Tần Thiên nhìn nữ sinh cười nói, vừa rồi nữ sinh này trực tiếp thò tay lấy đi ví tiền của hắn, thủ pháp cực kỳ nhanh, tăng thêm hắn đang còn suy nghĩ có chút coi thường, để cho cô ta đắc thủ.
Sắc mặt nữ sinh lập tức đại biến, nhưng rất nhanh khôi phục bộ dáng lúc trước, nhìn Tần Thiên giả trang bộ dạng cái gì cũng không biết.
- Tiên sinh, ngài đang nói cái gì, tôi không rõ, tôi đụng phải ngài, tôi đã nói xin lỗi, tôi lại có việc gấp, tôi đi trước!
Nữ sinh nói xong lập tức quay người muốn đi, nhưng tay lại bị Tần Thiên kéo lại.
- Anh làm gì, thả tôi ra, nếu không tôi hô lên!
Nữ sinh lập tức hô lớn.
- Cô trả túi tiền lại cho tôi!
Tần Thiên lặp lại nói.
- Tôi không biết anh nói cái gì, ví tiền của anh ở trên người của anh, tôi lại chưa cầm, tôi làm sao mà lấy được, buông tay, bằng không tôi sẽ la lên đó!
Nữ sinh nhìn Tần Thiên cả giận nói, chung quanh lập tức có mấy người vây đi qua, chỉ trỏ Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn nữ sinh, cũng không nói chuyện, khẽ vươn tay, rất nhanh lấy ra trong túi áo lông của nữ sinh một cái bóp da màu rám nắng.
- Đây là cái gì!
Tần Thiên cầm lấy bóp da trong tay nhìn nữ sinh nói, sắc mặt nữ sinh lập tức đại biến.
- Tôi không biết, nhất định là anh cố ý hãm hại tôi!
Nữ sinh chết đều không thừa nhận.
- Diêu Phi Yến, kỹ nữ chết tiệt kia, đứng lại cho lão tử!
Đúng lúc này, đột nhiên từ đằng xa xông lại mấy lưu manh cầm cây gỗ trong tay, hướng về phía nữ sinh bị Tần Thiên cầm tay quát to.
Nữ sinh xem xét, sắc mặt lập tức đại biến, thừa dịp Tần Thiên không chú ý, trực tiếp giãy thoát khỏi cánh tay Tần Thiên, rất nhanh chay ra xa.
- Đứng lại, kỹ nữ chết tiệt, rõ ràng còn dám động thủ ở địa bàn của lão tử, xem lão tử không phế đi tay của cô!
Mấy tên lưu manh cầm gậy gộc rất nhanh vọt qua người Tần Thiên, đuổi theo nữ sinh kia.
Tần Thiên nhìn đám người này, dần dần theo ở phía sau.
Nữ sinh kia chạy vô cùng nhanh, không lâu sau đã kéo ra khoảng cách nhất định với đám lưu manh, sắp chạy trốn thành công, nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên dưới chân nghiêng một cái, lập tức cả người kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất, chân bị đau.
Nhìn thiếu nữ té trên mặt đất, mấy người đuổi theo đằng sau lập tức vui mừng, tăng tốc độ nhanh hơn đuổi theo.
Thiếu nữ nhìn lại, vội vàng đứng lên từ trên mặt đất, cà thọt lấy một chân rất nhanh chạy tới phía trước, quẹo vào trong một đầu ngõ hẻm bên cạnh.
- Tìm, con kỹ nữ kia bị thương, chạy không xa đâu!
Lưu manh tóc vàng cầm đầu quát, rất nhanh theo vào trong ngõ hẻm, Tần Thiên cũng vậy. Đi vào theo.
Đi vào bên trong Tần Thiên liền chứng kiến người thiếu nữ kia giờ phút này đã bị những lưu manh này vây quanh.
- Hừ!
Diêu Phi Yến, lúc này xem cô lại chạy đi đâu!
Lưu manh tóc vàng cầm đầu cầm cây gỗ nâng cái cằm thiếu nữ lạnh lùng nói.
- Mấy người muốn làm gì!
Thiếu nữ quát.
- Hừ!
Làm gì, cô cứ nói đi, Mẹ nó, lão tử đã cảnh cáo cô bao nhiêu lần, rõ ràng còn dám đến địa bàn của lão tử, còn chứng nào tật nấy, trộm tiền của tiểu đệ lão tử, cô không muốn sống phải không, dám phá hư luật lệ!
- Hừ!
- Những tên kia quả thực là được cặn bã, tiền của người nghèo cũng đi trộm, tôi bất quá là cầm lại đến trả cho người mất của mà thôi!
Thiếu nữ cả giận nói.
- Im cái mồm thối của cô lại đi, ăn cắp thì là ăn cắp, quản hắn người nghèo hay là người giàu có, tôi chỉ biết tiền, cô rõ ràng dám phá hư luật lệ, hôm nay, tôi sẽ cho cô một bài học, cho cô nhớ lâu một chút!
Lưu manh tóc vàng nói xong liền ra hiệu ý bảo mấy lưu manh bên cạnh, mấy lưu manh lập tức thò tay bắt được thiếu nữ, bắt lại tay phải của cô, đặt trên tường.
- Thả tôi ra!
Thiếu nữ vô cùng khẩn trương, bắt đầu giãy giụa... , nhưng không có biện pháp.
- Thả cô ra, đùa sao, nhìn cô xinh đẹp như vậy, lại để cho lão tử chơi vài ngày, lão tử sẽ tha cho cô, thế nào!
Lưu manh tóc vàng tiến đến trước mặt thiếu nữ nói.
- Phi!
- Buồn nôn, chết bà mày đi!
Thiếu nữ mắng to.
- Mẹ nó, lão tử đánh chết mày!
Lưu manh tóc vàng nổi giận, giương lên cây gỗ trong tay, hung hăng đập xuống dưới tay phải thiếu nữ.
- Đợi một chút!
Vừa lúc đó, Tần Thiên xuất hiện ở trước mặt đám lưu manh này, khẽ vươn tay, vững vàng tiếp được cây gỗ lưu manh tóc vàng nện xuống, chộp vào trong tay, không chút sứt mẻ.
Thiếu nữ thấy Tần Thiên xuất hiện, rất ngoài ý muốn.
Lưu manh tóc vàng thì nổi giận, tên này lại ngăn cản mình đúng là muốn chết.
- Tiểu tử, mày muốn chết sao, mau buông ra, bằng không thì giết chết mày!