Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1215 - Chương 1220: Nhiệm Vụ Nhàm Chán (2)

 Chương 1220: Nhiệm Vụ Nhàm Chán (2) Chương 1220: Nhiệm Vụ Nhàm Chán (2) Chương 1220: Nhiệm Vụ Nhàm Chán (2)

Tần Thiên ở đối diện với gương mặt đắc ý nhìn bộ dạng ngượng ngùng của Mị Ảnh, ánh mắt sáng lên nhìn chằm chằm vào trước ngực Mị Ảnh, hắn nếu có thể vui đùa với bộ ngực này một chút thì thật thích thú.

Bất quá Tần Thiên cũng chỉ là suy nghĩ, nếu hắn dám động thủ, phỏng chừng cô nàng này sẽ truy sát hắn tới chân trời góc biển.

- Thế nào, không thấy nút buộc sao, không có việc gì, không có nút buộc, như vậy càng đẹp mắt!

Tần Thiên đắm đuối nói.

- Cậu nói thêm câu nữa tôi liền cắt lưỡi của cậu!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói.

- Tôi đi một toilet một chút, ở đây chờ tôi!

Lập tức Mị Ảnh đứng lên, hướng phía toilet đi, Tần Thiên thấy vậy tiếp tục ăn điểm tâm.

Không bao lâu, Mị Ảnh đã trở ra, thay đổi một bộ quần áo mới, một bộ áo lông màu đen, che hết cả cổ, một chút cũng không lộ ra, nhưng như thế lại đem vóc người của cô ấy trông rất hoàn mỹ, bộ ngực căng tròn vươn lên cao ngất.

- Còn nhìn nữa tôi móc mắt của cậu, mau nói cho tôi nghe đã xảy ra chuyện gì với âm dương sư!

Mị Ảnh hung hăng trợn mắt nhìn Tần Thiên, sau đó ngồi xuống, đằng đằng sát khí.

- Không nói!

Tần Thiên quả quyết cự tuyệt.

- Tại sao!

Mị Ảnh khó chịu hỏi.

- Cô cứ hung dữ nhìn tôi như vậy, tôi nói không nên lời, cô ôn nhu một chút tôi sẽ nói cho cô biết!

Tần Thiên giọng trêu đùa nói.

- Có phải cậu đang muốn chết đúng không!

Mị Ảnh cả giận nói.

Thế nhưng Tần Thiên cũng không để ý tới, tiếp tục ăn bữa sáng, Mị Ảnh còn muốn nói điều gì, lại thấy phục vụ viên của nhà hàng đi tới.

- Hai vị, nếu không ăn nữa thì mời hai vị đi cho, bữa ăn này chúng tôi có thể mời, hai vị cứ cãi lộn như vậy, nhà hàng chúng tôi không có cách nào buôn bán được!

Người bán hàng nhìn hai người khổ sở nói.

Mị Ảnh lướt nhìn xung quanh, lúc này mới phát hiện rất nhiều người bất mãn nhìn mình bên này.

- Thật xin lỗi, chúng tôi sẽ chú ý, cam đoan không ảnh hưởng đến mọi người!

Mị Ảnh vội vàng xin lỗi, người bán hàng nghe Mị Ảnh nói xin lỗi, không thể làm gì khác hơn là rời đi.

- Cô xem cô kìa, làm ảnh hưởng đến việc buôn bán bình thường của người ta!

Tần Thiên ở đối diện nhìn có chút hả hê nói.

- Hừ! Nói mau, chớ chọc tôi nổi điên!

Mị Ảnh chậm lại nói với Tần Thiên, thế nhưng lửa giận cũng không giảm chút nào.

- Không được, trừ phi cô ôn nhu một chút!

Tần Thiên lần thứ hai cự tuyệt, nếu Mị Ảnh nóng lòng muốn biết, cô ấy sẽ nghe lời của mình, còn không cần biết mình không nói cũng không tổn thất gì.

- Cậu... !

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên thiếu chút nữa lại muốn nổi giận, thế nhưng ngẫm lại việc người bán hàng vừa nói, liền nhịn được, xem ra muốn cho Tần Thiên nói ra phải ôn nhu lại.

Ôn nhu một chút đối với Mị Ảnh hoàn toàn không có vấn đề, vấn đề là bị Tần Thiên áp chế. Mị Ảnh không thích nhất là bị người khác uy hiếp, lại bị một tên khốn vô sỉ như Tần Thiên áp chế, vì vậy càng không muốn, có đánh chết Mị Ảnh cũng không muốn.

- Hừ! Thích câu kéo làm khó sao, tôi đi hỏi người khác, tôi không tin toàn bộ Đế Đô chỉ có một mình cậu biết!

Mị Ảnh hừ lạnh một tiếng, đánh chết cũng không muốn cúi đầu đối với Tần Thiên.

- Tùy ý cô!

Tần Thiên vẻ mặt như không có gì nhìn Mị Ảnh nói, há to miệng ăn bữa sáng, Mị Ảnh trong lòng rất muốn một tay bóp chết Tần Thiên.

Rất nhanh, hai người ăn xong điểm tâm, nghỉ ngơi mấy phút, sau đó đi ra ngoài.

Hôm nay Mị Ảnh không có lái xe đi.

Nhiệm vụ đặc biệt hôm nay là quan sát Tần Thiên, không cho hắn gây chuyện khắp nơi.

- Mỹ nữ, bây giờ chúng ta đi đâu? Đi chơi, đi chơi ha!

Tần Thiên bộ dạng lưu manh nhìn Mị Ảnh, Mị Ảnh một chút cũng không để ý tới Tần Thiên, trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó hướng phía trước mà đi.

- Tuần tra, ngày hôm nay tuần tra toàn bộ Đế Đô!

Mị Ảnh lạnh lùng nói, vừa nói vừa đi lên phía trước.

- Mẹ kiếp! Cô cứ đi tuần tra, không liên quan tôi!

Tần Thiên hét lớn.

- Không liên quan!

Mị Ảnh lạnh nhạt đáp lại một câu.

- Nhiệm vụ này quá buồn chán, thế đã không phải chuyện của tôi, không bằng chúng ta tìm một chỗ để tâm sự được rồi!

Tần Thiên hớn hở nói với Mị Ảnh.

- Đâu có chuyện gì liên quan tới tôi, đi!

Mị Ảnh không chút nào để ý Tần Thiên.

- Cô... Xem như cô lợi hại!

Tần Thiên bất đắc dĩ trả lời một câu, từ từ đi theo Mị Ảnh.

Mị Ảnh thấy Tần Thiên rốt cục ở trong tay mình bị trêu chọc, trong lòng cực kỳ vui vẻ, có thể chọc tức lại Tần Thiên, rất là hả dạ.

Bình Luận (0)
Comment