Đêm đã khuya, chúng nữ đều đi ngủ, Tần Thiên lại còn chưa ngủ, một người ngồi ở ngoài đồng cỏ nhìn lên trời cao.
Trong mùa đông vào đêm khuya, độ ấm cũng đã hạ thấp còn hai ba độ, mặc dù không có gió thổi, rét lạnh vẫn để không người nào có thể chịu được.
Bất quá Tần Thiên là tu luyện giả, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, giống hệt mùa hè, ngồi ở trên đồng cỏ nhàn nhã nhìn lên bầu trời đầy sao.
- Ngày mai phải tiến quân Đế Đô rồi, không biết tương lai là như thế nào!
Tần Thiên nhìn lên trời lầu bầu nói, thần sắc hơi có vẻ ưu sầu.
- Tỷ, chị cũng không ngủ sao!
Tần đình xoay người ra đằng sau nói, Tiêu Du từ lầu hai rơi xuống, đi tới Tần Thiên.
- Ngủ không được, đi ra đi dạo, tại sao em cũng không ngủ!
Tiêu Du nhìn Tần Thiên cười cười, kỳ thật nàng phát hiện Tần Thiên không có ngủ mới đi tới đây.
- Em không muốn ngủ!
Tần Thiên nói.
- Thật sao, vì cái gì!
- Em cũng không biết, không muốn ngủ, tỷ, chị không ngủ, vậy thì cùng em ở chỗ này ngắm sao đi, hai người chúng ta rất lâu không cùng nhau ngắm sao rồi, tính toán ra, cũng có ba bốn năm!
Tần Thiên nói xong đứng lên, lôi kéo tay Tiêu Du cùng ngồi xuống.
Tiêu Du nhìn lên trời, mặt lộ vẻ xúc động:
- Đúng vậy, sống đã nhiều năm, từ khi chúng ta đi vào thành phố Quang Châu về sau rốt cuộc không có cùng ngắm sao, thời gian qua thật đúng là nhanh, lúc kia em mới mười lăm tuổi, hiện tại đều hai mươi mấy tuổi, chị cũng nhanh già rồi!
- Tỷ, chị làm sao có khả năng già đi chứ, chị vĩnh viễn đều xinh đẹp!
Tần Thiên đưa tay ôm Tiêu Du vào trong ngực, nhẹ nhàng ôm lấy.
- Tiểu Thiên, nói cho em biết một chuyện tốt!
- Chuyện gì!
- Cô chú Minh Thiên sẽ đi qua bên này, ngày mai cùng chúng ta đi Đế Đô!
Tiêu Du cười nói.
- Thật sao!
Tần Thiên nghe được câu này, cả người tức khắc đều chấn động một chút, hai tay cầm cánh tay Tiêu Du, đầy mặt không thể tin được, cha mẹ của mình rời đi nhiều năm như vậy rốt cục cùng mình gặp mặt.
Tuy nhiên lần trước theo chú hai Tần Chấn Hổ biết được cha mẹ của mình cùng chú ba đều còn tại thế, nhưng dù sao cũng không có nhìn thấy người, tuy kích động, nhưng cùng gặp mặt hoàn toàn không giống nhau.
Lúc này đây Tiêu Du tự nói với mình, ngày mai sẽ cùng cha mẹ của mình gặp mặt, Tần Thiên đều có chút mộng rồi, trái tim hưng phấn sắp nhảy ra ngoài, nhiều năm như vậy rồi, rốt cục có thể nhìn thấy cha mẹ của mình rồi.
- Thật sự, chị sẽ lừa em sao!
Tiêu Du nhìn Tần Thiên cười nói.
- Thật tốt quá!
Tần Thiên vui mừng ôm chặc Tiêu Du vào trong ngực, ôm thật chặc, dường như muốn dung nhập Tiêu Du vào trong thân thể của mình, nếu người bình thường bị Tần Thiên ôm như thế, tất nhiên đã gãy xương chết rồi, khá tốt Tiêu Du là tu luyện giả, thực lực vẫn còn cường đại hơn Tần Thiên.
- Tốt rồi, đi ngủ đi, nghỉ ngơi thật tốt, buổi sáng ngày mai tám giờ cùng chị đi phi trường quốc tế đón cha mẹ em!
- Ừ!
Tần Thiên dùng sức nhẹ gật đầu. ...
Buổi sáng hôm sau.
Sáu giờ đồng hồ, Tần Thiên đã thức dậy, buổi tối hôm qua quá mức hưng phấn, cả đêm không sao ngủ được, cũng không có tu luyện, giày vò đến sáu giờ, Tần Thiên bắt đầu dứt khoát thức dậy.
Hưng phấn một buổi tối, tâm tình của Tần Thiên hiện tại dần dần bình phục xuống, không còn hưng phấn như lúc đầu.
Đánh răng rửa mặt hoàn tất, Tần Thiên ra ngoài mua bữa sáng trở về cho chúng nữ.
Ăn xong bữa sáng về sau, Tần Thiên liền cùng Tiêu Du lái xe đến phi trường quốc tế thành phố Quang Châu, đến chổ đó, máy bay còn chưa tới, hai người đã chờ sẵn tại đại sảnh.
- Thế nào, còn khẩn trương không, buổi tối hôm qua một đêm đều không ngủ!
Tiêu Du nhìn Tần Thiên cười hỏi.
Tần Thiên gật nhẹ đầu, bất quá bây giờ không còn khẩn trương.
- Tỷ, chị nói cho em biết, chị có phải luôn giữ liên hệ với cha mẹ của em!
Tần Thiên nhìn Tiêu Du, cảm giác Tiêu Du từ trước đến nay đều có liên hệ với cha mẹ mình.
- Ừ!
Tiêu Du gật nhẹ đầu, xác thực cô từ trước đến nay đều có liên hệ với cha mẹ Tần Thiên.
- Em biết ngay!
Tần Thiên nhàn nhạt nói một câu, trong nội tâm có chút khó chịu.
- Tiểu Thiên, không phải chị cố ý muốn gạt em, cô chú muốn chị làm như vậy, bọn họ là vì bảo hộ em, kẻ thù bên người họ không ít hơn so với em, hơn nữa, đều là một số kẻ liều mạng, chưa bao giờ quản quy tắc, bọn hắn một khi biết rõ sự hiện hữu của em, tất nhiên sẽ đến đây giết em, lúc kia em còn không có thực lực tự bảo vệ mình, cho nên không thể bại lộ hành tung của em, hy vọng em có thể hiểu được!
Tiêu Du nhìn Tần Thiên, cảm giác có một tia áy náy, những năm này đều để cho Tần Thiên sinh hoạt trong cừu hận.
Tần Thiên nhìn Tiêu Du, không nói gì thêm, bỗng nhiên ngay lúc đó cảm giác tâm tình có chút phức tạp.
- Tiểu Thiên, cô chú đến rồi!
Lúc này, Tiêu Du mãnh liệt kéo Tần Thiên, chỉ vào lối ra bên kia.