- Xin lỗi, tôi thực sự không có hứng thú, Chân chủ biên, cô tìm người khác đi!
Tiêu Du cự tuyệt một lần nữa.
- Cậu... A... Buông tay, đừng nhéo râu mép của tôi!
Chân Như Hoa còn muốn tiếp tục, kết quả Tần Thiên đưa tay, trực tiếp nhéo râu mép Chân Như Hoa, đau đến Chân Như Hoa la lên, vội vàng gỡ tay Tần Thiên ra, dùng sức vuốt nơi Tần Thiên nhéo qua.
- Nhanh đi về, Chân chủ biên, bằng không tôi sẽ nhổ hết toàn bộ ria mép của cô!
Tần Thiên uy hiếp nói.
Chân Như Hoa nhìn Tần Thiên không giống như đùa giỡn, không thể làm gì khác hơn là gật đầu, chuẩn bị đi trở về.
- Chân Chủ Biên, tại sao lại ở chỗ này!
Lúc này, một thanh âm tươi mát dễ nghe truyền đến, cực kỳ ôn nhu, Tần Thiên nhịn không được quay đầu lại nhìn sang, thấy một nữ sinh xinh đẹp mạc áo sơ mi màu xám và một nữ sinh mặc áo da, tóc ngắn đi tới hướng bên này, mở miệng nói chuyện là nữ sinh xinh đẹp kia.
- Trương Tử Nghiên?
Tần Thiên nhìn cô gái kia, cảm giác rất quen thuộc, không khỏi nhìn nhiều hai lần.
- Này! sắc lang, mang ánh mắt hèn mọn của cậu dời khỏi tiểu thư nhà tôi!
Nữ sinh tóc ngắn bên cạnh hướng về phía Tần Thiên quát, trực tiếp dùng tay chỉ Tần Thiên, nhìn qua tính tình rất nóng nảy.
- Tiểu Ngả, không được vô lễ
Nữ sinh xinh đẹp nhìn nữ sinh tóc ngắn nói, dùng tay ấn tay nữ sinh tóc ngắn xuống.
Tần Thiên liếc mắt nhìn nữ sinh tóc ngắn, trực tiếp bỏ qua, lại liếc mắt nhìn Trương Tử Nghiên, nhíu mày một cái, lập tức xoay người sang chỗ khác, không để ý tới nữa.
- Được rồi, Chân chủ biên, đại minh tinh tìm cô, nhanh đi đi, tôi còn muốn đi ăn hội!
Tần Thiên nhìn Chân Như Hoa không nhịn được khoát tay áo,
- Hắc hắc, đừng nóng vội, tôi giới thiệu mọi người quen nhau một chút, sau đó hai người sẽ hợp tác, sớm nhận thức một chút tương đối khá.
Nói xong Chân Như Hoa cũng không quản Tần Thiên có đáp ứng hay không, trực tiếp đứng lên, đi tới Trương Tử Nghiên.
- Tôi giới thiệu cho hai người một chút, vị này chính là ngôi sao lớn Trương Tử Nghiên, vị này chính là phụ tá của cô ấy Tiêu Tiểu Ngả; Tử Nghiên, vị này chính là Tần Thiên, tôi đã nói với cô, vị này chính là Tiêu Du!
Chân Như Hoa nhanh chóng giới thiệu song phương.
- Chào hai người!
Trương Tử Nghiên nhìn hai người khẽ mỉm cười nói.
Tần Thiên nhìn Chân Như Hoa, thật muốn trực tiếp bóp chết cô ấy, không có nam nhân nào da mặt cứ dày như vậy, làm sao cứ cản đường không cho đi, lại không thể chính là đem cô ta đá cho bay ra chỗ khác.
Nhìn Trương Tử Nghiên chủ động chào hỏi, chính là đem bộ mặt tươi cười, vừa đầu năm mùng một, Tần Thiên cũng chỉ cười cười nghênh tiếp.
- Xin chào, mời ngồi!
Tần Thiên nhìn Trương Tử Nghiên nói, cũng không có chú ý cô ấy, tuy rằng Trương Tử Nghiên là một đại mỹ nữ, thế nhưng còn chưa đạt tới làm hắn kinh diễm, sở dĩ không có gì nhìn hay hơn.
- Cảm tạ Tần tiên sinh, vừa rồi Tiểu Ngả có chút vô lễ, xin Tần tiên sinh hãy không lấy làm phiền lòng.
Trương Tử Nghiên vừa nói một bên ngồi xuống.
- Sẽ không!
Tần Thiên thản nhiên nói, cũng không có quá nhiều lời và biểu hiện gì, mà là cầm thực đơn này hỏi Tiêu Du muốn ăn cái gì.
Bên cạnh Tiểu Ngả nhìn Tần Thiên nhất thời liền khó chịu:
- Này, cậu thái độ gì, tiểu thư nhà ta nói chuyện với cậu, cậu còn không chú ý đến, người thường chưa từng cơ hội này!
Người bình thường nhìn thấy Trương Tử Nghiên đều hưng phấn muốn chết muốn sống, Tần Thiên cư nhiên không một phản ứng với Trương Tử Nghiên, nhất thời Tiểu Ngả ngực rất khó chịu, tiểu thư của mình là tâm điểm của mọi người, Tần Thiên cư nhiên không chú ý, thật là khinh bỉ.
- Tiểu Ngả, chú ý lời nói và việc làm của em!
Trương Tử Nghiên nhẹ giọng trách mắng.
- Hừ! Tiểu thư, em nói vậy đều là lời nói thật, tiểu tử này nhìn cũng được không quá ưu tú, hình như thấy tiểu thư người tỏ thái độ không thích, thật khó chịu!
Tiểu Ngả tiếp tục khó chịu nói.
- Em còn hơn nữa!
Trương Tử Nghiên nhìn Tiểu Ngả mất hứng nói một câu, Tiểu Ngả nhất thời bĩu môi, không vui hướng phía hai bên trái phải nhìn lại.
- Xin lỗi, Tần tiên sinh, rất mong muốn cậu không chấp nhặt Tiểu Ngả!
Trương Tử Nghiên lại một lần nữa xin lỗi.
- Không có việc gì!
Tần Thiên nhìn thoáng qua Trương Tử Nghiên tùy ý nói, lập tức tiếp tục xem thực đơn.
- Hắc hắc, Tần Thiên là người tốt, sẽ không tính toán điều này, cô không cần để ý, Tử Nghiên!
Chân Như Hoa cũng nói.
Trương Tử Nghiên nhìn Tần Thiên, bên trong đôi mắt không khỏi trải qua một tia tinh quang hiếm thấy, Tiểu Ngả không quen nhìn hành vi của Tần Thiên, thế nhưng Trương Tử Nghiên nhìn lại rất thoải mái.
Bình thường cô ấy nhìn thấy người con trai nào, trong lòng cô ấy đều hiện ra các loại con trai đặc biệt xấu xa, tư tưởng âm hiểm đối với cô, nhưng còn Tần Thiên, đối với cô ấy cư nhiên một ý tưởng gì cũng không có, tựa như lười phản ứng với cô, để trong lòng cô ấy không khỏi nổi lên lòng hiếu kỳ, rốt cuộc cái gì khiến Tần Thiên cứ vậy đối với mình một đại mỹ nữ đều không chú ý vậy.