Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1197 - Chương 1202: Người Gây Chuyện (2)

 Chương 1202: Người Gây Chuyện (2) Chương 1202: Người Gây Chuyện (2) Chương 1202: Người Gây Chuyện (2)

- Còn người bạn học Phạm Kiến kia của cậu, cũng là một nhân tài, một ngoan nhân, giết người không chớp mắt, không biết còn tưởng rằng trước đây là một kẻ máu lạnh, mới xuất đạo đã có danh tiếng, thu được rất nhiều địa bàn khó gặm, hiện tại thuộc hạ đã có một nhóm người ủng hộ!

Tạ Phong nói, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra một tia bội phục.

Tần Thiên nghe có chút bất ngờ, không nghĩ tới Phạm Kiến mạnh như vậy, không biết là phúc hay là họa, nếu không có thực lực dễ gặp nguy, phải nhắc nhở Phạm Kiến một chút mới được.

- Thình thịch!

Hai người đang trò chuyện, chợt một tiếng nổ vang từ sân nhảy bên kia truyền tới, Tần Thiên và Tạ Phong lập tức nhìn sang, thấy một người thanh niên bị một người đá bay lên trên sàn nhảy, toàn thân bị ném trúng vào nhạc cụ, cả người nằm trên mặt đất kêu la thảm thiết.

Trong nháy mắt toàn bộ đều tĩnh lặng, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về sân khấu bên kia, không biết chuyện gì xảy ra.

Lúc này, trong sàn nhảy, Triệu Tiểu Nhã tức giận nhìn tên kia, vừa rồi là do cô ấy ra tay.

- Hừ! Mau cút ngay, nếu để cho tôi nhìn thấy cậu liền phế cậu!

Triệu Tiểu Nhã lạnh lùng nói.

- A... Thắt lưng của tôi!

Trên đài người thanh niên che eo thống khổ kêu thảm, căn bản không nghe được Triệu Tiểu Nhã nói, còn đang kêu thảm.

- Thùy. . ở chỗ này quấy rối!

Tiếng của một người đàn ông thô bạo vang lên, vừa xảy ra việc, một tên quản lý mập mạp mang theo đám người nhanh chóng đi ra từ bên trong quán rượu.

Hai người Tần Thiên đứng lên, nhanh chóng vào trong sàn nhảy, tiến lại kéo tay của Triệu Tiểu Nhã, bảo vệ cô ấy bên người.

- Làm sao vậy!

Tần Thiên hỏi Triệu Tiểu Nhã.

- Hắn động thủ với em nên em động cước!

Triệu Tiểu Nhã tức giận chỉ vào người đàn ông đang gào thảm, Tần Thiên gật đầu, thảo nào Triệu Tiểu Nhã lại nặng tay.

- A... Mẹ nó, con kỹ nữ chết tiệt, lại dám đánh tôi, cô muốn chết!

Bị Triệu Tiểu Nhã đá bay lên sân khấu người thanh niên kia chật vật đứng lên, che eo bộ, sắc mặt cực kì khó coi, cả người đều đứng không thẳng, thắt lưng bị thương tổn.

- Ngô Ít, cậu không sao chứ!

Quản lí mập mạp thấy Ngô Ít, nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng leo lên đỡ lấy Ngô Ít, rất hiển nhiên, Ngô Ít lai lịch không nhỏ.

- Mẹ nó, cô xem tôi như không có chuyện gì sao, lập tức bắt kỹ nữ kia, dám đánh tôi, tôi phải giáo huấn cô ta thật tốt!

Ngô Ít chỉ vào Triệu Tiểu Nhã phía dưới, vô cùng phẫn nộ.

Quản lí mập mạp vừa nghe, lập tức quay đầu đi, phân phó mấy người lưu manh xông tới:

- Lập tức bắt cô ta lại cho tôi, đưa đến phòng thẩm tra!

Mấy tên lưu manh kia vừa nghe, lập tức hướng đến bắt Triệu Tiểu Nhã.

- Dừng tay, ai dám động thủ, tôi phế người đó!

Tần Thiên quát to, thanh âm cực kỳ lớn, làm đau màng tai của mọi người xung quanh, mấy tên lưu manh nhất thời không tự chủ được thu tay lại.

- Ai dám động đậy, tôi chém!

Tạ Phong đặc biệt đứng dậy, một thanh chủy thủ sắc bén xuất hiện ở trong tay, hàn quang bắn ra bốn phía.

- Hừ! Mập mạp chết bầm, ngươi không hỏi xanh đỏ đen trắng đã bắt người, không nói lý lẽ!

Tần Thiên nhìn quản lí mập mạp lạnh lùng nói.

Quản lí mập mạp nhìn Tần Thiên, cũng lộ ra vẻ lạnh lẽo cười, nói:

- Cậu là ai, tiểu tử, nhìn thấy mỹ nữ liền can thiệp vào, tôi cho cậu biết, mọi người đây đều thấy được cô nàng này động thủ đánh Ngô Ít, sự thực xảy ra trước mắt, không có gì mà phải nói đạo lý, bắt lại đưa đến phòng thẩm tra chờ cảnh sát đến xử lý!

- Thật không, thế nhưng bạn gái của tôi nói tên súc sinh này động thủ động cước với cô ấy, nên ra tay giáo huấn hắn, tôi nghĩ, người phải đưa đến cục cảnh sát chính là hắn, tội đùa giỡn phụ nữ!

Tần Thiên nhìn quản lí mập mạp chậm rãi nói.

- Mẹ kiếp, phiền chết, mấy người chờ cái gì, trực tiếp bắt lại, hung hăng giáo huấn, lão tử đùa giỡn với cô ta thì thế nào, sao mà làm khó dễ được tôi, mau ra tay, toàn bộ bắt hết cho tôi, xảy ra chuyện tôi lo liệu!

Ngô Ít vô cùng kiêu ngạo thúc giục quản lí mập mạp, có vẻ không nhịn được.

- Động thủ, bắt ba người bọn hắn!

Quản lí mập mạp nghe Ngô Ít nói, lập tức phân phó thủ hạ động thủ.

Nghe xong chỉ thị, đám thủ hạ không nói hai lời bay thẳng đến chỗ ba người Tần Thiên.

- Hừ! Muốn chết, Tần Thiên, tôi lên!

Tạ Phong hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động, trực tiếp huy động chủy thủ vọt tới đám lưu manh...

Bình Luận (0)
Comment