- Thở phì phò!
- A!
- A!
Trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết vang lên, toàn bộ mấy người xông tới trong nháy mắt đều bị Tạ Phong tàn nhẫn chém lìa cánh tay, rơi trên mặt đất, máu đỏ tươi vẩy ra mọi nơi, người vây xem liên tục kêu sợ hãi, vội vàng tránh né.
Quản lí và Ngô Ít nhìn nhất thời sắc mặt đại biến, đây cũng quá hung tàn, mới đầu năm, còn là đầu năm mùng một, trực tiếp chém đứt cánh tay của người khác, mắt cũng không động một chút, đây là người nào.
- Hừ! Bắt tôi, các người còn chưa đủ tư cách!
Tần Thiên nhìn quản lí mập mạp và Ngô Ít khinh thường nói, tạ ơn phong rất là thức thời giơ lên chủy thủ trong tay, sắc mặt quản lí mập mạp và Ngô Ít trong nháy mắt trắng bệch, vội vàng lui về phía sau.
- A... người đâu mau tới, người đâu!
Quản lí mập mạp khẩn trương quát to lên, nhất thời hơn hai mươi người đàn ông lập tức chạy ra, đám này đã sớm biết chuyện bên này, đều cầm trong tay khảm đao đi ra, trong nháy mắt đã bao vây ba người Tần Thiên lại, cầm khảm đao, vẻ mặt hung thần ác sát.
Người xem bên trong quán rượu vừa nhìn, toàn bộ đều rối rít chạy mất, thoáng cái, khách bên trong quán bar toàn bộ chạy không còn một mống, chỉ còn lại có Tần Thiên cùng đám người này.
- Mẹ nó, động thủ, chém chết bọn họ, lão tử chịu trách nhiệm!
Ngô Ít nhìn nhiều người như vậy tới, lập tức phách lối hô to lên, vẻ kinh hoảng mới vừa rồi hoàn toàn không còn.
- Động thủ, không để cho bọn họ sống đi ra ngoài!
Quản lí mập mạp cũng quát to.
- Vâng!
Đám tiểu đệ lên tiếng, trong nháy mắt liền cầm khảm đao chém về phía ba người, khảm đao trong tay hung hăng chém xuống phía dưới, hoàn toàn không để ý hậu quả.
- Một đám cỏ rác, đều phải chết!
Tạ Phong mặt lộ vẻ khinh thường, thân hình khẽ động, chủy thủ trong tay nhanh chóng chém giết về phía những tên côn đồ này.
- Hưu!
Tần Thiên lúc này cũng xuất thủ, chiến kiếm xuất hiện ở trong tay, cả người trong nháy mắt đó biến mất tại chỗ.
- Thở phì phò thở phì phò!
Trong lúc đó một mảnh huyết sắc kiếm ảnh hiện lên ở bên trong đám người, Tần Thiên về tới bên người Triệu Tiểu Nhã, thu hồi chiến kiếm, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn về phía trước.
Lúc này, toàn bộ đám côn đồ kêu thảm lên, đều ngã trên mặt đất, nửa dưới toàn bộ đều là máu, bởi vì Tần Thiên vừa ra tay, trực tiếp cắt đứt hai chân bọn chúng.
Trong nháy mắt, trên sân nhảy đỏ tươi một mảnh, dưới ánh đèn, có vẻ cực kỳ chói mắt.
- A!
- A... Chân của tôi, chân của tôi!
- A!
Tiếng kêu thảm thiết hoảng sợ trong khoảnh khắc vang cả quầy rượu, cực kỳ thê lương, có một chút trực tiếp hôn mê đi.
Ngô Ít cùng quản lí mập mạp nhìn thấy hết thảy, hai người sợ đến song song ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, cả người không ngừng run, nước tiểu cũng trực tiếp chảy ra.
Thật đáng sợ, thật là đáng sợ, đây là người sao, xuất thủ tàn nhẫn như vậy, chừng hai mươi người hai chân toàn bộ đều bị cắt đứt, máu chảy đầy đất, quản lí mập mạp nhìn cũng không nhịn được muốn ói ra, liều mạng nôn khan.
- Trời, đây cũng quá nhanh, tôi còn không có động thủ!
Tạ Phong nhìn tàn thi trên đất rất là thất vọng nói, thu chủy thủ trong tay vào.
- Còn không có hết, vẫn còn có hai người!
Tần Thiên chỉ vào trên võ đài, nhìn Tạ Phong nói.
Tạ Phong vừa nhìn, nhất thời ánh mắt sáng lên, tiếp tục lấy chủy thủ ra, cả người nhảy lên sân khấu, rơi vào bên cạnh hai người quản lí mập mạp và Ngô Ít, ngồi chồm hổm xuống, chủy thủ trực tiếp cắm ở trước mặt hai người.
Giờ khắc này, hai người sợ hầu như muốn ngất đi, cả người đổ mồ hôi như mưa, run không ngừng, mùi máu tươi kích thích bọn họ đều sắp ói ra.
- Cậu... Cậu muốn làm gì, sát nhân... Sát nhân là phạm pháp, cậu không được làm loạn, cậu muốn cái gì chúng tôi đều có thể cho, ngồi xuống chậm rãi thương lượng!
Quản lí mập mạp nhìn Tạ Phong, sợ sắp đái ra quần.
- Thật không, nhưng các người lúc nãy cũng không sợ phạm pháp nha, đối với chúng tôi hảm đả hảm giết, hiện tại nghĩ tới phạm pháp, chậm rồi!
Tạ Phong nói xong đao trong tay chợt vung lên.
- Hưu!
- A... Lỗ tai của tôi!
Quản lí mập mạp tru lên như giết lợn, tay phải vội vàng che lỗ tai đang chảy máu máu từ ngón tay của hắn chảy tràn ra ngoài, đầy tay đều là máu.
Tạ Phong một đao trực tiếp cắt mất lỗ tai hắn.
- Thế nào, có đau hay không, nhìn xem lỗ tai của ông này, có muốn lấy lại hay không!
Tạ Phong dùng chủy thủ xiên lấy lỗ tai của quản lí mập mạp lên, đưa đến trước mặt của hắn.
- Đau lắm... Đau lắm, đại ca tha mạng, đại ca tha mạng, anh muốn bao nhiêu tiền đều có thể!
Quản lí mập mạp vội vàng nói.