Rất nhanh máu huyết của bốn người toàn bộ đều bị Tần Thiên hấp thu. Tu vi của Tần Thiên từ cảnh giới sáu sao sơ cấp đột phá đến cảnh giới sáu sao cấp một đỉnh cao, thực lực lần thứ hai trở lại trạng thái trước đó.
Hiện tại Tần Thiên tu luyện cần năng lượng càng lúc càng lớn. Trước đây là một cao thủ cảnh giới sáu sao đã có thể để cho Tần Thiên đột phá vài tầng, nhưng hiện tại không được nữa, cảnh giới sáu sao trung cấp điều không phải siêu cấp cường đại, dạng này căn bản không thể để cho hắn có thể đột phá kỷ giai.
- Này lão bà, đánh chết tên lão giả đó đi, anh muốn hấp thu hắn!
Tần Thiên hướng về phía Thiên Hà hô to.
- Ầm!
Vừa dứt lời, lão giả tóc trắng đã tự bạo, nổ lớn khiến mặt đất hình thành một hố sâu hơn mười thước. Tần Thiên trực tiếp bị năng lượng kinh khủng khí lưu bạo tạc bay đến ven kết giới, nặng nề rơi xuống.
- Lão công, xin lỗi, em vừa định giết hắn, kết quả hắn lại tự bạo!
Thiên Hà bay tới chỗ Tần Thiên nói lời xin lỗi.
- Mẹ kiếp! Tên lão giả này, chết cũng không cho ta một chút lợi ích. Khốn nạn, lãng phí quá vô ích!
Tần Thiên buồn bực nói, hắn muốn dựa vào máu huyết của lão giả này để cho tu vi của hắn cao hơn một tầng, cảnh giới bảy sao. Nếu nhanh chóng hấp thu được tuyệt đối sẽ giúp tu vi của hắn bay lên chí ít một tầng.
- Quên đi, chúng ta trước tiên giải quyết mọi chuyện ở đây, miễn cho gây ra khủng hoảng!
Tần Thiên nói, lập tức hai người bắt đầu lắp cái hố lại.
Trên thực tế, đã gây sự chú ý, tuy rằng Thiên Hà đã dựng kết giới bao bọc nơi này, để cho mọi người không thấy chuyện xảy ra ở đây. Nhưng đại bạo tạc lúc nảy khiến cho mặt đất kịch liệt rung động, nhà cửa toàn bộ đều chấn động như có động đất, không ít người đều chạy ra ngoài, nhìn chuyện gì xảy ra.
Tần Thiên và Thiên Hà sau một hồi cũng đã lắp đầy được hố to, nhưng khôi phục nguyên dạng thì không được, hoa lá cỏ cây xung quanh toàn bộ đều bị hủy diệt, bất luận vật thể xung quanh nào cũng là một bộ dạng tan nát.
Lập tức, Thiên Hà triệt bỏ kết giới, trở về bên trong không gián chiếc nhẫn. Tần Thiên cũng lặng lẽ ẩn thân, không để bị người khác phát hiện.
Kết quả kết giới vừa được loại bỏ, Tần Thiên phát hiện xung quanh đã tụ tập hơn trăm người. Những người này bởi vì bị kết giới ngăn trở không qua được, đang bàn tán xôn xao. Kết giới được loại bỏ, bọn họ nhìn vào trong này, chợt thấy xung quanh đột nhiên biến thành phế tích, mỗi một người đều kinh sợ mà lui về phía sau.
- Mẹ nó! Nhiều người như vậy!
Tần Thiên thấy xung quanh bị ảnh hưởng rất lớn, kéo đến rất nhiều người, khiến hắn khó chịu.
- Ta nghĩ nên nhanh chóng rời khỏi chỗ này!
Tần Thiên nghĩ ngợi, lập tức quay về trên lầu, đi vào tìm Đồng Văn Văn, thấy cô ấy đã ở trên ban công nhìn xuống.
- Văn Văn!
Tần Thiên nhanh chóng đi đến chỗ Đồng Văn Văn.
- Tần Thiên, vừa rồi hình như có động đất. Anh nhìn xem phía dưới, chẳng biết thế nào mà trở nên hoang tàn như vậy!
Đồng Văn Văn kéo Tần Thiên chỉ vào phía dưới nói.
- Hắc hắc, đừng kích động như vậy! Không có chuyện gì, đi thôi, chúng ta đi vào trong!
Tần Thiên nói xong, lập tức chặn ngang Đồng Văn Văn, ôm lấy cô ấy đi vào bên trong phòng. Vẻ mặt đắm đuối nhìn bộ ngực của Đồng Văn Văn, như bộ dạng sói đói thèm cừu non.
- Anh làm gì vậy!
Đồng Văn Văn ngượng ngùng nói.
- Hắc hắc, em nói thử xem!
Tần Thiên vẻ mặt háo sắc nhìn Đồng Văn Văn nói. ...
Tần Thiên ở trong nhà cùng Đồng Văn Văn cả một buổi sáng, vô cùng nổi hứng, chuẩn bị ngủ một giấc. Nhưng lúc này nhận được điện thoại của Mị Ảnh, câu đầu tiên liền hỏi Tần Thiên chết chưa.
Bởi vì cô ấy biết được Tần Thiên bị giáng cấp mà vẫn chạy khắp nơi, cho nên mới hỏi như vậy.
- Này, mỹ nữ, cô đừng có trù ẻo người khác như vậy! Tìm tôi có chuyện gì, không phải là có ý tốt, cố ý gọi điện thoại đến hỏi thăm tôi chứ?!
Tần Thiên nghe điện thoại nói.
- Tìm cậu đương nhiên có chuyện, tôi ở giữa đường Trường An chờ cậu, nhanh đến đây!
Mị Ảnh ở bên kia nói xong liền cúp máy.
- Mẹ kiếp! Quá kiêu ngạo, phải đánh vào mông cô ấy mới được!
Tần Thiên nói xong, nhanh chóng bước xuống giường, mặc quần áo tử tế. Thấy Đồng Văn Văn vẫn đang ngủ say nên hắn viết giấy để lại, sau đó chạy hướng đến đường Trường An.
Không bao lâu, Tần Thiên đã đến Trường An, từ xa thấy được xe thể thao của Mị Ảnh đậu ở ven đường. Cô ấy đang ngồi đợi ở đầu xe, bộ dạng như một thiếu nữ, rất nhiều thanh niên đi lại tới lui nhìn lén cô ấy.
- Chà... chà! Lại thêm mấy tên muốn tìm cái chết!
Tần Thiên ngẩng đầu nhìn lên tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời bên cạnh. Phát hiện mấy tên đệ tử tu luyện giả mang chiến kiếm trên lưng đang theo dõi hắn. Tần Thiên giả vờ không phát hiện, tiếp tục đi đến chỗ Mị Ảnh.
- Này, mỹ nữ, gặp được tôi rồi có vui không! Có muốn tôi tặng cho cô một nụ hôn hay không?!
Tần Thiên cười híp mắt đi tới trước mặt Mị Ảnh, đùa giỡn.
- Câm miệng, bằng không tôi cắt lưỡi của cậu!
Mị Ảnh giận dữ nói, rút ra một thanh đoản đao, chĩa vào miệng Tần Thiên. Bọn thanh niên háo sắc lượn lờ xung quanh Mị Ảnh vội vàng tránh né, không nghĩ tới một cô gái dáng dấp xinh đẹp nhưng lại dữ dằn như vậy.
- Hắc hắc, đừng nóng giận mà, nhanh thu cây đao lại, ảnh hưởng không tốt!
Tần Thiên giọng điệu đùa cợt, nói.
- Hừ!
Mị Ảnh vẻ mặt khinh thường, thu hồi thanh đao nhỏ, bỏ vào trong túi, nói tiếp:
- Thực lực của cậu thực sự bị giáng xuống cảnh giới ba sao?
- Dĩ nhiên, cô điều tra một chút chẳng phải sẽ biết sao!
Tần Thiên nói.
Mị Ảnh nhìn qua tu vi của Tần Thiên, đúng là cảnh giới ba sao. Nhưng cô ấy vẫn cảm thấy nghi ngờ, Tần Thiên làm sao dễ dàng rơi cấp.
- Cậu đừng có giả bộ, nếu là cảnh giới ba sao mà cậu vẫn đi lung tung làm loạn sao!
Mị Ảnh nghi ngờ nói.
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cười đắc chí:
- Cô thật không hiểu, nếu tôi vẫn khư khư ở trong nhà, vậy thì hoàn toàn bại lộ thực lực của tôi chỉ là cảnh giới ba sao. Bây giờ tôi đi ra bên ngoài, trong lòng các đại gia tộc khác khẳng định sẽ suy đoán, rốt cuộc có phải là Tần Thiên tôi bị giáng cấp hay không. Thế nào giáng cấp còn dám đi loanh quanh bên ngoài, vì vậy bọn họ cũng không dám dễ dàng ra tay với tôi. Cho nên tôi đi ra ngoài mới là an toàn nhất, rõ chưa?!
Mị Ảnh nghe Tần Thiên phân tích xong cảm thấy cũng đúng, không có một sơ hở gì. Nhưng cô ấy vẫn hoài nghi Tần Thiên không có rơi cấp.
- Được rồi, cô tìm tôi có chuyện gì?
Tần Thiên hỏi.
Mị Ảnh lúc này mới nghĩ tới, gặp Tần Thiên là có việc muốn làm, nhân tiện nói:
- Trong núi phía tây xuất hiện yêu thú, không biết là từ đâu tới, đã làm bị thương không ít người. Chúng tôi phái người đi vào cũng không tìm được, cậu theo tôi đến đó xem, lên xe!
Mị Ảnh nói xong lập tức mở cửa xe đi vào, Tần Thiên cũng đi vào.
- Trước khi rời khỏi thành phố hãy tìm cho tôi một chỗ vắng vẻ, tôi muốn giải quyết một chuyện!
Tần Thiên nói.
- Chuyện gì? Cậu muốn đi vệ sinh à? Sao cậu không văn minh vậy, trong thành vô số WC mà cậu không đi!
Mị Ảnh vẻ mặt chán ghét nhìn Tần Thiên nói.
- Mẹ kiếp, chớ đem tôi so sánh với suy nghĩ của cô có được hay không?! Tôi là loại người có thể làm như vậy sao!
Tần Thiên tức giận nói.
- Ai biết cậu!
Mị Ảnh không tin nói.