Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 981 - Chương 972: Đánh Nhau

Chương 972: Đánh nhau Chương 972: Đánh nhauChương 972: Đánh nhau

Rất nhanh hắn đã nhận được phản hồi.

Đối diện với ánh mắt tò mò của Trương Dịch, hắn cười nói: "Bên ngoài có người đánh nhau!"

Trương Dịch nhướn mày, cười nói: "Cái này mà các người cũng không quản?"

Bách Lý Trường Thanh thản nhiên nói: "Chỉ cần bọn họ không phá hoại Bạo Tuyết Thành hoặc xảy ra xung đột với cư dân của Bạo Tuyết Thành, chúng ta sẽ không quan tâm đến."

Vấn đề này không nằm trong quy tắc của Bạo Tuyết Thành.

Trương Dịch cười nói: "Có lẽ là bọn họ quá chán, nên tự tìm niềm vui đấy nhỉ!"

Bách Lý Trường Thanh nhìn Trương Dịch, ánh mắt có hơi trêu chọc: "Nhưng mà, nghe nói trong số những người đánh nhau này có người của Thành phố Thiên Hải các người đấy!"

Ánh mắt của Trương Dịch lập tức cứng lại.

"Người của Thành phố Thiên Hải?"

Hắn trước khi đến đã dặn đi dặn lại mọi người, không được gây hấn với dị năng giả của thành phố khác bất cứ nơi nào khi ở đây.

Cho dù là gặp phải tình huống gì, cũng phải đợi khi kết thúc đại hội mới được giải quyết.

Rốt cuộc là tính ai nóng nảy thế, lại đi gây hấn với người khác?

Chỉ mong là đừng phải người của đội mình mới là tốt nhất.

Bách Lý Trường Thanh nói: "Có muốn đi qua xem không?"

Trương Dịch đã quay người bước đi, đi về phía nơi ồn ào nhất.

Bách Lý Trường Thanh và Trương Dịch cùng nhau đi về phía đó, phía trước náo nhiệt huyên náo đã tụ tập không ít người xem.

Mọi người phấn khích hét to:

"Giết! Giết hắn ta đi!"

"Đánh cho hắn ta tơi bời!"

Có Bách Lý Trường Thanh dẫn đường, đám đông xung quanh lập tức nhường ra một con đường.

Hắn và Trương Dịch cùng nhau chen vào phía trước đám đông. Trương Dịch lúc này mới nhìn thấy người đang đánh nhau là ai.

Một người là Trần Tĩnh Quan, còn một người là Tôn Kiến Minh của Thành phố Đại Trạch.

Nhìn thấy là bọn họ, Trương Dịch cũng hiểu là tại sao rồi.

Căn cứ Triêu Vũ và thế lực của Tôn Kiến Minh đều ở trên biển, trước đây đã có mâu thuẫn sẵn rồi.

Lúc trước căn cứ Triêu Vũ thế mạnh, tính khí của Ngụy Định Hải chắc chắn đã gây áp lực không nhỏ cho Tôn Kiến Minh.

Bây giờ Thành phố Thiên Hải suy sụp, thực lực của căn cứ Triêu Vũ chỉ còn bằng hai ba phần lúc đỉnh cao.

Tôn Kiến Minh đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, đánh hội đồng kẻ yếu.

Hai người có thể đã cãi nhau, cho nên mới đánh nhau.

Sau khi Bách Lý Trường Thanh đi tới, mấy người Yên Vân Vệ gần đó nhìn thấy hắn, liền cung kính chào hắn.

Dù cho bọn họ không cùng hệ thống, nhưng cấp bậc của Bách Lý Trường Thanh cao hơn những người của Yên Vân Vệ này nhiều lắm.

Ngoài ra, Bách Lý Trường Thanh cũng là người từng từ Yên Vân hệ đi ra, là tiền bối ưu tú của bọn họ.

"Chuyện này là sao?"

Bách Lý Trường Thanh hỏi một người Yên Vân Vệ mặc đồ chiến đấu màu đen.

Yên Vân Vệ đó mỉm cười: "Bọn họ tự đánh nhau mà! Đã nộp đơn xin chúng ta rồi, chúng ta đương nhiên không có lý do gì để từ chối."

Hắn cũng có biểu cảm như đang xem kịch vui.

Trương Dịch nhíu mày nhìn cảnh tượng giữa quảng trường.

Tôn Kiến Minh có năng lực rất đặc biệt, nhìn dáng vẻ thì có vẻ là năng lực giả hệ cường hóa.

Hai cánh tay hắn ta phình to lên, giống như hai cánh tay của con tỉnh tỉnh, bàn tay biến thành hai cái quạt mo khổng lồ.

Trong khi đó, Trần Tĩnh Quan đối diện với hắn ta lại bị đánh vô cùng chật vật, khắp người đầy thương tích.

Rõ ràng là Trần Tĩnh Quan không phải đối thủ của Tôn Kiến Minh.

Tôn Kiến Minh nhìn Trần Tĩnh Quan đang gian nan chống đỡ, vẻ mặt đầyv vẻ cồi nhao chế aiễu. "Nếu như Ngụy Định Hải vẫn còn sống, có lẽ có thể đánh với ta một trận! Ngươi thì là cái thá gì, cũng xứng ra tay so chiêu với ta?"

Trần Tĩnh Quan nghe thấy Tôn Kiến Minh nhắc đến người lãnh đạo cấp trên đã chết của mình, tức giận bùng lên, gào lên một tiếng rồi lao về phía hắn ta.

Động tác của Trần Tĩnh Quan như chớp giật, thân hình cũng vặn vẹo trong không trung, giống như một con rắn người khổng lồ sắp quấn lên người Tôn Kiến Minh.

Nhưng Tôn Kiến Minh không hề vội vàng,"Hừ! Tìm chết!"

Hai bàn tay khổng lồ của hắn ta mở ra, tóm lấy thân hình của Trần Tĩnh Quan, rồi nắm chặt!

Sau đó hắn ta kéo dài cơ thể của Trần Tĩnh Quan ra như kéo một sợi mì, dùng sức đập xuống đất!

Nguyên bản Trần Tĩnh Quan có thể dùng năng lực của mình để làm mềm cơ thể, tăng cường độ doẻ dai, thậm chí đạn cũng khó có thể làm hắn ta bị thương.

Nhưng khi Tôn Kiến Minh ra tay, cánh tay phải của hắn ta phát ra một lực chấn động, xuyên qua cơ thể Trần Tĩnh Quan, đập thẳng vào ngũ tạng lục phủ của hắn ta!

"Khụ khu..."

Trần Tĩnh Quan đột nhiên phun ra một ngụm máu to.

Tuy nhiên Tôn Kiến Minh lại không có ý định dừng tay, cười haha, vung vẩy hắn ta như dây thừng.

Thắng bại đã định, thực lực của hai người chênh lệch quá lớn, Trần Tĩnh Quan chẳng có cơ hội chiến thắng nào.

Lúc này hắn ta hoàn toàn biến thành đồ chơi trong tay Tôn Kiến Minh.

Mà những người xung quanh nhìn thấy cảnh này, đều phấn khích cười lớn, thay Tôn Kiến Minh reo hò.
Bình Luận (0)
Comment