Cả đám rất nhanh đã đến công ty của Trương Tử Nghiên, đỗ xe xong Trương Tử Nghiên dẫn mọi người đi vào trong công ty.
- Tần Thiên!
Bỗng nhiên, một âm thanh vang lên khiến Tần Thiên lông tóc dựng đứng, hắn thấy tên ái nam ái nữ đang chạy vội tới chỗ mình, bộ dạng muốn nhào tới ôm hắn.
- Thật tình, thế nào mà ở đâu cũng gặp phải cô ta, sao cô không nói cho tôi là cô ấy ở đây!
Tần Thiên thấy Chân Như Hoa xông tới, nhanh chóng trốn phía sau lưng Trương Tử Nghiên, chọc cho Trương Tử Nghiên cười to.
- Anh cũng đâu có hỏi tôi!
Trương Tử Nghiên cười cợt nhả, rồi vội ngăn cản Chân Như Hoa.
- Chân chủ biên, cô đừng kích động, chớ dọa Tần Thiên!
Trương Tử Nghiên cản trở Chân Như Hoa, không cho cô ấy ôm Tần Thiên, miễn cho Tần Thiên bị hù chạy mất, không ai chụp ảnh bìa thì phiền phức.
- Hắc hắc, không khống chế được mà!
Chân Như Hoa ngượng ngùng nói.
Tạ Phong bên cạnh quay sang Tần Thiên giơ ngón tay cái lên, biểu thị vô cùng bội phục. Tần Thiên thậm chí ngay cả loại không phân rõ giới tính này cũng ra tay, khẩu vị thật mặn.
- Mẹ kiếp! Ánh mắt của mọi người là sao! Tôi với cô ta là trong sạch!
Tần Thiên vội vàng nói.
- Chớ giải thích, Tần Thiên, tôi biết cậu lợi hại, không cần khích động với chúng tôi!
Tạ Phong vỗ vỗ trên vai Tần Thiên, bộ dạng nghiêm túc nói.
- Đàn ông, không cần giải thích!
Phùng Thần Thần cũng cười cợt nhã Tần Thiên, nói.
- Thiên ca, thật lợi hại!
Trương Đại Chí quay qua Tần Thiên giơ ngón tay cái lên.
- Hì hì, Tần Thiên ca ca, người sống ngay thẳng không cần giải thích. Em tin tưởng anh!
Triệu Tiểu Nhã cũng vô giúp vui nói.
Tần Thiên nhìn đám người này thiếu chút nữa tức chết, im miệng, không giải thích, đúng sai tự ở trong lòng hiểu rõ.
- Tần Thiên, nhưng tôi nhớ cậu muốn chết! Lúc nào cậu giúp tôi chụp hình tạp chí quảng cáo?
Chân Như Hoa nhìn Tần Thiên trước mặt cười híp mắt, tiểu hồ tử nhúc nhích. Khiến Tần Thiên thiếu chút nữa nhịn không được một quyền đánh tới.
- Cái này sao, để bàn bạc kỹ hơn, hay là chúng ta đi vào chụp ảnh bìa trước đi. Muốn chụp quảng cáo, phía sau có vài người, cô hãy chọn đi!
Tần Thiên cũng không muốn đối mặt với Chân Như Hoa, lập tức kéo tay Trương Tử Nghiên nhanh chóng đi vào bên trong. Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của Trương Tử Nghiên đỏ bừng, có chút khẩn trương.
Chân Như Hoa vừa nghe Tần Thiên nói, liền nhìn sang phía Phùng Thần Thần, liếc mắt nhìn hai người Triệu Tiểu Nhã và Phùng Thần Thần, nhất thời hai mắt lóe sáng, giống như nhìn phải ý trung nhân.
- Chúng ta nhanh vào trong xem một chút đi!
Phùng Thần Thần thấy Chân Như Hoa nhìn họ, vội vàng kéo Triệu Tiểu Nhã đi vào bên trong. Hai người Tạ Phong và Trương Đại Chí cũng rất nhanh đi vào.
- Ai, chờ tôi một chút... Hai mỹ nữ, chúng ta tâm sự nào... Tôi có thể để cho hai người nổi tiếng... !
Chân Như Hoa ở phía sau hô lớn, mọi người vừa nghe, càng đi nhanh hơn, chớp mắt đi mất. ...
Trương Tử Nghiên dẫn theo Tần Thiên lên tầng 55 của tòa nhà, nơi này trụ sở công ty của Trương Tử Nghiên, phòng chụp ảnh cũng ở nơi đây, xế chiều hôm nay sẽ ở chỗ này quay chụp.
- Tử Nghiên, tặng cho cô!
Hai người vẫn chưa vào cửa, cửa kiếng tự động mở ra, một tiểu sinh đẹp trai đang cầm một bó hoa hồng đỏ tươi đi ra, vẻ mặt mỉm cười nhìn Trương Tử Nghiên, nhìn qua cực kỳ mê người, thiếu nữ phải chết mê.
Nhưng rất nhanh nụ cười liền biến mất, chuyển thành vẻ mặt không vui, mắt chăm chú nhìn Tần Thiên bên cạnh Trương Tử Nghiên, nhìn chằm chằm nắm tay của hai người.
- Đường Cát, sao anh lại tới đây!
Trương Tử Nghiên nhìn chàng trai trước mặt thản nhiên nói, người con trai này là Đường Cát hiện là diễn viên kịch câm nóng bỏng nhất. Nguyên bản là công ty sắp xếp cho Đường Cát và Trương Tử Nghiên cùng nhau chụp ảnh, nhưng Trương Tử Nghiên cảm thấy Đường Cát không đủ nam tính, nên mới tìm Tần Thiên. Hơn nữa, Đường Cát cứ theo đuổi cô ấy, khiến cho cô ấy vô cùng phiền não, không muốn cùng hắn ta ở chung một chỗ.
- Hắn là ai vậy, có quan hệ thế nào với cô!
Đường Cát cũng không trả lời Trương Tử Nghiên, mà chỉ vào Tần Thiên hỏi, vẻ mặt không vui nhìn cô ấy. Đồng thời đối với Tần Thiên tràn đầy địch ý, Trương Tử Nghiên là người con gái mà hắn muốn theo đuổi, Tần Thiên lại dám động tay vào, đơn giản là muốn chết.
- Đường Cát, lời này của anh là có ý gì, chuyện của tôi cần anh phải lo sao! Anh ấy là người mà tôi mời tới chụp ảnh bìa, tên là Tần Thiên. Tần Thiên, chúng ta vào trong thôi!
Trương Tử Nghiên nói xong, rút bàn tay nhỏ bé ra khỏi tay Tần Thiên, sau đó đi vào trong. Tần Thiên theo sát phía sau, không để ý đến Đường Cát đối với hắn tràn ngập địch ý.
Đường Cát nhìn hai người đi vào, cực kỳ tức giận, một tay lấy cây hoa hồng hung hăng nện xuống đất.
- Tiểu Ngả, người nam nhân kia có lai lịch gì!
Đường Cát đưa tay ngăn cản Tiểu Ngả phía sau hỏi.
- Không biết, hắn và Chân chủ biên có quen biết. Đường Cát, tôi thấy hình như tiểu thư cảm thấy rất hứng thú với người đàn ông này, anh phải cẩn thận một chút!
Tiểu Ngả nói. Nếu phải gả Trương Tử Nghiên, cô ấy có khuynh hướng chọn Đường Cát, bởi vì Đường Cát đối với cô ấy tương đối tốt, hai người cũng quen biết. Còn Tần Thiên, từ lần đầu tiên gặp mặt cô ấy đã cảm thấy khó chịu đối với Tần Thiên, đương nhiên là ủng hộ cho Đường Cát.
- Được, cảm ơn nhiều, Tiểu Ngả!
Đường Cát vội vàng nói, lập tức xoay người đi vào công ty.
Trương Tử Nghiên dẫn theo Tần Thiên tiến vào phòng chụp ảnh bên trong. Chân Như Hoa cũng lên tới, lúc này đây quay chụp là do Chân Như Hoa tự mình cầm ống kính, toàn bộ đoàn quay chụp đều do Chân Như Hoa quản lý.
- Đến đây, mấy người các ngươi nhanh dẫn hai người Tần Thiên và Tử Nghiên vào hoá trang, không được chậm trễ!
Chân Như Hoa phân phó vài người bên cạnh, bọn họ rất nhanh đưa hai người Tần Thiên vào bên trong trang điểm và thay quần áo.
Đám người Tạ Phong ở bên cạnh vây xem. Đường Cát cũng ở một bên nhìn, thần sắc cực kỳ khó chịu, vốn lần này vai nam chính của trang bìa là hắn, đều đã định sẵn, không nghĩ tới lại đổi thành Tần Thiên.
- Chân chủ biên, tên Tần Thiên kia nghe nói rất thân thiết với cô, hắn có lai lịch như thế nào!
Đường Cát đi tới, tiến đến trước mặt Chân Như Hoa nhỏ giọng hỏi.
- Tiểu sinh Đường Cát làm sao vậy? Cậu hỏi thăm cái này làm gì?!
Chân Như Hoa vẻ mặt không hiểu, hỏi.
- Không có gì, tùy tiện hỏi một chút mà thôi, cảm tạ! À, Tôi sẽ chụp cho tạp chí tháng sau!
Đường Cát nói với Chân Như Hoa.
- Thực sự sao, thật tốt quá!
Chân Như Hoa vừa nghe, vẻ mặt vui mừng. Còn Đường Cát thì đi tới phía trước, đến chỗ mấy gã bảo vệ của hắn, phân phó vài chuyện.
- Để cho buổi chụp hình xong xuôi, lúc trở về chặn tên tiểu tử kia lại đánh cho hắn một trận, cảnh cáo một phen. Hiểu rõ chưa!
Đường Cát quay sang mấy tên bảo vệ của hắn nói.
- Đã rõ!
Hai tên bảo vệ lập tức gật đầu.
- Hừ! Tần Thiên, một tên vô danh tiểu tốt lại dám tranh giành nữ nhân của tao, không biết sống chết!
Đường Cát nhìn Tần Thiên đang ở trong hoá trang, âm thầm cười nhạt.
Chợt, Tần Thiên cũng nhìn về phía hắn, lộ ra một nụ cười tà dị, dọa Đường Cát giật mình, nhưng sau đó Tần Thiên rất nhanh lại quay đầu đi.