Tạ Phong cũng không để ý đến hắn, mà là nhìn về Ngô Ít phía sau hắn.
Ngô Ít vừa thấy Tạ Phong nhìn về phía hắn, nhất thời cả người đều chấn động, lập tức nhanh chóng thối lui, nhưng lại bị Tạ Phong bắt lại, ném đi xuống dưới đài, ném tới trước mặt của Tần Thiên.
Tần Thiên nhấc chân, trực tiếp dẫm nát ngực của hắn, gắt gao chế trụ hắn, giương tay một cái, một cây chủy thủ xuất hiện ở trong tay Tần Thiên.
- Khoan đã... Mày. . Mày chớ làm loạn, ba tao là Ngô Bách Vạn, bí thư Phó thị trưởng, quen biết rất nhiều quan viên cao cấp, nếu mày dám động thủ với tao, mày sẽ hối hận!
Ngô Ít nhìn Tần Thiên trực tiếp mang ba của mình ra, hy vọng có thể hù được Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn Tạ Phong, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra một tia nụ cười quỷ bí, cúi người, nhìn Ngô Ít chậm rãi nói:
- Thật không, ba mày lợi hại như vậy, tao sợ lắm đó!
Tần Thiên nhìn Ngô Ít làm ra một bộ thần sắc sợ hãi.
- Hừ! Mày biết sợ thì nhanh thả tao ra, bằng không mày sẽ không sống yên ổn đâu!
Ngô Ít vừa nhìn Tần Thiên như vậy, thật đúng là ngây thơ cho rằng Tần Thiên sợ, nhất thời lại có chút lớn lối.
- Như vậy nha, tao thật ra rất chờ mong, mày làm sao cho tao sống không yên ổn!
- Hưu!
Tần Thiên vừa dứt lời, chủy thủ trong tay chợt đâm xuống, chuẩn xác vô cùng cắm vào bên trong đùi của Ngô Ít.
- A!
Ngô ít nhất thời thảm kêu lên, vội vàng dùng tay ôm vết thương, thế nhưng Tần Thiên cũng nhanh chóng rút chủy thủ ra, bỗng nhiên đâm vào chỗ cũ, trực tiếp đâm lòng bàn tay và đùi Ngô Ít vào cùng nhau, cái loại đau nhức này trực tiếp làm Ngô Ít sắp hôn mê.
- Mày... Mày lại dám làm như vậy, tao nhất định phải giết chết mày, nhất định giết chết mày!
Ngô Ít tức giận nói.
- Hưu!
Tần Thiên lần thứ hai lấy ra một cây chủy thủ, cắm vào tay còn lại của Ngô Ít, trong nháy mắt xuyên thấu cánh tay hắn, cắm sâu vào bên trong sàn nhà, vững vàng đâm vào trong đất, không thể nhúc nhích.
- A... Mày chết không tử tế được, có bản lĩnh thì giết chết tao đi, bằng không tao nhất định gọi ba đem mày bầm thây vạn đoạn!
Ngô Ít nổi giận hô to, tay chân không ngừng chảy máu, làm cho đầy đất đều là máu.
- Tốt, chết đã đến nơi, vẫn như cũ lớn lối như vậy, tao thích, tao cũng muốn nhìn, mày còn tiếp tục mạnh miệng hay không!
Tần Thiên vừa nói, trong tay lại xuất hiện một cây chủy thủ, hung hăng cắm xuống phía dưới một bên chân còn lại của Ngô Ít.
- A!
Ngô ít lần thứ hai phát sinh một tiếng hét thảm, quản lí mập mạp bên cạnh nhìn thấy đều run một trận, không dám nhìn thẳng, quá tàn nhẫn.
- Mày... Mày... Mày nhất định phải chết!
Ngô Ít nhìn Tần Thiên, cả người không thể nhúc nhích, chỉ có thể dựa vào ánh mắt.
- Mày vẫn nghĩ tao chết chắc rồi, thế nhưng cũng không thấy tao chết đâu, nhưng mà mày, hiện tại chết chắc rồi!
Tần Thiên vừa nói lại lấy ra một cây chủy thủ, khóe miệng Ngô Ít không khỏi co rúm một trận, ở trong mắt hiện lên thần sắc kinh khủng không gì sánh được.
- Tứ chi đều đâm, chỉ còn lại nơi này, tao còn chưa thấy qua thái giám, không biết thái giám là như thế nào, thật tò mò!
Tần Thiên chỉ chỉ hạ bộ Ngô Ít.
- Hì hì, Tần Thiên ca ca, anh trực tiếp cắt cái vật kia của hắn chẳng phải sẽ biết sao!
Triệu Tiểu Nhã cười hì hì nói, nhìn máu tanh trước mặt, một chút cũng không có bất kỳ vẻ sợ hãi, hoàn toàn không giống một cô gái mười tám tuổi.
- Ừ, em nói rất có lý, anh thử xem, cắt của hắn!
Tần Thiên nói xong liền cầm dao nhỏ đưa xuống.
- Không... Không được cắt chỗ đó!
Ngô ít vừa nghe Tần Thiên muốn cắt của quý của mình, nhất thời hoảng sợ kêu lớn lên, dùng sức vùng vẫy, nhưng căn bản không có bất cứ hiệu quả nào.
- Ma quỷ, đám người này là ma quỷ!
Quản lí mập mạp bên cạnh nhìn ngực thầm nghĩ, cũng không dám nhìn bên này.
Tần Thiên cầm dao nhỏ, nhìn Ngô Ít, chậm rãi nói:
- Đừng sợ, sẽ nhanh thôi, thoáng cái là tao cắt xong, cũng sẽ không đau đớn, tao sẽ cầm máu cho mày, bảo đảm mày sẽ không chết!
- Không, tôi van cầu anh, nghìn vạn lần không nên cắt, nhà của tôi ba đời chỉ có mình tôi là con trai, anh không nên phế đi, tôi còn một người vợ xinh đẹp, anh đừng phế tôi đi, tôi van cầu anh, bỏ qua, tôi đảm bảo không truy cứu sự tình hôm nay, tôi đảm bảo, tôi thề, van cầu anh thả tôi đi.
Ngô Ít rốt cục vẫn phải phục, bởi vì hắn phát hiện Tần Thiên chuyện gì cũng dám làm, nếu thật sự muốn thiến hắn, thì tuyệt đối có khả năng, hắn cũng không muốn còn trẻ như vậy liền trở thành thái giám.