Sông Băng Tận Thế Ta Trữ Hàng Chục Tỷ Vật Tư (Dịch)

Chương 995 - Chương 986: Có Kế Hoạch

Chương 986: Có kế hoạch Chương 986: Có kế hoạchChương 986: Có kế hoạch

Lời nói này của Trương Dịch khiến mọi người trong lòng nảy sinh suy nghĩ rất khác lạ.

Không hiểu sao, theo bản năng, họ đều cho rằng thực lực của Trương Dịch đã đạt tới, ít nhất là gần tới trình độ của Nguyên Không Dạ rồi.

Lúc trước, sức phá hoại của Nguyên Không Dạ đã để lại cho họ ấn tượng quá sâu sắc.

Đến nỗi họ cho rằng Trương Dịch cũng có thể dùng một mình sức mạnh tiêu diệt, tùy ý giết chết những dị năng cấp dưới Epsilon.

Nhưng khi lắng nghe bây giờ, thì lại hoàn toàn không phải như vậy.

Chu Khả Nhi rất thông minh, cô ta đã nhận thức được vấn đề.

"Thật ra mà nói thì tính ra thì thực lực của Trương Dịch đứng đầu mọi người".

"Nhưng chúng ta chỉ phân tích tình thế mà suy ra điều này, thậm chí còn không thể xác định năng lực của bọn chúng là gì".

"Vì vậy, cố chấp tấn công, lại còn tấn công chặn giết trước cũng không phải là một cách làm sáng suốt".

Trương Dịch gật đầu khen ngợi, hắn nhìn Từ béo và Vưu đại thúc nói: "Hai người các ngươi đều bị sự tức giận làm cho mất đi lý trí rồi. Hãy nhớ lời ta nói, trong thời kỳ mạt thế, muốn sống sót thì phải giữ được sự tỉnh táo ở mọi lúc mọi nơi!"

Lời giải thích của Trương Dịch khiến mọi người đều tin tưởng. Đó cũng là phong cách làm việc của hắn, tuyệt đối sẽ không vì tự đắc mà khiến bản thân lâm vào hiểm cảnh.

Nào có cái gì vô địch chứ?

Trước kia Nguyên Không Dạ cũng từng nghĩ như vậy, cuối cùng lại chết dưới tay Trương Dịch - người có thực lực kém xa cô ta.

Trương Dịch sẽ không phạm phải sai lầm tương tự.

Sư tử đánh thỏ còn phải dốc toàn lực!

"Mọi người không cần lo lắng, việc tức giận chạy đi tìm bọn họ rồi để lộ ra đầy mình lỗ hổng. Thì chi bằng dưỡng sức, ở địa bàn của chúng ta đánh một trận!"

Trương Dịch vừa nói vừa mỉm cười, trong mắt hắn lấp lánh ánh sáng của sự thông minh trí tuệ. Thực ra trong lòng hắn đã sớm có kế hoạch ứng phó với bọn họ.

Từ béo cười hì hì nói: "Lão đại, ta biết ngay là ngươi sẽ không dễ dàng buông tha cho chúng đâu!"

Trương Dịch nhún vai: "Không thể nói là ta không buông tha cho chúng. Mà là chúng nhất định sẽ tự tìm đến chỗ chết!"

Trương Dịch chậm rãi kể lại kế hoạch của mình.

"Mục đích của chúng ra vẻ ngang ngược kiêu ngạo chỉ là để thăm dò sức mạnh tiềm ẩn của thành phố Thiên Hải."

"Bây giờ Trân Tĩnh Quan bị đánh tơi †ả, chúng ta bị chế giễu nhưng chọn cách nhân nhịn, sẽ khiến chúng có cảm giác thế lực ở thành phố Thiên Hải dễ bị giày xéo."

"Cho nên không lâu nữa, chúng nhất định sẽ chọn cách xâm lược thành phố Thiên Hải."

Ý cười trong mắt Trương Dịch càng rõ hơn: "Đến lúc đó, ở địa bàn của chúng ta, chẳng phải chúng ta càng dễ diệt sạch chúng sao?”

Sau khi Trương Dịch nói xong, mọi người trong phòng đều không khỏi kinh ngạc thốt lên.

"Tuyệt quát"

"Vẫn là biện pháp của ngươi là hữu hiệu, vừa rồi ta cũng bị bọn chúng chọc tức đến mất trí, chỉ nghĩ tới việc đánh nhau với chúng."

"Ở địa bàn của chúng ta đánh nhau, cài bẫy chờ chúng tự tìm tới, như vậy chúng ta sẽ có nhiều phần thắng hơn, mà tổn thất về người cũng sẽ ít hơn."

Mọi người đều vô cùng khâm phục trí tuệ của Trương Dịch. Đặc biệt là tâm thái điềm tĩnh của hắn.

Phải biết rằng, không phải ai bị người ta sỉ nhục trước mặt mà vẫn giữ được sự sáng suốt.

Lục Khả Nhiên tò mò chớp chớp mắt, nhìn Trương Dịch nói: "Nếu như vậy, tại sao đại ca lại không giải thích rõ ràng với Tiêu Hồng Luyện bọn họ?"

Trương Dịch nhếch môi cười nhẹ.

"Vừa nãy bên ngoài đông người lắm, làm sao có thể tùy tiện nói ra kế hoạch của ta ra được?"

"Chờ đến khi về đến thành phố Thiên Hải, ta sẽ nói cho họ biết, để họ phối hợp trong lần hành động này."

"Hơn nữa, cũng cho bọn họ nhớ lâu một chút, để chúng biết rõ thực lực của mình đang ở mức nào. Và ai mới là chỗ dựa lớn nhất của chúng!" Trước kia thì thành phố Thiên Hải quá an nhàn, không có ngoại địch xâm lược, ba căn cứ lớn mặc dù nguyện ý tôn Trương Dịch làm chủ, nhưng ít nhiều vẫn còn do dự, không muốn giao toàn bộ quyền lực cho Trương Dịch.

Còn lần này, trước mắt là mối đe dọa từ tổ chức dị năng thành phố Thành phố Đại Trạch.

Họ sẽ hiểu rằng Trương Dịch quan trọng với họ thế nào.

Đây là một đòn cảnh tỉnh, khiến họ ngoan ngoãn hơn.

Trước khi đi, Trương Dịch phải đến gặp Đặng Thần Thông và Bách Lý Trường Thanh.

Hắn gọi điện cho Bách Lý Trường Thanh, nhưng người ta nói rằng hẳn ta đang có việc bận tại Trung tâm chiến đấu. Trương Dịch liền hỏi: "Có phải vì tổ chức lang nhân ở thành phố Lâm Hải không?"

Bách Lý Trường Thanh trầm giọng nhắc nhở Trương Dịch: "Việc này nghiêm trọng hơn chúng ta tưởng. Nhưng ta cũng không thể nhắc nhở thêm gì nữa, nếu không sẽ vượt quá ranh giới. Nói chung thì ngươi tự mà quyết định lấy đi."

Trương Dịch ngạc nhiên động lòng.

Tình bạn của hắn với Bách Lý Trường Thanh không sâu đậm cho lắm, chỉ nợ hắn ta một ân tình thôi.

Việc hắn ta có thể nhắc nhở đến mức này, chẳng khác gì nói thẳng với hắn rằng nhiệm vụ vây tiễu Thực Nguyệt lần này rất nguy hiểm.
Bình Luận (0)
Comment