Chương 1449: Sinh nhật của ta
Chương 1449: Sinh nhật của taChương 1449: Sinh nhật của ta
Nhưng sau khi kinh ngạc, Trương Dịch rất nhanh đã trấn tĩnh trở lại.
Đoạn video này tuy kỳ dị, nhưng với tư cách là dị nhân, Trương Dịch đã thấy nhiều năng lực kỳ lạ không tưởng tượng nổi.
Hắn có thể phán đoán chắc chắn là, đây nhất định là do một loài sinh vật nào đó biến dị gây nên.
Còn có thể là Bạch Tĩnh Vũ tự mình biến dị, sở hữu một loại sức mạnh tà ác nào đó.
"Chuyện này, có nói cho những người kia chưa?"
Trương Dịch bình tĩnh dò hỏi.
Lão Điền đáp: "Không có, ngoài chúng ta ra, những người khác đều không biết chuyện này, chúng ta cũng không dám đi quấy rầy người phụ nữ đó, chỉ chờ ngài tới định đoạt."
Trương Dịch vuốt cằm, trong óc hiện ra đủ loại suy nghĩ.
Sinh vật ở bên ngoài xâm nhập vào tàu.
Năng lực, cấp bậc năng lực, tất cả đều là ẩn số.
Nếu hành động manh động khiêu khích đối phương, Trương Dịch nhờ vào năng lực mạnh mẽ của bản thân có thể bảo vệ an toàn cho chính mình.
Nhưng trên tàu còn rất nhiều người không hề có sức mạnh, chỉ sợ lại bị giết không ít.
Bao nhiêu khó khăn mới đưa người †a đi được, Trương Dịch không nói là coi họ rất quan trọng gì, nhưng cũng phải cố gắng tránh gây thương vong vô nghĩa. Vậy phải làm như thế nào, mới có thể không kinh động đến sinh vật ở bên ngoài đó, mà vẫn nghĩ cách đối phó với nó?
Hắn tỉ mỉ suy nghĩ một lúc rồi chợt nghĩ đến một phương pháp.
Quan sát!
Trước khi chưa biết rõ sự tình, cách tốt nhất là không nên hành động thiếu suy nghĩ, thu thập đủ tư liệu trước đã.
Đây dù sao cũng là sân nhà của hắn, kể cả sinh vật ở bên ngoài có trà trộn vào thì hắn cũng không nên luống cuống mới đúng,
"Lão Điền, hôm nay tiếp đãi tất cả mọi người trên tàu! Tập trung tất cả mọi người vào một phòng, sau đó lợi dụng thiết bị giám sát, theo sát mọi người giúp tai"
Trên tàu bây giờ vẫn còn hơn 100 người, dọn dẹp một khoang hàng ra, làm chỗ tụ họp tạm thời cũng không phải là khó.
"Sau đó, nhân thời gian này, ngươi hãy sắp xếp người đi làm một việc."
Trương Dịch ghé sát vào tai Lão Điền: "Lắp đặt thiết bị giám sát vào trong mấy căn phòng của đoàn Nham Lưu!"
Lão Điền sau khi nghe xong thì gật đầu.
"Nhưng tụ họp thì cũng phải nghĩ ra lý do chứ? Nếu không, lỡ như sinh vật kia nghỉ ngờ thì phải làm sao?"
Trương Dịch cười nhạt: "Cứ nói hôm nay là sinh nhật của ta đi."
Lão Điền nhận lệnh, lập tức bảo đầu bếp Tạ Trường Minh chuẩn bị thêm nhiều món ăn thịnh soạn.
Sau đó hẳn đi thông báo, bảo những người trên các khoang dưới chót trưa nay tới tầng trên họp mặt chúc mừng sinh nhật Trương Dịch.
Những người bên dưới cũng chả thèm quan tâm sinh nhật của ai, chỉ nghe nói có tiệc thịnh soạn để ăn thì ai nấy đều vui mừng không thôi.
Thậm chí còn có nhiều người bắt đầu tìm túi ni lông và vải vụn, tính tiện tay đón đường chôm một ít đồ ăn mang về, để dành từ từ ăn.
Khoang dưới chót trước đó có người chết, lúc này, mặc dù bóng ma tử thân vẫn lượn lờ trong lòng một số người, nhưng cũng không ai sợ đến mức mất hết tỉnh thần.
Lúc này nghe nói có tiệc thịnh soạn để ăn thì rất nhanh đã bỏ chuyện có người chết ra sau đầu.
Bạch Tĩnh Vũ nằm im lìm trên giường, ánh mắt đờ đẫn, tuy nhiên, trông thấy dường như ngoài điểm này ra thì các thứ khác đều không khác thường.
Người bạn cùng phòng tốt bụng đi tới võ nhẹ cô ta.
Đầu Bạch Tĩnh Vũ ngoảnh, mắt trợn tròn nhìn chằm chằm cô, hù người này hết cả hồn.
"Bạch tỷ, chúng ta đi ăn đi! Mau đi chiếm một vị trí tốt nào, đi muộn là đồ ăn bị người ta gắp hết sạch!"
"Ô"
Bạch Tĩnh Vũ thấy mọi người đều đi tranh nhau đầu tiên thì mới đứng dậy rời khỏi giường, sau đó đi theo đoàn người ra khỏi khoang dưới chót, hướng tới khoang tàu tầng trên.
Đoàn Nham Lưu và đám người ở khoang dưới chót đang vây quanh nhau, náo nhiệt lắm. Các thủy thủ đã sắp xếp họ ngồi ghế, như vậy dễ quan sát hơn.
Mọi người đều mang theo đủ mọi loại đồ nghề, chỉ chờ món ăn lên là lao vào cướp, cũng chẳng còn tâm trí quan tâm đến người khác.
Dù sao thì Lão Điền đã nói rõ, đây là tiệc tối mừng sinh nhật Trương Dịch, rất là phong phú, mà thức ăn thì lại đầy đủ.
Trương Dịch đứng ở chính giữa căn phòng, đôi mắt thản nhiên đảo qua từng người trong số họ.
Khi Bạch Tịnh Vũ bước vào phòng, Trương Dịch hơi khựng lại một lúc, sau đó lại nhìn về phía những người khác.
Một lát sau, Chu Vân Tước và Tô Noãn Hề ôm Tommy cũng tới.
"Trương tiên sinh, sinh nhật vui vẻ!"
Hai người họ tiến lại, chúc mừng Trương Dịch.
Trương Dịch chỉ cười đáp lại cho qua loa lấy lệ, sau đó tiếp tục nhìn những người khác trong phòng.
Hai chị em họ thấy vẻ mặt của Trương Dịch thờ ơ đến vậy, có hơi bực dọc trong lòng.
Chu Vân Tước than thở: "Ngươi cũng thật là, chúng ta quen nhau lâu vậy rồi, mà ngươi sinh nhật, còn không thông báo cho tụi ta hay một tiếng."
Trương Dịch hơi cau mày: "Nhớ tới cũng đã muộn rồi, cũng chả có gì to tát cả, hai ngươi nhanh đi tìm chỗ ngồi đi."
Chu Vân Tước và Tô Noãn Hề nhìn nhau, sau đó gật đầu ăn ý.