Tần Thiên lấy máy tính tới, đặt ở trên đỉnh xe, nhìn Phạm Kiến nói:
- Nhìn xem, những người đánh hai người là ai.
Phạm Kiến lập tức lại gần, chỉ chốc lát đã tìm ra những người đánh hai cha con hắn hôm qua.
- Chính là bọn họ, xem, đám người này còn có đôi cẩu nam nữ kia cùng với đám cảnh sát đó nữa!
Phạm Kiến chỉ vào máy tính cực kỳ phẫn nộ, một bộ dáng hận không trong chớp mắt phải xé xác đối phương.
- Tốt, tôi biết rõ!
Tần Thiên gật gật đầu, mang máy tính đến phòng an ninh, hỏi bảo an có nhận hay người này không, có biết hắn ngụ ở chỗ nào không.
Bảo an thấy Tần Thiên là người của Thiên Bang, lập tức không dám làm lơ, vội vàng bắt đầu tra, chỉ chốc lát liền tra được nơi đối phương ở, người nam này gọi là Hà Dũng, người nữ kia là bạn gái hắn Lưu Diễm, hai người ở tại cư xá Kim Thái tòa nhà 13 số phòng 703.
Có được địa chỉ, Tần Thiên cùng một đám tiểu đệ đi qua, chỉ tiếc đối phương không ở trong nhà, không biết đi nơi nào, trong lúc nhất thời cũng tìm không thấy.
- Làm sao bây giờ!
Phạm Kiến nhìn Tần Thiên hỏi.
- Đừng nóng vội, tôi có biện pháp!
Tần Thiên nhìn Phạm Kiến nói, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Lương Văn Đạo.
- Alo! Chú Lương, cháu là tiểu Thiên đây, thế nào, gần đây sức khỏe chú có tốt không, một mực không có thời gian đến gặp, thật sự là thất lễ!
Tần Thiên cười nói với đầu dây điện thoại bên kia.
- Ha ha, không có việc gì, có thời gian tới là tốt rồi, thế nào, tìm chú chuyện gì!
Lương Văn Đạo rất là dứt khoát, thẳng vào chủ đề, bởi vì hắn biết rõ Tần Thiên sẽ không không có việc gì mà đi tìm hắn.
- Là như thế này, chú Lương, cháu muốn tìm một người, dưới tay chú, cháu hoài nghi hắn và lưu manh cấu kết, tổn thương bạn của cháu, cháu cho chú ảnh chụp nhìn một chút, hy vọng chú có thể giúp cháu tìm được.
- Phát sinh chuyện gì, Tần Thiên, cháu nói cho thúc thúc, thúc thúc giúp cháu giải quyết!
Lương Văn Đạo lập tức ân cần hỏi, vì vậy Tần Thiên liền kể đầu đuôi câu chuyện cho Lương Văn Đạo một lần, Lương Văn Đạo nghe cực kỳ tức giận, lập tức để cho Tần Thiên gửi hình ảnh cho hắn, hắn phân phó người đi tìm.
Không lâu sau, Lương Văn Đạo gọi điện thoại cho Tần Thiên, nói cho Tần Thiên đã tìm được, cảnh sát kia gọi là Kim Hạc Minh, là một cảnh sát nhân dân làm ở đồn công an phụ cận đường đi đến cư xá Kim Thái, Lương Văn Đạo đã hạ lệnh trực tiếp bắt hắn, bởi vì không có chứng cớ, tạm thời không thể thương tổn đến Kim Hạc Minh, cho nên cho người giam lại, chờ Tần Thiên đi qua.
- Đi, đi đồn công an!
Tần Thiên nhìn Phạm Kiến nói, trực tiếp lên xe, Phạm Kiến vội vàng theo sau, có chút bất an nhìn Tần Thiên:
- Chúng ta trực tiếp đi đồn công an tìm tên cảnh sát kia sao, tôi sợ không được, chúng ta cứ đi như vậy có thể bị bắt hay không.
Phạm Kiến cũng không ngu ngốc, lập tức suy nghĩ về việc này.
- Không có việc gì, đã bắt được cảnh sát kia, chúng ta có thể đi!
Tần Thiên thản nhiên nói, Phạm Kiến bên cạnh nghe mà cằm đều sắp rơi, Tần Thiên có thân phận gì, ngay cả cảnh sát cũng bắt được, thật đáng sợ, Tần Thiên chẳng lẽ là thành viên siêu cao cấp của Thiên Bang sao.
Rất nhanh, hai người tới đồn công an, ngừng xe, hai người trực tiếp đi vào bên trong.
- Ngài là Tần tiên sinh!
Một cảnh sát trẻ tuổi quay về phía Tần Thiên đi tới, nhìn Tần Thiên hỏi, bộ dáng có chút khẩn trương, vì cục trưởng tự mình hạ lệnh muốn tiếp đãi Tần Thiên, thân phận vô cùng cao quý, hắn cũng không dám lãnh đạm.
- Đúng là tôi, Kim Hạc Minh ở đâu.
Tần Thiên gật gật đầu, hỏi.
- Tần tiên sinh mời đi bên này, Kim Hạc Minh bị nhốt trong phòng thẩm vấn.
Cảnh sát quèn vừa nói vừa mang theo Tần Thiên đi vào phòng, hai người Tần Thiên tới một cửa ra vào phòng thẩm vấn, trực tiếp mở cửa.
Trong phòng thẩm vấn, một cảnh sát chừng ba mươi tuổi răng đen bị tra khảo trên ghế, một bộ dáng không biết làm sao, chính là Kim Hạc Minh.
Tâm tình Kim Hạc Minh hôm nay có thể nói là phi thường phiền muộn, vốn giữa trưa sẽ giúp một tên con ông cháu cha chuẩn bị một món tiền nhỏ để buổi tối đi chúc mừng, nhưng còn chưa tan làm, đã bị cục trưởng tự mình hạ lệnh bắt lấy, nói là hắn và lưu manh kết hợp, vu hãm người tốt.
Loại chuyện này Kim Hạc Minh làm nhiều, cấu kết với người nào hắn cũng không biết rõ, cho tới nay đều không có xảy ra chuyện gì, bởi vì Kim Hạc Minh biết làm người, nhưng không biết lần này làm sao lại gặp chuyện không may, rõ ràng rơi vào tay cục trưởng, cũng không biết là ai có thù hận lớn với hắn như vậy, rõ ràng đưa chuyện đến tay cục trưởng nơi đó, nhưng không phải cục trưởng phân cục, lại là cục trưởng cục cảnh sát thành phố, việc lần này rất lớn.