- Tiểu nha đầu không có sao chứ, tôi thấy cô ấy giống như không vui vẻ, mới vừa rồi còn rất tốt, như thế nào thoáng cái đã như vậy!
Tần Thiên nhìn Kiều Hi hỏi.
- Còn không phải bởi vì anh sao, thật là một tên lưu manh!
Kiều Hi vẫn chưa trả lời, Triệu Chỉ Nhược đã nhìn Tần Thiên nói, cái này lại để cho Tần Thiên rất là khó hiểu, bởi vì mình, làm thế nào được.
- Bởi vì anh, anh lại không làm gì cô ấy?
Tần Thiên rất là phiền muộn.
- Đồ đần, mù lòa cũng nhìn ra được cô ấy thích anh, vừa rồi anh giới thiệu em là vợ anh, cảm xúc của cô ấy đã không đúng.
Triệu Chỉ Nhược điểm tỉnh nói, Kiều Hi đồng ý gật gật đầu, tới nơi này hoàn toàn cũng là bởi vì tiểu nha đầu Tống Thiến này thích Tần Thiên, cho nên lôi kéo Kiều Hi tới nơi này tìm Tần Thiên, không nghĩ tới Tần Thiên rõ ràng đã có vợ, Tống Thiến có thể vui vẻ sao.
Kiều Hi phát hiện trong nội tâm mình cũng có chút khó chịu, bất quá nàng dù sao cũng lớn tuổi hơn Tông Thiến, tư tưởng thành thục hơn, rất dễ dàng khống chế được cảm xúc của mình.
Tần Thiên nghe Triệu Chỉ Nhược nói, cảm giác vô cùng phiền muộn, tiểu nha đầu này rõ ràng ưa thích mình, Ặc, nàng không phải ghét nhất là mình sao, rõ ràng thích mình, không có đạo lý, không khoa học, hơn nữa mình đối với nàng cũng là hoàn toàn không có bất luận cảm giác gì, cũng khó trách mình không thể tưởng được Tống Thiến vì cái gì buồn bã như vậy.
- Là thật sao, không thể nào đâu, tiểu nha đầu này trước kia bị anh giáo huấn rất thảm, mặc dù là không giận tôi cũng sẽ không thích đâu, các cô lầm rồi.
Tần Thiên nhìn hai nữ đầy mặt không tin.
- Thực, Tần Thiên, lần này tới nơi này chính là bởi vì tiểu Thiến nhớ cậu, thích cậu, nhõng nhẽo đòi Tống thúc thúc nói cho cô biết địa chỉ của cậu, sau đó cùng tôi đi nơi này tìm cậu!
Kiều Hi nói.
- Còn có việc này.
Mồ hôi lạnh của Tần Thiên ứa ra, không biết làm thế nào mới tốt, xem như không biết, nữ nhân của mình bây giờ có một đống lớn, tạm thời không muốn thêm nữ nhân, nhất là Tống Thiến còn là một nữ sinh trường cấp ba, có một Triệu Tiểu Nhã đều bị Tần Thiên cảm thấy rất tội ác, làm sao còn có thể tiếp nhận được Tống Thiến.
- Anh là tên đại sắc lang, đi khắp nơi gây tai họa cho con gái người ta, lúc này xem anh làm sao bây giờ!
Triệu Chỉ Nhược tức giận liếc Tần Thiên, hiển nhiên là có chút ghen.
- Cái này không liên quan tới anh nha!
Tần Thiên cảm giác rất là biệt khuất, người ta ưa thích mình, chẳng lẽ có tội sao.
Chỉ chốc lát, Tống Thiến đã đi ra, dáng tươi cười trên mặt đã khôi phục, nhưng xem xét kỹ, trong ánh mắt y nguyên cất giấu một tia thần sắc khác thường không dễ dàng phát giác.
- Hì hì, mọi người đang nói chuyện cái gì, vui vẻ như vậy, Tần Thiên, thật vất vả đến nơi này một lần, tôi muốn ở lại nơi này hai ngày, anh nhất định phải dẫn tôi dạo chơi thành phố Quang Châu nha.
Tống Thiến nhìn Tần Thiên cười tủm tỉm nói, một bộ không có việc gì.
- Tốt, không có vấn đề, cô muốn ở bao lâu cũng có thể, dù sao tôi hiện tại rất rảnh, có thể mang theo mọi người dạo chơi.
Tần Thiên đáp ứng.
Bốn người trò chuyện một hồi, Triệu Chỉ Nhược an bài phòng ngủ cho hai nàng, Tống Thiến nói ngồi xe lửa mấy giờ đến bên này rất mệt, muốn đi ngủ, rồi ở trong đó đến buổi trưa cũng không có đi ra.
Tần Thiên cùng Kiều Hi trò chuyện một hồi, biết được tình hình thành phố Thiên Nam bên kia, Tống gia tạm thời không có nguy hiểm gì, gần đây rất thái bình.
Rất nhanh, thời gian đến giữa trưa, thời gian ăn cơm đến, Tần Thiên lại để cho Kiều Hi đi lên đánh thức Tống Thiến, cùng đi ăn cơm.
Bốn người trực tiếp đi ra bên ngoài khu biệt thự, chuẩn bị ăn ở bên ngoài, bởi vì Tống Thiến nói muốn đi chơi, Tần Thiên định ăn cơm trưa xong liền mang theo các nàng đi dạo chơi.
Bốn người vừa mới ra biệt thự không bao xa, phía trước xe bỗng nhiên lao ra một lão thái thái, trực tiếp đâm vào xe, Tần Thiên vội vàng phanh xe, nhưng đã không kịp, lão thái thái kia kêu một tiếng, tức khắc té trên mặt đất.
- Đụng vào người, nhanh đi xuống xem một chút!
Kiều Hi vội vàng nói, lập tức mở cửa xe đi xuống phía dưới, Tần Thiên cũng nhanh chóng mở cửa xe xuống dưới.