Chương 985: Bị động?
Chương 985: Bị động?Chương 985: Bị động?
Hắn đút cả hai tay vào túi, liếc nhìn Trần Tĩnh Quan đang ở phía sau, trong mắt mang theo một chút khinh miệt.
"Vậy thì theo ngươi, là ta nên làm thế nào mới phải đây? Động thủ đánh nhau với bọn chúng, rồi bị phạt vì vi phạm quy định quản lý của Bạo Tuyết Thành hả".
"Hoặc là phản bác lại ngay, đứng đó cãi nhau ầm ï với bọn chúng như đàn đàn bà ra chợ hả? Bọn chúng đông người thế kia, cãi lại thì có cãi qua lại nổi không?"
Trương Dịch lắc đầu: "Chuyện không có ý nghĩa thì đừng làm".
Tiêu Hồng Luyện lại nói: "Nhưng thế này thì người ta sẽ thấy thành phố Thiên Hải của chúng ta yếu thế, dễ bắt nạt!"
"Ha ha, đó cũng đâu phải lỗi của ta".
Trương Dịch cười lạnh.
Trần Tĩnh Quan phía sau mặt đỏ tía tai, vội cúi đầu xuống, rõ ràng Trương Dịch đang ám chỉ hắn ta đây mà!
Tiêu Hồng Luyện còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng Trương Dịch đã có chút mất kiên nhẫn.
"Trương Dịch ta làm việc cả đời, cần phải giải thích với các người sao?"
Câu nói này khiến Tiêu Hồng Luyện nghẹn họng, cô không dám hỏi thêm nữa, chỉ có thể cúi đầu bất đắc dĩ nói: "Ngươi đừng tức giận, ta chỉ hỏi vậy thôi".
Nói rồi cô lùi sang một bên.
Đến chung cư rồi, Trần Tĩnh Quan tự đi chữa thương, những người khác cũng trở về phòng mình.
Trong lòng mọi người đều có lo lắng, đặc biệt là ba tổ chức căn cứ lớn, họ lo lắng cho tình hình của thành phố Thiên Hải sau này.
Thế sự đổi thay, ba căn cứ lớn bọn họ không còn là thế lực hùng mạnh như xưa nữa.
Thậm chí đối mặt với sự chèn ép của ba tổ chức dị dị năng thành phố Thành phố Đại Trạch bây giờ, họ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.
Nói khó nghe một chút thì ngay cả khi ba nhà họ liên hợp lại, về thực lực cũng không bằng một nhà lúc trước. thành phố Thành phố Đại Trạch kéo đến, hoặc thế lực khác nhòm ngó tài nguyên thành phố Thiên Hải đánh đến, bọn họ chắc chắn sẽ thất bại!
Vì vậy lúc này, họ phải cân nhắc kĩ đường đi nước bước.
Chuyện bên phía Trương Dịch thì lại khác, mọi người đều tụ tập trong một căn phòng.
Đóng cửa sổ lại, Lương Duyệt là người đầu tiên lên tiếng hỏi: "Trương Dịch, chúng ta khi nào thì hành động?"
Trương Dịch vốn dĩ không phải người dễ bị bắt nạt.
Người khác đã ức hiếp đến đầu hắn rồi, lẽ nào hắn có thể không quan tâm sao?
Lúc đó không bùng nổ là vì chưa đúng thời điểm mà thôi.
Trương Dịch ngồi trên ghế sô pha, nghe thế, khóe môi hơi cong lên.
"Người chủ động không phải là chúng ta. Phải đợi bọn chúng ra tay trước đã!"
"Đợi bọn chúng ra tay trước?"
Lương Duyệt không khỏi nhíu mày, những người khác cũng thấy tò mò về quyết định của Trương Dịch.
"Thế thì chẳng phải sẽ khiến chúng ta rơi vào thế bị động sao?"
Trương Dịch mỉm cười nhìn mọi người: "Ồ, vậy mọi người nói xem, chúng ta nên làm thế nào mới phải?"
Tên Từ béo vốn ăn nói vô tư lúc này lại to gan đứng lên.
Hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Bọn khốn đó đáng ghét lắm! Thật quá đáng, sỉ nhục chúng ta ngay trước mặt nhiều người thế kia, ta không nhìn nổi nữa!"
"Theo ta thì chúng ta hãy thẳng tay giết chết bọn chúng trên đường chúng trở về thành phố Thành phố Đại Trạch!"
Từ béo nhìn về phía Trương Dịch, khuôn mặt lập tức nở nụ cười.
"Chỉ bằng thực lực của lão đại thôi, giết chết bọn chúng chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?"
Trương Dịch lại phản vấn: "Ồ, thế ngươi có hiểu rõ thực lực của chúng không?"
"Cái này..."
Từ béo không nói nên lời, làm sao hắn ta có thể hiểu rõ thực lực của tổ chức dị năng thành phố Thành phố Đại Trạch chứ? Từ béo định nói thêm điều gì đó, nhưng nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của Trương Dịch, hắn ta vẫn khôn ngoan mà ngậm miệng mình lại.
Những người khác cũng nhìn Trương Dịch, đều muốn nghe hắn nói sẽ làm gì sau đó.
Trương Dịch nghiêm túc nói với họ: "Đã là người một nhà thì ta cũng nói thật với mọi người. Thứ nhất, thực lực của ta vẫn chưa đạt đến mức độ của Nguyên Không Dạ, ngay cả việc thôn phệ dị năng cũng không phải là hoàn toàn, huống hồ căn nguyên của cô ta lúc đầu cũng có khuyết điểm. Việc này có thể liên quan đến thuộc tính dị năng của cô ta".
"Vì vậy, mọi người đừng nghĩ rằng bây giờ ta đã có thực lực cấp Epsilon. Trên thực tế, ta chỉ mới được coi là người mạnh hơn trong cấp Delta mà thôi".
"Hơn nữa, mọi người cũng đừng coi thường bất cứ ai! Mọi người đã thấy thực lực của Tôn Kiến Minh rồi đó, hắn ta có thể đánh bại Trần Tĩnh Quan một cách dễ dàng. Còn thủ lĩnh của hai thế lực còn lại thì e rằng cũng không kém hắn ta là bao".
"Việc chủ động đánh nhau trước khi chưa hiểu rõ năng lực của đối phương vốn là một điều vô cùng ngu ngốc".
"Vậy mà chúng ta lại đi giết chết bọn chúng khi chưa hiểu rõ gì về chúng sao? Không phải là tự phụ mù quáng thì là gì?"