Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1138 - Chương 1143: Tần Thiên Đến

 Chương 1143: Tần Thiên Đến Chương 1143: Tần Thiên Đến Chương 1143: Tần Thiên Đến

Tần Thiên cùng Mị Ảnh tách ra, nhìn đồng hồ, mười giờ hơn, hôm nay hẳn là không có chuyện gì, có thể chơi đùa thật tốt, vì vậy Tần Thiên lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Mạc Tiểu Vũ, nói cho cô biết mình ở bên này, để cho cô ấy qua nơi này.

Rất nhanh, không đến nửa giờ Mạc Tiểu Vũ liền qua tới, lái một chiếc Maserati hồng nhạt ngừng trước mặt Tần Thiên.

- Tần Thiên, anh làm sao một mình đi tới chỗ này!

Mạc Tiểu Vũ mở cửa xe đi xuống, thấy Tần Thiên rất cao hứng.

- Tôi muốn về nhà, kết quả đi tới đi lui thì lạc đường, cuối cùng đến nơi này rồi!

Tần Thiên cười nói.

- PHỐC!

Mạc Tiểu Vũ bật cười:

- Anh thực biết nói giỡn, đi thôi, lên xe, muốn đi tham quan nơi nào, tôi mang anh đi!

- Ừ, tôi suy nghĩ, đều nói không đến Trường Thành không phải hảo hán, chúng ta đi Trường Thành xem một chút đi!

Tần Thiên ngẫm lại, trong vùng thành phố cũng không có gì đẹp mắt, không bằng đi Trường Thành bên kia nhìn xem, nhìn xem Minh triều thành lập Trường Thành như thế nào.

- Tốt, lên xe!

Mạc Tiểu Vũ nói xong ngay lập tức mở cửa xe, đi vào trong xe, Tần Thiên cũng theo tiến vào.

Vừa vào trong xe, một cỗ hương khí mê người chui vào trong lỗ mũi Tần Thiên, cỗ hương khí này cùng mùi trên người Mạc Tiểu Vũ giống hết như nhau, hiển nhiên là mùi thơm của cơ thể Mạc Tiểu Vũ tỏa ra lưu lại trong xe, không có tan đi, tràn ngập toàn bộ xe.

- Thơm quá!

Tần Thiên không khỏi nói một câu, trong lòng có chút nhiệt huyết sôi trào.

- Cái gì thơm quá!

Mạc Tiểu Vũ quay đầu nhìn Tần Thiên nghi hoặc hỏi.

- Tôi nói hương vị trong xe!

- A... !

Sắc mặt Mạc Tiểu Vũ tức thì đỏ lên, cô cũng biết trong cơ thể cô phát ra mùi thơm đọng lại hương vị trong xe, Tần Thiên vừa nói như vậy để cho cô có cảm giác bị đùa giỡn, sắc mặt hồng hồng, vội vàng khởi động xe.

Tần Thiên cũng phát hiện sắc mặt Mạc Tiểu Vũ đỏ lên, biết mình nói sai, không có nghĩ đến cô gái này nhạy cảm, tùy tiện nói thôi sắc mặt đã đỏ lên, vì vậy không có nói cái gì nữa.

Xe chạy đi một hồi thì bị tắt đường, gần sang năm mới giao thông Đế Đô phi thường không tốt, khắp nơi đều là xe, chất lượng không khí cũng kém, hai người bị chắn trên đường hơn một giờ mới thông xe, Mạc Tiểu Vũ nói cái này xem như là rất nhanh, bình thường cũng bị kẹt xe ba bốn tiếng đồng hồ.

Hai người vừa lái xe vừa trò chuyện, trên đường ngẫu nhiên xuống xe, ăn cơm trưa, mãi cho đến hai giờ chiều mới tới Bát Đạt Lĩnh, trọn vẹn bỏ ra hơn bốn giờ, Tần Thiên ngồi đến bờ mông đều đau.

Đậu xe xong, hai người mua vé, đi đến lối vào.

Người dạo chơi Trường Thành đặc biệt nhiều, có chút ngồi cáp treo, có chút tự mình leo lên, hai người Tần Thiên lựa chọn tự mình leo lên, tới nơi này Tần Thiên chủ yếu là muốn đến du lãm Trường Thành một chút.

- Bây giờ là mùa đông, nếu anh mùa thu đến thì tốt rồi, lúc đó phong cảnh nơi này xinh đẹp nhất, thời tiết cũng tốt nhất, bây giờ là đông cực, khắp nơi đều trụi lủi, không hấp dẫn, còn rất lạnh.

Mạc Tiểu Vũ vừa nói thân thể còn hơi phát run, hiển nhiên gió thổi quá mạnh làm cô lạnh.

- Đến đây, cởi găng tay của cô ra!

Tần Thiên nhìn Mạc Tiểu Vũ nói.

- Vì cái gì?

Mạc Tiểu Vũ khó hiểu, bất quá vẫn theo lời Tần Thiên tháo găng tay ra, lộ ra bàn tay tinh khiết Như Ngọc, cực kỳ xinh đẹp.

Tần Thiên đưa tay cầm tay Mạc Tiểu Vũ, Mạc Tiểu Vũ cả kinh, sắc mặt đỏ lên, vội vàng muốn rút tay ra, nhưng lại không có thành công.

- Tần Thiên... Anh... Anh muốn làm gì!

Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên khẩn trương hỏi.

Tần Thiên cười cười, không nói gì, một cỗ năng lượng từ trong cơ thể truyền ra, theo tay của hắn đi vào trong thân thể Mạc Tiểu Vũ, cả người Mạc Tiểu Vũ lại phát run một lần nữa, cảm giác toàn thân đột nhiên vô cùng ôn hòa, lại cũng không có bất kỳ cảm giác rét lạnh.

- Đây là chuyện gì xảy ra!

Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên, đầy mặt kinh ngạc, vừa rồi cô còn tưởng rằng Tần Thiên cố ý nắm tay của mình muốn kiếm tiện nghi, không nghĩ rằng lại từ trong tay Tần Thiên truyền đến một cảm giác ôn hòa, để cho cô cảm giác vô cùng thoải mái.

- Thân thể của tôi khá đặc thù, đông không sợ trời lạnh, còn có thể mang đến ôn hòa cho người bên cạnh!

Tần Thiên cười cười, lập tức nắm tay Mạc Tiểu Vũ đi tới phía trước.

Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên cảm giác không thể tưởng tượng nổi, bất quá cũng không nói gì, mặc kệ cho Tần Thiên nắm tay của mình đi tới phía trước, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn hồng hồng.

Tần Thiên ngược lại không để ý cái này, con mắt nhìn chằm chằm vào cảnh sắc chung quanh Trường Thành, sơn mạch nơi này phập phồng bất định, kéo dài vạn dặm, khí thế rộng rãi, cả đầu Trường Thành xuyên thẳng qua ở trong đó, tựa như một con rồng cực lớn, lao nhanh gào thét, để cho người sợ hãi thán phục.

Bình Luận (0)
Comment