Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 1649 - Chương 1640: Ngươi Đoán Sai Rồi

Chương 1640: Ngươi đoán sai rồi Chương 1640: Ngươi đoán sai rồiChương 1640: Ngươi đoán sai rồi

Đối mặt với Lục Hoàng chủ động tấn công, Yamata no Orochi chỉ lộ ra vẻ mỉa mai.

Tám cái đầu người trong chớp mắt chuyển động, lao đến vây giết Lục Hoàng.

Đầu người bằng sắt thép cứng rắn va chạm trực diện với Đại Ma Kiếm, dường như không hề lo lắng bị Lục Hoàng làm bị thương.

Rất nhanh, cơ thể Lục Hoàng đã chỉ chít thương tích.

Nhưng hắn không quan tâm, vẫn gắt gao nhìn chằm chằm đầu người thứ ba, bùng nổ một đòn uy mãnh tàn nhãn.

"Địa Ngục Hỏa!"

Hai cánh tay hắn đầy thương tích, máu đỏ tươi chảy xuống, nhuộm đỏ Đại Ma Kiếm trên tay.

Đôi mắt đỏ thẫm trên thân kiếm hấp thụ toàn bộ máu, không lãng phí một giọt.

Sau khi hấp thụ máu của Lục Hoàng, thân kiếm lập tức tỏa ra một luồng khí tức hung dữ.

Lục Hoàng giơ thanh đại kiếm, nhắm thẳng vào đầu người thứ ba của Yamata no Orochi mà chém mạnh xuống!

Một đạo đao mang vô cùng uy lực xé toạc bầu trời, thẳng tiến đến đầu người thứ ba.

Cái gọi là may mắn của Lục Hoàng không phải là ngầu nhiên.

Là một đội trưởng, hẳn chiến đấu không chỉ dựa vào sức mạnh. Dị nhân không não, mãi mãi chỉ là dị nhân cấp thấp.

Trong quá trình chiến đấu trước đó, hẳn đã quan sát thấy, đầu người thứ ba này ra tay ít nhất, hơn nữa chưa bao giờ phát động đòn tấn công mạo hiểm nào.

Vì vậy, Lục Hoàng mới đoán rằng, đầu này chính là điểm yếu của Tanaka Ryusei!

Đầu người thứ ba thấy luồng kiếm khí tấn công mình thì ánh mắt liền biến sắc.

Nó há to miệng, sau đó phun ra một luồng bạch quang, va chạm mạnh vào kiếm khít

"Âm ầm!"

Hai luồng dị năng va chạm vào nhau, bùng nổ một lực lượng kinh hoàng, sóng xung kích cuồn cuộn ra ngoài, tạo thành một vùng chiến trường chuyên chúc rộng tới cả ngàn mét.

Hai đội dị nhân khác không dám tiến lại gần dù chỉ một chút.

Trận chiến ở cấp độ này, chỉ cần một tỉa tàn dư lực lượng tản ra cũng có thể khiến họ bị thương nặng.

Họ không muốn mất mặt vì chết nhục nhã, tốt nhất là tiêu diệt trước các thành viên của đội đối phương.

Lục Hoàng dù không thể thành công, nhưng nhìn phản ứng của Yamata no Orochi, nét mặt hắn lộ ra một nụ cười phấn khích.

"Xem ra, ta đoán đúng rồi!"

Tử ma khí trên người hắn bùng nổ dữ dội hơn, đôi cánh khổng lồ rung động, bay nhanh đến đầu người thứ ba của Yamata no Orochi như một tia chớp.

Lúc này, ánh mắt của Yamata no Orochi mới lộ ra một tia kinh hãi.

"Ngươi mơ tưởng!"

Các đầu người khác lập tức lao đến tấn công từ hai bên trái phải, gầm lên tấn công Lục Hoàng.

Lần tấn công này, Lục Hoàng phải né tránh vô cùng khó khăn, đành phải lựa chọn chịu đòn.

Nhưng ở phía sau hẳn, hai tia sáng trắng kết nối với cơ thể hắn, liên tục bổ sung sức mạnh và chữa lành thương thế.

"Bùm!" "Bùm!" "Bùm!"

Lục Hoàng cứng chống chịu đựng những đòn tấn công từ các đầu người khác, lao thẳng đến gần đầu người thứ ba.

Thân hình của Yamata no Orochi quá lớn, đến mức không thể né tránh đòn tấn công của Lục Hoàng. Một lúc sau, toàn thân Lục Hoàng nhuốm máu, nhảy lên đầu người thứ ba.

Khuôn mặt hắn cũng bê bết máu, dữ tợn khủng khiếp, nhưng khóe miệng lại nở một nụ cười điên cuồng.

"Đại Ma Kiếm! Chém!"

Lục Hoàng giơ cao Đại Ma Kiếm trên tay, nguồn năng lượng dị năng cưồng bạo tỏa ra hỗn hợp màu đen và đỏ, hóa thành cơn gió dữ dội thổi lên trời.

Trên đỉnh đầu Yamata no Orochi, nó ngưng tụ thành một thanh đại ma kiếm dài hơn mười mét!

Ánh mắt của Yamata no Orochi tràn đầy vẻ hoảng sợ.

"Nguy rồi!"

Nó cố gắng nhanh chóng thoái lui, nhưng thân hình quá lớn khiến nó không thể hành động nhanh như Lục Hoàng được.

Nó chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh Đại Ma Kiếm đó chém mạnh xuống, sau đó hung hăng chém vào đầu nó!

"Phốc phốc!"

Lớp vảy trăng kiên cố đã bị chém vỡ, tiếp đến là hộp sọ, não và máu thịt.

Thanh Đại Ma Kiếm khổng lồ cùng với tiếng cười điên cuồng của Lục Hoàng chém thẳng xuống!

Máu tươi và não trắng bắn tung tóe như thể không tốn tiền.

Đầu người thứ ba của Yamata no Orochi bị chém thành hai nửa, chém thẳng đến tận gốc mới dừng lại.

Trên người Lục Hoàng dính đây máu tươi và não phun ra, máu ấm nóng khiến hẳn kích động đến mức muốn hét lên.

Hai tay hắn nắm chặt thanh đại kiếm, kích động đến nỗi khuôn mặt méo mó, đôi mắt đỏ thâm càng trở nên u ám hơn.

"Kết thúc rồi."

Hắn cười điên cuồng nói.

Nhưng ngay sau đó, hắn nghe thấy tiếng hét lo lắng của Lê Nguyệt: "Đội trưởng, cẩn thận!"

Lục Hoàng vừa định quay đầu thì một cái cổ dài giống như cây roi lao đến hẳn, đâm mạnh vào người hắn.

"Bùm!"

Toàn thân Lục Hoàng bị đánh bay xa hơn một nghìn mét, phá nát hơn chục tòa nhà trong đống đổ nát, cuối cùng cắm vào bức tường của một tòa nhà cao Tầng.

Yamata no Orochi đã mất một cái đầu, nhưng nó vẫn còn bảy cái đầu, lạnh lùng nhìn Lê Nguyệt và Lục Hoàng trọng thương.

"Thật đáng tiếc, ngươi đã đoán sai!"

Khóe miệng Tanaka Ryusei lộ ra vẻ mỉa mai.

"Thật ra, có một số người thích tự cho mình là thông minh, cố gắng tìm ra điểm yếu của ta."

"Nhưng ta rất thích cho những kẻ như vậy một cơ hội."

"Nhìn xem, ngươi có phải đang rơi vào bãy của chính mình không?"

Lê Nguyệt chạy theo Lục Hoàng.
Bình Luận (0)
Comment