Chương 1279: Cá voi đột biến
Chương 1279: Cá voi đột biếnChương 1279: Cá voi đột biến
Trương Dịch quay ngoắt lại nhìn, cũng phát hiện ra một vật thể đen khổng lồ dưới mặt nước.
Kích thước của nó lớn tới mức, khiến Trương Dịch không khỏi phải kinh ngạc.
Chiều dài của Tiêu Diêu Hào là 62m, còn bóng đen dưới nước kia còn chưa hoàn toàn nổi lên, mà đã gần bằng một nửa kích cỡ của con thuyền!
Lão Điền vội vàng hét lên: "Không xong rồi, là Hải thú biến dị!"
Mấy cô đang câu cá cũng hoảng sợ thét chói tai, rồi họ không hẹn mà cùng làm một động tác giống nhau - nhao nhao chạy đến bên cạnh Trương Dịch để tìm kiếm sự bảo vệ. Chỉ có Lương Duyệt là tương đối bình tĩnh, mặc dù cô ấy cũng rất hoảng sợ, nhưng phản ứng đầu tiên của cô không phải là hét lớn, mà là giải quyết vấn đề trước mắt.
Lão Điền và mấy thủy thủ đã bắt đầu gấp rút chuẩn bị sẵn sàng, gặp phải loại Hải thú khổng lồ này, họ chỉ còn cách ổn định thân thể của mình để tránh bị hất bay, còn lại thì chỉ có thể cầu nguyện.
"Mọi người nhanh chóng trở về khoang tàu đi, rồi buộc bản thân mình lại! Mau lên, phải nhanh mới được!"
Mà Trương Dịch lại chẳng màng tới lời nói của lão Điền.
tay phải hắn ta đặt lên trên thành lan can.
"Đầu tiên dùng năng lực [ Ngự Không ] để khiến cho toàn bộ tàu phá băng lơ lửng."
Trên thân tàu phá băng xuất hiện một lớp ánh sáng trắng mờ ảo, mặc dù vân nằm trên mặt nước, nhưng lại chịu tác động của một lực khác kéo bổng nó lên.
"Ầm ầm —~ "
Toàn bộ thân tàu đều tách ra khỏi mặt nước, cứ thế mà lặng lẽ lơ lửng trên mặt biển.
"Tiếp theo là, Lưỡng Giới Tuyệt Kết!"
Mắt phải của Trương Dịch loé lên một ánh hào quang chói lọi, trong nháy mắt, một không gian hình cầu khổng lồ đã bao phủ toàn bộ con thuyền.
Thân tàu không còn rung động nữa, ổn định như thể đang đỗ trên cạn vậy.
"Đây là..."
Lão Điền vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn ra bên ngoài, mới phát hiện ra cả con tàu đã bay lên giữa không trung!
Biển cả xung quanh sóng dữ ngút trời, nhưng không hề ảnh hưởng tới thân Tàu.
"Thần tích, đây chính là thần tích!"
Lão Điền cùng mọi người trên tàu đều sững sờ, ngây ngốc nhìn thuyền trưởng của mình.
Mặc dù bọn họ đã từng nghe danh về sự lợi hại của Trương Dịch, cũng biết người có năng lực dị năng thì có thể làm được những điều mà người bình thường không thể hiểu được.
Nhưng cảnh tượng xảy ra trước mắt thật sự là quá kỳ lạ khó hiểu.
Trương Dịch nhảy lên lan can, nhìn xuống mặt nước biển rộng lớn mà sâu thẳm bên dưới. Đột nhiên, hắn ta nhìn thấy một con mắt màu xanh băng khổng lồ đang chăm chú nhìn chằm chằm hắn từ dưới mặt biển.
Ngay sau đó là ba con, năm con, mười con, không tài nào đếm xuể mắt quái vật xuất hiện trên cơ thể quái vật!
"Đây có phải là hải thú biển bị không?"
Trong lòng Trương Dịch bỗng nhiên dâng lên một sự thôi thúc.
Hắn ta muốn bắt con hải thú này để nghiên cứu!
"Vù ——"
Tiếng gầm to lớn vọng ra từ dưới mặt biển, âm thanh xa xăm như thể vọng về từ nơi nào đó rất xa xôi, giống y như tiếng gầm của con trâu vàng trong làng.
Trương Dịch rút Thánh Tài ra bằng tay phải, vật chất tối màu đen giống như ngọn lửa bao phủ trên đó.
Khi này, con hải thú cũng đột ngột lao ra khỏi mặt nước, dấy lên ngàn trượng sóng dữ!
Nếu như Trương Dịch không kịp thời bảo vệ con tàu, thì cú va chạm này sẽ có thể tạo ra một vũng lớn ở mạn tàu phá băng.
"Hư Không Trảm!"
Trương Dịch chém một nhát về phía dưới, vật chất tối phun trào ra khỏi lưỡi gươm, như thể vẽ một nét bút đậm màu trên vị trí tiếp giáp giữa biển cả và bầu trời.
Mà hiện giờ, sự thành thục của Trương Dịch trong việc khống chế sức mạnh hư không cũng ngày càng tăng cao, hẳn ta có thể tập trung toàn bộ sức mạnh vào một điểm, tạo nên một đợt tấn công chọn lọc.
Quái vật biển lao về phía thân tàu, nhưng nó không biết rằng nó mãi mãi không thể chạm vào được con tàu lớn trước mắt này.
Tuy vậy thân hình của nó như bơ chạm phải dao nóng vậy, trực tiếp bị chém làm đôi!
Máu tươi như mưa phun ra, nhuộm đỏ cả mặt biển.
"Ầm ầmI!!"
Thân hình khổng lồ của nó vỡ làm đôi, rơi xuống biển, một lần nữa tạo nên một trận sóng khổng lồ màu đỏ.
Xác của con hải thú khổng lồ trôi nổi trên mặt biển, máu nhuộm đỏ một vùng biển rộng lớn.
Không lâu sau, có những con cá mập ngửi thấy mùi máu tanh từ xa bơi lại, vây lưng đen ngòm bơi trên mặt nước.
Lúc này Trương Dịch mới điều khiển con tàu hạ xuống.
"Ùng ục!"
Nước bắn tung tóe.
Các thủy thủ đều bị sốc trước năng lực của Trương Dịch, miệng liên tục kêu lên "Thần tích".
Dương Hân Hân ôm lấy cánh tay của Trương Dịch, ngưỡng mộ kêu lên: "Ca ca, ngươi giỏi quá đi!"
Những người khác mặc dù giật mình nhưng cũng không quá hoảng sợ, vì họ đều rất tin tưởng vào sức mạnh của Trương Dịch.
Mọi người tụ tập ở phía trước con tàu mới nhìn rõ được con hải thú đó là cái gì. Thì ra đó là một con cá voi đột biến.
Nhưng lúc này trên đầu nó mọc đầy những con mắt dày đặc, trên thân còn nhiều nốt sần sùi như cục u, kích thước còn lớn hơn cả cá voi xanh lớn nhất từng có.