Bạo Tuyết Thành bị suy yếu.

Đối mặt với nghi vấn của Lan Tân Thành, Chu Chính khoanh tay đặt trên bàn, ánh mắt kiên định nói: "Mâu thuẫn lớn nhất lúc này là ngoại tộc xâm lấn!"

"Chúng ta phải không tiếc mọi giá, đánh một trận thắng hoàn hảo!"

"Phòng thủ của Bạo Tuyết Thành đã đủ mạnh, tuy ít đi Chúc Dung cùng năm trăm tinh nhuệ Yên Vân của hắn thì cũng không ảnh hưởng lớn."

Lan Tân Thành cau mày khẽ nhíu, suy nghĩ một lát, không nói nữa.

Việc lãnh đạo đã định đoạt, nếu hắn tiếp tục chất vấn lại có chút bất kính.

Đây không phải là tác phong làm việc của bậc quan trường ưu tú.

Chu Chính vỗ mạnh tay xuống bàn: "Hiện tại, bắt đầu hành động! Nhất định phải trước khi chúng gây ra tổn thất lớn mà kết thúc trận chiến này ngoài biên giới!" "Tuyệt đối không thể để chúng tiến sâu vào nội địa Trung Nguyên!"

Trương Dịch cùng một số người khác đồng loạt đứng dậy, đồng thanh đáp lại: "Tuân lệnh!"

Tiếng đáp gọn gàng dứt khoát, sau đó Trương Dịch, Cao Trường Không và Đồ Vân Liệt không chút do dự rời khỏi phòng họp.

Thời gian không đợi người, ba thế lực ngoại lai giờ phút này đại khái cũng đã đến cảng của thành phố Duyên Hải.

Nếu chậm một bước, không biết sẽ có bao nhiêu người gặp nạn.

Tình hình Lâm Hải cùng Thiên Hải còn tốt.

Dù sao hai nơi này đều đã từng gặp đại nạn, người còn sống trong hai thành phố chẳng còn mấy. Hơn nữa Thiên Hải còn có lời cảnh báo trước đó của Trương Dịch, cũng có chút phòng bị.

Chỉ có điều Hoa Châu, đối mặt với công kích của năm trăm thành viên Cực Đạo Ma, e lại là một hôi máu chảy thành sông.

Đây cũng chính là nguyên nhân Chu Chính hiếm khi điều Đồ Vân Liệt đi.

Hoa Châu nhất định phải giữ vững, đó là thể diện cả đại khu Giang Nam của bọn họ!

Trương Dịch và những người khác đi ra khỏi phòng họp, bước chân vội vã xuống lầu.

Mà Trương Dịch cũng tranh thủ liên lạc với Chu Khả Nhi xa tận Thiên Hải.

Lúc này đã là nửa đêm, Chu Khả Nhi một lúc lâu sau mới tỉnh lại.
Bình Luận (0)
Comment