Chương 1445: Quỷ dị
Chương 1445: Quỷ dịChương 1445: Quỷ dị
Không gian bóp méo từ một sức mạnh thần thánh nào đó, trực tiếp làm nổ tung con cá quái dị kinh tởm đó thành trol
Nhưng lúc này, tiếng kêu kỳ lạ trên †àu vang lên thành liên miên, loại cá quái dị đó không chỉ có một con, đã có ba bốn con xông lên tàu, lao vào người các hành khách và bắt đầu cắn xé.
Miệng của chúng phát ra tiếng kêu như trẻ sơ sinh, giai điệu trâm thấp khiến người ta buồn ngủ.
Mà những hành khách bị cắn xé ấy đã mất sạch phần lồng ngực, thế nhưng trên khuôn mặt vẫn nán lại nụ cười hạnh phúc.
Trương Dịch thấy dựng tóc gáy, loại cá quái dị này thực sự có thể dùng âm thanh để thôi miên!
Nếu hắn không sở hữu năng lực Thì Quang Hồi Hưởng, thì có lẽ vừa rồi đã trúng chiêu mà chẳng hay biết rồi!
Thấy mọi người trên tàu bị trúng chiêu cả rồi, Trương Dịch biết mình sẽ chẳng đánh thức họ nổi, hắn trực tiếp rút Thánh Tài ra.
Ngọn lửa hư không màu đen hoá thành một con rắn dài, nháy mắt đã giết chết tất cả những con cá quái dị trên tàu!
Vì thứ này sử dụng âm thanh để thôi miên, Trương Dịch muốn lợi dụng cách tương tự để phá giải.
Hắn ta bật hệ thống loa ngoài của bộ quần áo chiến đấu, chỉnh âm thanh lên mức lớn nhất, hét lên: "Tỉnh táo lại hết đi!!"
Âm thanh chói tai khiến màng nhĩ của mọi người đều đau nhói. Mọi người bừng tỉnh, mới phát hiện ra rằng những ảo tưởng đẹp đẽ trước mắt đều biến mất rồi, thay vào đó là trên tàu có thêm mấy xác những con cá quái dị màu đen gớm ghiếc, còn có những người bạn đồng hành đã bị cắn nát cả lông ngực, nhất thời hoảng sợ kêu toáng cả lên.
"Tỉnh táo lên! Có rất nhiều loài sinh vật sống ngoài đại dương này đã bị biến dị, nguy hiểm hơn nhiều so với trên đất liền!"
Trương Dịch hét lớn đồng thời bắt đầu dọn sạch đám cá kỳ dị đang ngụy trang thành nàng tiên cá ở trên bãi đá.
May mắn là bọn chúng chỉ có khả năng mê hoặc lòng người chứ bản thân thì chẳng có tí sức chiến đấu nào.
Lão Điền và các thủy thủ khác rút súng trường ra, một tràng đạn bắn ra, rất nhanh đã tiêu diệt được hàng loạt cá quái dị.
Những con cá còn lại thấy tình hình không ổn liền liền chui tọt xuống biển.
Nhưng đến khi tàu Tiêu Diêu đi xa một đoạn thì tiếng nhạc du dương lại một lần nữa vang lên giữa đám đá.
Trương Dịch bảo mọi người nhanh chóng trở lại khoang tàu.
"Sau này không được ra ngoài trừ khi đã chắc chắn an toàn! Đừng khinh thường đại dương."
Trương Dịch nghĩ lại những chuyện vừa xảy ra, không khỏi rùng mình.
Thời kỳ đại biến dị này, năng lực của con người có nhiều kỳ lạ lắm.
Loại cá quái dị có vẻ yếu ớt này, với năng lực mà chúng sở hữu, thiếu chút nữa đã làm hại ngay cả một dị nhân cấp Delta hàng đầu như hẳn.
Mọi người cũng thấy sợ hãi.
"Có quá nhiều điều kỳ lạ dưới đáy biển, chúng ta phải cẩn thận hơn mới tốt được."
"Ta còn tưởng những con quái vật biển khổng lồ kia mới là thứ đáng sợ nhất, không ngờ lũ cá nhỏ xíu này cũng suýt nữa lấy mạng ta rồi."
"Phải cảnh giác thôi!"
Chuyện vừa rồi cũng là bài học đối với Trương Dịch.
Mặc dù sức mạnh của hắn ngày càng được nâng cao, nhưng không thể chủ quan khinh địch, vì thế giới này luôn ẩn chứa nhiều nguy hiểm.
Hắn phải hết sức cẩn thận.
Kể cả sư tử và hổ cũng có thể bị những con muỗi nhỏ xíu đánh bại. "Vùng biển này hơi lạ, mỗi ngày đều phải tăng cường tuần tra, gặp phải chuyện kỳ lạ gì thì cũng phải báo cáo với ta"
Trương Dịch ra lệnh cho lão Điền.
"Vâng, thưa Trương tiên sinh!"
Lão Điền ra lệnh cho các thủy thủy, từ nay về sau sẽ chia thành từng nhóm 2 người, tuần tra trên tàu 24/24h.
Đến ngày thứ năm tiến sâu vào vùng biển sương mù băng giá.
Đêm nay, trời đã tối hẳn, đèn trên tàu đã nhấp nháy.
Bên phía đoàn Nham Lưu, một người phụ nữ từ từ trèo ra khỏi tàu, liếc nhìn đồng đội đang ngủ ngon lành bên cạnh, lén mặc quần áo rồi trèo dậy.
Cô đi theo hành lang về phía nhà vệ sinh cuối phòng. Vài ngày gần đây, cô thấy kỳ kinh nguyệt đến, đêm hôm bỗng dưng bụng đau, nên đành phải ghé nhà vệ sinh.
Buồng tàu giữa đang ở của đoàn Nham Lưu vào buổi tối sẽ ngắt điện.
May là hành lang chỉ có một lối đi dài, đi mò mẫm trong bóng tối vẫn được.
Cô nhẹ nhàng giâm lên sàn nhà, một tay ấn bụng đau đớn, di chuyển có vẻ hơi khó khăn.
Khi đến nhà vệ sinh, cô cố gắng giải quyết vấn đề càng nhanh càng tốt.
Nhưng khi đang đi vệ sinh, thì bên ngoài có tiếng sét đánh ngang trời.
Cô gái tên Bạch Tĩnh Vũ, cô ấy dường như cảm nhận được điều gì đó ngoài cửa sổ, vội vàng liếc mắt nhìn.
Nhưng khi ngẩng đầu lên, cô chẳng thấy gì cả. Bạch Tĩnh Vũ còn tưởng rằng mình tưởng tượng ra chứ, nhưng vì sợ hãi, cô vẫn vội vàng dọn dẹp xong xuôi, sau đó đẩy cửa nhà vệ sinh, hấp tấp quay về.
"Cộp"
"Cộp"
"Cộp"...