Chương 1201: Thông báo
Chương 1201: Thông báoChương 1201: Thông báo
Thấy là Trương Dịch gọi điện đến, cô vui mừng khôn xiết.
"Alo, Trương Dịch! Đã khuya rồi sao ngươi còn nghĩ tới gọi điện cho ta thế? Có phải là ngươi..."
Trương Dịch tốc độ nói rất nhanh: "Nghe đây, Thiên Hải gặp nguy hiểm rồi! Thực Nguyệt dẫn người về để gây chuyện, có một nhóm hải tặc đã ở ngoài khơi gần đến Thiên Hải rồi."
"Tất cả mọi người không được ra ngoài, lập tức chuyển hết xuống tầng hầm. Ta sẽ đến Thiên Hải ngay lập tức."
Sắc mặt của Chu Khả Nhi lập tức trở nên nghiêm túc.
Cô kéo dây váy ngủ của mình, hai chân trắng mịn thon dài xoay ra mép giường đi dép lê.
"Được rồi, ta sẽ lập tức thông báo cho mọi người."
"Đừng sợ, chúng không thể phá được nơi ẩn núp. Nhiều nhất là nửa tiếng nữa a sẽ tới."
Trương Dịch dặn dò xong sự việc một cách nhanh chóng rồi cúp điện thoại.
Sau đó, ta lại gọi cho Trần Tĩnh Quan ở căn cứ Triêu Vũ.
Bởi vì địch nhân đến từ trên biển, nơi gặp nạn đầu tiên chính là bến cảng của căn cứ Triêu Vũ.
Lúc này Trần Tĩnh Quan vẫn chưa ngủ, căn cứ Triêu Vũ vẫn có hơn nghìn người, hàng ngày hắn ta phải quản lý công việc của căn cứ, nên ngủ khá muộn.
Điện thoại của Trương Dịch vang lên, hắn vội vã nghe máy.
"Lão đại, ngươi giờ này còn chưa ngủ sao?"
Trương Dịch chẳng bưồn dài dòng với hắn ta, nhanh chóng nói rõ đầu đuôi sự việc.
"Trước đó đã bảo các ngươi chuẩn bị tỉnh thần sẵn sàng nghênh chiến, các ngươi chuẩn bị thế nào rồi?"
Sắc mặt Trần Tịnh Quan nghiêm lại, trong lòng vừa thấp thỏm vừa trả lời: "Đều đã làm hết theo sự dặn dò của lão đại rôi! Mọi người đang nghỉ ngơi trong hầm ẩn núp, vật tư chiến lược cũng đã di chuyển hết. Trên cảng biển trừ một số container lớn không thể di chuyển được ra thì không còn gì nữa."
Trương Dịch gật đầu: "Được lắm, mọi người khẩn trương di chuyển xuống nơi ẩn núp, sau đó chờ lệnh của ta rồi hãy hành động."
Trương Dịch tắt điện thoại, mới phát hiện trong thang máy chỉ còn hắn, Đồ Vân Liệt và Cao Trường Không.
Trương Dịch liếc mắt nhìn hai người, nghĩ ngợi một lúc, cũng không biết phải nói gì.
Hắn và Cao Trường Không cũng không thân lắm, còn Đồ Vân Liệt thì càng không nói quá vài câu.
Cho nên bây giờ có tán gầu cũng chẳng biết nên nói gì, thôi thì ai lo việc nấy, giải quyết ổn chuyện trong phạm vi nhiệm vụ của mình trước đã.
Nhưng Đồ Vân Liệt lại chủ động mở lời trước.
Hắn ta giọng khàn khàn nói: "Lũ lang nhân ở Hoa Châu ta sẽ nhanh chóng giải quyết. Sau đó sẽ chi viện cho các ngươi! Nếu gặp phải tình huống nguy cấp, không thể tự giải quyết được thì các ngươi cứ trốn kỹ đi. Chờ chúng ta tới chỉ viện!"
Là bộ trưởng của bộ tác chiến, Đồ Vân Liệt cũng là nhân vật cấp cao trong trung tâm quyền lực của Bạo Tuyết Thành.
Trận chiến này, hắn ta cũng muốn lập công lớn, sau đó thu về nhiều vốn liếng hơn cho tiên đồ của mình.
Tuy nhiên, hắn ta quả là có tư cách nói ra câu này.
Đợt này hắn ta dẫn theo 500 tinh binh Yên Vân Vệ đi làm nhiệm vụ đều là những người tỉnh nhuệ nhất trong toàn bộ quân đoàn Yên Vân.
Trong đó bao gồm 10 dị nhân tinh anh cấp Delta, 30 dị nhân ưu tú từ cấp Beta đến Gamma.
Còn lại đều là những chiến sĩ tỉnh nhuệ được huấn luyện bài bản, vũ trang đầy đủ.
Trương Dịch nhún vai, hắn không hứng thú lắm với chuyện lập công hay gì đó.
Chỉ cần có thể tiêu diệt được Thực Nguyệt, trả lại sự bình yên cho đại khu Giang Nam, đặc biệt là khu vực mình sinh sống là được.
"Được, khi cần thiết ta sẽ nhờ các ngươi tới chi viện."
Cao Trường Không mỉm cười, nhưng không tiếp lời Đồ Vân Liệt.
Mà nhìn về phía Trương Dịch/Ta còn đang chờ ngươi tới, cùng chúng ta tiêu diệt Thực Nguyệt đây! Đừng quên, Thực Nguyệt mới là mục tiêu lớn nhất của chúng ta!"
Không có năng lực che đậy tiên đoán của Trương Dịch, đối phó với Thực Nguyệt không phải là chuyện dễ dàng.
Dù Cao Trường Không nắm giữ sức mạnh luân hồi, cũng phải chịu rủi ro rất lớn.
Trương Dịch cảm thấy có chút khác thường trong giọng điệu của Cao Trường Không và Đồ Vân Liệt.
Quả nhiên như Đặng Viễn Bá đã nói, người cấp cao trong Bạo Tuyết Thành cũng chia ra thành các phe phái khác nhau.
Bọn họ vừa âm thầm đấu đá lẫn nhau, vừa so kè tài năng.
Chỉ có điều hắn là người ngoài cuộc, bởi vì không liên quan đến cuộc chiến quyền lực nên ngược lại còn không bị họ đề phòng.
Thật là phiền phức.
Trương Dịch trong lòng nghĩ như vậy.
Hắn cũng chẳng có hứng thú gì với quyền lực, thậm chí còn thấy thứ đó chỉ khiến con người rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm.
Còn chưa đợi Trương Dịch trả lời, Cao Trường Không lại nói: "Băng hải tặc Thiên Long ở vùng biển phía Nam, ta đã nghe đội Thiết Huyết có nhắc tới. Sức mạnh cũng không tệ, nhưng nếu không có Thiên Long Vương đích thân trấn giữ, thì các phân đội dưới tay cũng chỉ ở mức Tạm được."
"Với thực lực của ngươi , đối phó với bọn chúng không khó đâu."
Băng hải tặc Thiên Long rất nổi tiếng, số lượng cũng lên tới mấy vạn người.
Nhưng trong thời đại mà dị nhân đỉnh cao quyết định cục diện chiến trường như thế này, không có nghĩa là bọn chúng sở hữu sức mạnh có thể quét sạch mọi thứ.
Nếu không thì lúc trước Bạo Tuyết Thành đối phó với Thực Nguyệt cũng không cần phải phái đội Thiên Thần ra trận.
Động viên 30 vạn quân phòng vệ là có thể dễ dàng đè bẹp được.