Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1284 - Chương 1275: Ai Chà Lưng Cho Ta Đây

Chương 1275: Ai chà lưng cho ta đây Chương 1275: Ai chà lưng cho ta đâyChương 1275: Ai chà lưng cho ta đây

"Thế nhưng, ta có thể đem cấp bậc dị năng hiện tại của họ, nâng cao năng lực cho họ đến mức tối đa trong phạm VỈ",

Ánh mắt Trương Dịch sáng lên, rồi nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

"Làm như thế nào? Chỉ cần ngài có thể giúp được, thì sau này Trương Dịch nhất định sẽ đền đáp hậu hĩnh'.

Đặng Viễn Bá khế cười nói: "Thế thì chỉ là chuyện nhỏ thôi. Đối với người ngoài thì thật khó đấy, nhưng ngươi là cố nhân của Đặng Gia chúng ta, đừng nói gì đến chuyện đền đáp".

Đặng Viễn Bá đã giải thích rõ phương pháp của họ với Trương Dịch. Nếu là dị nhân cấp thấp, cách nâng cao năng lực vô cùng đơn giản là hỗ trợ họ bổ sung nguồn dị năng của bản nguyên.

Mặc dù cách này không thể giúp họ phá vỡ ranh giới gen để đạt đến cấp độ dị năng cao hơn, nhưng chí ít cũng giúp họ đạt đến ngưỡng giới hạn của cấp độ hiện tại.

Vì cấp độ dị năng của Vưu Đại Thúc, Từ Béo và những người khác vốn dĩ không cao nên sẽ chẳng có mấy khó khăn để nâng cao thực lực của họ.

Để gây dựng tình bạn với Trương Dịch, Đặng Viễn Bá bày tỏ sẵn lòng hỗ trợ Trương Dịch cho việc này.

Trương Dịch hiểu rõ rằng tình bạn này sẽ khiến hắn phải đền đáp lại họ bằng nhiều cách khác trong tương lai.

Tuy nhiên, hắn vẫn vui vẻ đồng ý. Ngoài ra, Đặng Viễn Bá cũng cho hắn biết phương pháp sử dụng hợp chất X đã trao cho hắn trước đó.

Với Trương Dịch của hiện tại mà nói thì tác dụng của nó không còn lớn nữa, nhưng có thể dùng thẳng cho Vưu Đại Thúc.

"Khả năng tự chữa lành của Vưu Thúc rất mạnh, có thể chịu đựng được sự tàn phá của quá trình cải tạo cơ thể."

Đặng Viễn Bá cười gian.

Trương Dịch không khỏi rùng mình.

Nếu hắn không kiềm chế được ham muốn mà dùng nó, hắn e rằng cũng phải chịu một phen đau đớn về thể xác.

Sau khi từ biệt Đặng Viễn Bá và Đặng Thần Thông, Trương Dịch dẫn theo Dương Hân Hân và Hoa Hoa rời khỏi Bạo Tuyết Thành. Khi sắp đi, các đồng đội trong đội Thiên Cẩu đều đến tiễn hắn.

Ngoại trừ Bách Lý Trường Thanh vẫn đang dưỡng thương, không thể đến được, những người còn lại đều đến.

"Đội trưởng, ngươi... bao giờ mới quay lại thế?"

Diệp Hà lo lắng hỏi.

Trương Dịch đi rồi thì trong tương lai, hẳn sẽ chỉ ở thành phố Thiên Hải và chẳng thèm quan tâm đến lệnh điều động.

Hắn không giống những đội trưởng khác, chấp hành mệnh lệnh của cấp trên một cách nghiêm chỉnh.

Nếu trong tương lai Chu Chính muốn giao việc gì cho hắn thì cũng phải hỏi thăm và thảo luận với hắn trước.

Nói cách khác, nhiệm vụ của đội Thiên Cẩu có lẽ sau này sẽ không nhiều.

Trương Dịch liếc nhìn Diệp Hà và Tiết Mạc, mỉm cười nhàn nhạt: "Giờ Đặng Thần Thông đã trở lại, hai ngươi cũng nên về với đội của mình đi. Ta sẽ nói với Chu Soái bên kia."

Ai ngờ Diệp Hà lại nói: "Ta không muốn về đâu. Đội trưởng, ta muốn đi theo ngươi mài!"

Tiết Mạc cũng không do dự mà bày †ỏ thái độ giống Diệp Hà.

“Ta cũng vậy!"

Sau khi chứng kiến thực lực của Trương Dịch, đương nhiên họ không để vuột mất cơ hội nương nhờ người khác này.

Trương Dịch suy nghĩ một lúc rồi nhàn nhạt nói: "Tùy các ngươi thôi! Muốn ở lại thì cứ ở lại." Hắn vốn là người sống chẳng theo khuôn phép gì, tương lai cũng chẳng có nhiều thời gian để quản lý họ.

Hắn sẽ không can thiệp vào việc họ gia nhập hay rời đi khỏi đội Thiên Cẩu.

Dù sao thì không biết bao giờ họ mới có nhiệm vụ tiếp theo.

Chẳng mấy chốc, Trương Dịch đã đi tàu đặc biệt của Bạo Tuyết Thành về đến thành phố Thiên Hải.

Ra khỏi ga tàu điện ngâm Tiếu Miếu Sơn, nhìn thế giới phủ đầy tuyết trắng trước mắt, hít thở luông không khí giá lạnh khiến Trương Dịch cảm thấy cực kỳ thoải mái.

"Cuối cùng cũng được nghỉ ngơi một thời gian rồi!"

Hắn thở dài cảm thán.

Kể từ khi Thực Nguyệt đổ bộ, toàn bộ đại khu Giang Nam đã bị khuấy đảo.

Không chỉ liên quan các cá nhân nước ngoài, mà điều phiền toái nhất vẫn là vấn đề nội bộ của Bạo Tuyết Thành.

Trương Dịch bị lôi kéo vào cuộc một cách thụ động, rắc rối liên miên.

Đã đến lúc tận hưởng cuộc sống tươi đẹp một chút rồi.

Trương Dịch và Dương Hân Hân về đến nhà, đón chào ngay sự chào đón nồng nhiệt của mọi người.

Chu Khả Nhi và Dương Mật lao tới trong sự phấn khích, nhiệt tình ôm châm lấy Trương Dịch.

"Trương Dịch, cuối cùng thì ngươi cũng trở về rồi! Giờ thì có thể ở nhà một thời gian chứ?”

"Thật sự vất vả cho ngươi trong hai tháng qua." Dương Mật ghé vào tai Trương Dịch, dùng giọng nói ấm áp vừa thở vừa nói: "Ăn cơm trước, hay là đi tắm trước, hay là... là ta?"

Trương Dịch bất lực thở dài.

"Vừa về tới, ta chỉ muốn nghỉ ngơi thôi."

Trên mặt Dương Mật hiện rõ vẻ mất mát.

Trương Dịch cởi áo khoác đưa cho Chu Khả Nhi.

"Ta đi tắm trước, ai chà lưng cho ta?

Mắt Dương Mật sáng lên, cô bỗng nhớ ra khi mới quen Trương Dịch cũng ở trong phòng tắm...

Vì thế, một số người nhất định muốn đi chà lưng cho Trương Dịch.
Bình Luận (0)
Comment