Nhìn Mạc Chấn Đình rời đi, Mạc Tiểu Vũ rất nhanh đi đến trước mặt Nghi lão cầm lấy tay Nghi lão cười, chỉ vào hai người Tần Thiên:
- Ông nội, người đừng nóng giận, người nhìn xem, con mang ai trở về!
Tâm tình Nghi lão rất không tốt, bất quá thấy được cháu gái của mình ngay lập tức trên mặt hiện ra vui vẻ, theo Mạc Tiểu Vũ chỉ nhìn sang, chậm rãi đi tới hai người Tần Thiên.
- Nghi lão, ngài vẫn khỏe!
Tần Thiên nhìn Nghi lão cười nói.
- Nghi gia gia, chào ông!
Đồng Văn Văn cũng ân cần thăm hỏi một tiếng.
- Tốt. . tốt, ha ha, chàng trai, cậu tên là gì, ta nhìn cậu cứ thấy quen mắt, giống hệt như đã gặp nhau ở nơi nào rồi!
Nghi lão nhìn Tần Thiên cười hỏi.
- Ông nội, anh ấy là Tần Thiên, lúc triển lãm tranh ở thành phố Quang Châu anh ấy đã cứu con, còn giúp chúng ta lấy lại tranh, cũng là người mà buổi sáng chúng ta đã thấy trên TV, chính là người bị truy nã - Tần Thiên đó, buổi tối hôm nay tin tức đã ban bố, Tần Thiên bị hãm hại, không có việc gì rồi.
Mạc Tiểu Vũ nhanh nói.
- Ah, khó trách, ra là cậu, chàng trai, không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi, nhanh, Tiểu Vũ, đi pha trà, chiêu đãi họ một chút, ông nội muốn cùng mọi người tâm sự!
Nghi lão nói rất vui vẻ.
Dẫn mọi người ở trong phòng khách ngồi xuống, Mạc Tiểu Vũ đi pha một bình trà nóng, rót cho mỗi người một chén.
- Chàng trai không nghĩ tới cậu đến Đế Đô, ha ha, ở Đế Đô này, gặp vấn đề gì, có cái gì cần cứ việc tìm ta, có thể làm được nhất định sẽ giúp cậu!
Nghi lão nhìn Tần Thiên cười nói.
- Ha ha, vậy thì cám ơn Nghi lão!
- Cám ơn cái gì, lần trước nếu không phải cậu, cháu gái của ta... Khục khục... Khục khục khục... PHỐC!
Nghi lão một câu còn chưa nói xong, bỗng nhiên kịch liệt ho khan, sau lại phun ra một ngụm máu tươi lên bàn trà, té xỉu.
- Ah... !
- Ông nội, ông nội, ông làm sao vậy, ông nội!
Sắc mặt Mạc Tiểu Vũ trắng bệch, mặt mũi tràn đầy kinh hoảng, duỗi tay vịn chặt Nghi lão, lớn tiếng kêu gào.
- Nhanh, giúp tôi gọi một chiếc xe cứu thương!
Mạc Tiểu Vũ nhìn hai người sốt ruột nói, Đồng Văn Văn vội vàng lấy điện thoại di động ra muốn kêu xe cứu thương, nhưng lại bị Tần Thiên ngăn cản.
- Không cần, cho tôi xem một chút!
Tần Thiên cười nói.
- Anh biết trị bệnh?
Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên không tin hỏi.
- Không biết trị bệnh, nhưng tôi có thể giải quyết vấn đề của Nghi lão!
Tần Thiên cười nói.
Vừa vào cửa, Tần Thiên đã phát hiện thân thể của Nghi lão không được tốt, không phải có bệnh, mà là chức năng cơ thể đều bị lão hóa, thiếu khuyết sinh mệnh tinh khí, tối đa sống không quá ba tháng, vừa rồi Tần Thiên đã nghĩ làm như thế nào để giúp Nghi lão, không ngờ Nghi lão thổ huyết té xỉu.
- Này... Tần Thiên, không phải tôi không tin anh, thân thể ông nội đã khám qua rất nhiều bác sĩ nổi danh đều không chữa trị được, cho nên... !
Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên khó xử nói, cô ấy cũng rất muốn cho Tần Thiên hỗ trợ, nhưng Tần Thiên không phải bác sĩ khiến cô ấy lo lắng.
- Những bác sĩ kia thì không cách nào trị hết bệnh của ông nội cô, bởi vì ông nội cô căn bản không có bệnh, chỉ là chức năng cơ thể bị lão hóa, mà tôi có năng lực để cho chức năng cơ thể của ông ấy một lần nữa đầy sức sống!
Tần Thiên nhìn Mạc Tiểu Vũ nói.
Mạc Tiểu Vũ nghe xong, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì Tần Thiên nói không sai, lúc trước đi khám bác sĩ, bác sĩ nói qua Nghi lão là chức năng lão hóa, không phải bệnh, không nghĩ tới Tần Thiên liếc cái nhìn ra.
- Đến đây, tôi xem thế nào, nếu không sẽ không còn kịp!
Tần Thiên nói xong liền thò tay đỡ Nghi lão, Mạc Tiểu Vũ cũng không ngăn cản, để cho Tần Thiên đem Nghi lão đi.
Tần Thiên vịn lấy Nghi lão, một tay đặt sau lưng Nghi lão chậm rãi đưa vào ít năng lượng, tay còn lại làm bộ sờ trong túi áo, kì thực là lấy ra một quả Tử La quả từ trong giới chỉ.
- Giúp tôi miệng mở của Nghi lão ra!
Tần Thiên nhìn Mạc Tiểu Vũ nói, Mạc Tiểu Vũ vội vàng nghe theo.
Tần Thiên bóp vỡ Tử La quả, để cho dịch nước chậm rãi cho chảy vào trong thân thể Nghi lão, sau đó chậm rãi dùng năng lượng điều hòa cho thân thể Nghi lão hấp thu.
Chỉ trong chốc lát, Tử La quả dưới sự trợ giúp của Tần Thiên để Nghi lão đã hoàn tất hấp thu vào, khí sắc của Nghi lão cũng dần dần tốt, bất quá còn không có tỉnh lại.
Đây là Tần Thiên cố ý không cho Nghi lão tỉnh lại, bởi vì Nghi lão tuy rằng hấp thu Tử La quả nhưng năng lực khôi phục của các cơ quan cũng chỉ có thể để cho ông ấy sống một hai năm, Tần Thiên không muốn làm cho lão hoạ sĩ mà hắn tôn kính cứ như vậy sớm chết đi, cho nên chuẩn bị thêm mấy quả Tử La cho Nghi lão hấp thu, để cho ông ấy có thể sống thêm mười năm.