Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1017 - Chương 1022: Thái Độ Đột Nhiên Khác Thường

 Chương 1022: Thái Độ Đột Nhiên Khác Thường Chương 1022: Thái Độ Đột Nhiên Khác Thường Chương 1022: Thái Độ Đột Nhiên Khác Thường

- Hai người các cô làm sao tới chỗ của tôi, ai nói cho các cô biết địa chỉ!

Tần Thiên nhìn hai nữ cười hỏi, Tần Thiên cho rằng sau nhiệm vụ ở thành phố Thiên Nam kia về sẽ cũng không cùng hai nữ có qua lại nữa, không nghĩ tới hai nữ lại đi tìm.

- Tiểu thư nói muốn cậu, cho nên tới thăm cậu một chút!

Kiều Hi cười nói, đại mỹ nữ này thoạt nhìn càng thêm xinh đẹp so với trước, hôm nay Kiều Hi mặc một bộ áo khoác ngoài màu xám vải nỉ, dưới chân thì là một đôi tất chân thêm ủng da giữ ấm, cả người thoạt nhìn cực kỳ cao gầy, dáng người hoàn mỹ mặc dù là áo khoác ngoài cũng không lấn át được, hai quả cầu hoàn mỹ trước ngực cao ngất.

Tống Thiến vừa nghe đến Kiều Hi nói, sắc mặt tức khắc hồng, vội vàng nói:

- Kiều Hi tỷ tỷ chị nói bậy, em nào có, em chẳng qua là muốn đến xem thành phố Quang Châu ra sao, chỉ đi chơi mà thôi, nào có nghĩ đến tên sắc lang này, chị mới nhớ tới hắn.

- Thật sao, vậy sao em lại xấu hổ!

Kiều Hi cười xấu nói.

- Em đây là... Em đây là gương mặt hồng tự nhiên, chị không nên nói bậy, Kiều Hi tỷ tỷ, chị càng ngày càng tệ.

Tống Thiến bị Kiều Hi nói trúng tâm sự, tức khắc xấu hổ, thò tay đi véo eo Kiều Hi, dọa Kiều Hi vội vàng tránh né, Tần Thiên ở một bên nhìn chỉ là cười cười, không nói gì.

Rất nhanh, Tần Thiên dẫn hai nữ đi vào nhà của mình.

- Sắc lang, không nghĩ tới anh có tiền như vậy, rõ ràng ở nơi còn lớn hơn nhà của tôi, anh cướp ngân hàng sao.

Tống Thiến nhìn biệt thự trước mặt nói, biệt thự này còn muốn xa hoa hơn so với nhà mình, không nghĩ tới Tần Thiên rõ ràng có tiền như vậy, bất quá có tiền như vậy vì cái gì còn muốn tới nhà mình làm vệ sĩ, tìm người vệ sĩ mới đúng nha.

- Khục khục... sao lại cần cướp ngân hàng, tôi mà không có tiền sao!

Tần Thiên rất phiền muộn nói, trong tay mình có một đống tiền lớn, có cần đi cướp ngân hàng sao.

Rất nhanh, ba người tiến vào trong phòng, Triệu Chỉ Nhược đã chuẩn bị nước trà điểm tâm tốt để chiêu đãi bạn mà Tần Thiên mang đến, không nghĩ tới Tần Thiên rõ ràng mang về hai mỹ nữ, một người ngực lớn, một người như tiểu ma nữ điêu ngoa, dáng người cũng không tệ, đều là đại mỹ nữ.

- Đến, tôi giới thiệu một chút, đây là vợ của tôi, Chỉ Nhược, hai người này chính là bạn của anh gặp được lúc ở thành phố Thiên Nam, Tống Thiến, Kiều Hi.

Tần Thiên vì ba người giới thiệu.

- Vợ! Anh có vợ sao!

Tống Thiến nhìn Tần Thiên không thể tin được nói, trong nội tâm bỗng nhiên vô cùng thất lạc, Tần Thiên rõ ràng có vợ, trong chớp mắt Tống Thiến từ thần sắc vui sướng tức khắc biến mất không thấy gì nữa.

- Đúng vậy!

Tần Thiên cười nói.

- Chào hai cô, tùy tiện ngồi, tôi châm trà cho hai cô!

Triệu Chỉ Nhược rất là hào phóng nhìn hai người cười nói.

- Tốt, cám ơn!

Kiều Hi cười cười, lập tức ngồi xuống, Tống Thiến thì ngơ ngác đứng ở nơi đó, giống như ngốc.

- Cô không sao chứ, tiểu nha đầu!

Tần Thiên nhìn Tống Thiến sửng sốt, không hiểu chuyện gì xảy ra.

- Ah... Không có việc gì!

Tống Thiến phục hồi tinh thần lại, rất miễn cưỡng cười cười, lập tức ngồi xuống, con mắt dò xét Triệu Chỉ Nhược, phát hiện Triệu Chỉ Nhược so với mình xinh đẹp hơn rất nhiều, vô luận là tướng mạo hay là dáng người, đều không phải mình có khả năng địch nổi, khó trách Tần Thiên cùng ở với mình lâu như vậy cũng không muốn chiếm tiện nghi, thì ra là tìm mỹ nữ xinh đẹp như vậy làm vợ.

- Đến, Tống Thiến đúng không, tôi lớn tuổi hơn cô, gọi cô là tiểu Thiến nha, uống chút trà nóng đi!

Triệu Chỉ Nhược nhìn Tống Thiến thất thần cười nói, đem một ly trà đưa cho Tống Thiến, nhưng là Tống Thiến cũng không có lập tức tiếp, thẳng đến Kiều Hi kéo cô một cái mới phục hồi tinh thần lại.

- Cảm ơn.

Tống Thiến vội nói.

- Cô không sao chứ, tại sao lại ngơ người ra như vậy, không khỏe trong người sao!

Tần Thiên nhìn Tống Thiến rất nghi hoặc, vừa rồi còn thật cao hứng, như thế nào thoáng cái lại có bộ dáng rất không vui.

- A, tôi không sao, cái kia, toilet ở đâu, tôi muốn đi toilet!

Tống Thiến hỏi.

- Ở bên kia!

Tần Thiên chỉ vào phương hướng toilet nói, Tống Thiến vội vàng đứng lên đi về hướng Tần Thiên chỉ, tiến vào toilet, lập tức khóa cửa lại, tựa ở cửa ra vào miệng thở phì phò, che ngực, giống như chạy thật lâu.

- Tống Thiến, còn chưa bắt đầu mà, mày ngàn vạn không thể thương tâm, coi như cái gì đều không có phát sinh qua, không có phát sinh qua, quên tên sắc lang này đi!

Tống Thiến tự nhủ, vừa nói, vừa mở vòi nước, một bả nước lạnh tưới vào trên mặt, nước lạnh buốt thấu xương để cho cô hơi chút thanh tỉnh.

Bình Luận (0)
Comment