Vốn chuẩn bị đánh chết Tần Thiên, Ngọc Khê Chân nhân phát hiện có người đến phía sau, lập tức dừng lại, hướng phía bầu trời nhìn lên, thấy bảy tám người từ đằng xa bay tới.
- Ngọc Khê lão đệ, đã lâu không gặp, không nghe tung tích gì của đệ cả?!
Đoàn người đáp xuống, một lão đạo cầm phất trần màu trắng trong tay từ bên trong đám người kia đi ra, nhìn Ngọc Khê Chân nhân cười ha hả nói.
Ngọc Khê Chân nhân vừa nhìn thấy người đó, trong mắt nhất thời hiện lên một vẻ không vui, nhưng rất nhanh đã biến mất, để lộ ra dáng vẻ tươi cười, nói:
- Không biết là ai hóa ra là Thái Ất Chân nhân, Thái Ất lão ca, ngọn gió nào đã thổi lão ca tới nơi này?!
- Ha ha ha... Ngọc Khê lão đệ, đương nhiên là truy sát tên đại ma đầu mà đến. Tên ma đầu kia giết hơn trăm người đệ tử của Liên Thành tông chúng ta, nay ta đến đây là để tróc nã hắn trở về môn phái xử trí, trừ hại cho tu luyện giới. Ngọc Khê lão đệ, ta đem ma đầu kia mang về môn phái đệ không ngại chứ!
Thái Ất Chân nhân và Ngọc Khê Chân nhân đều có chủ ý giống nhau, ngoài miệng ra vẻ hiên ngang lẫm liệt, trên thực tế đều là chiếm lấy bảo bối trên người Tần Thiên.
- Ha ha ha... ! Thái Ất lão ca, trùng hợp như vậy, tên ma đầu này cũng giết hơn mười người đệ tử của môn phái chúng đệ, chúng đệ đang muốn dẫn hắn trở về môn phái xử trí. Vì vậy, xin lỗi, người cũng không thể giao cho lão ca!
Ngọc Khê Chân nhân chậm rãi nói, trong mắt ánh lên vẻ cười nhạt.
Hai người đều là cáo già, đều biết đối phương có chủ ý gì.
- Ngọc Khê lão đệ, đệ đã nói như vậy, bọn ta cũng thẳng thắn. Hay là chúng ta cùng nhau xử trí hắn được không?
Thái Ất Chân nhân nói, hắn biết Ngọc Khê Chân nhân nhất định là sẽ không đem Tần Thiên giao cho hắn, vì vậy hắn đề nghị cả hai cùng xử trí.
- Cũng hợp lý! Nếu Thái Ất lão ca đã nói như vậy, vậy cùng nhau xử trí đi!
Ngọc Khê Chân nhân nói xong nhìn Thái Ất chân nhân đối diện cười, trong mắt tràn đầy gian trá vẻ.
Lúc này, Tần Thiên nằm trên mặt đất, linh hồn đã bị thương tổn nghiêm trọng, kể cả suy nghĩ của hắn cũng bắt đầu hỗn loạn, tên yêu thú biến hóa kia cũng giống như vậy, song phương đều vô cùng thống khổ. Tần Thiên đang nhanh chóng vận chuyển công pháp chữa trị nguyên thần của mình, nhưng trong nhất thời vẫn không cách nào chữa trị.
- Không được, cứ tiếp tục như vậy, ta còn chưa kịp chữa trị nguyên thần đã bị hai lão già này giết chết. Cũng không biết Thiên Hà hiện tại thế nào!
Tần Thiên nghĩ tới đây, lập tức hỏi Ba ba ca tình hình của Thiên Hà.
- Chủ nhân, hiện tại cô ấy chỉ mới khôi phục được ba phần công lực, muốn hồi phục toàn bộ, chí ít cũng phải ba giờ nữa!
Ba ba ca nói.
- Không được, nhất định phải để cho cô ấy hiện ra mới được, chỉ cần có thể giúp ta một chút, chờ ta khôi phục nguyên thần thì không thành vấn đề!
Tần Thiên nói, lập tức kêu Ba ba ca giúp Thiên Hà tỉnh lại.
- A!
Tần Thiên quát to một tiếng, chịu đựng đau đớn, lần thứ hai vận năng lượng đưa Thiên Hà từ bên trong bay ra.
- Lão bà, em và Như Thích ở chỗ này giúp anh cầm cự nửa giờ, chỉ cần nửa giờ, anh chắc chắn sẽ không sao!
Tần Thiên gian nan nói.
- Vâng!
Thiên Hà gật đầu, Tần Thiên cởi nhẫn ra, đặt ở trên tay của Thiên Hà, cả người lập tức chui vào bên trong không gian chiếc nhẫn.
- Phốc!
Tiến vào bên trong, Tần Thiên một lần nữa thổ huyết, cả người hôn mê, không hề hay biết. Nguyên bản linh hồn của hắn cũng đã bị thương nặng, không cách nào chi trì hắn vận chuyển năng lượng. Nhưng hắn hai ba lần vận chuyển, rốt cục trụ không được mà hôn mê.
- Tần Thiên!
Tây Đảo Hợp thấy Tần Thiên đã hôn mê, lập tức chạy tới, bế Tần Thiên lên, tra xét thương thế của hắn.
- Cô không cần phải kiểm tra cậu ấy, ôm cậu ấy đưa vào trong phòng trước!
Ba ba ca nói, Tây Đảo Hợp gật đầu, rất nhanh ôm Tần Thiên tiến vào trong phòng, đặt hắn lên giường.
- Được rồi, cô không cần làm gì cả, để ở chỗ này là được rồi!
Ba ba tạp nhìn tây đảo hợp nói.
- Để ở chỗ này?
Tây Đảo Hợp không hiểu hỏi Ba ba ca.
Vừa dứt lời, một cây ngọc như ý từ trong thân thể Tần Thiên bay ra, phát ra vô số ánh sáng màu trắng bao phủ trên người Tần Thiên. Mỗi lần Tần Thiên bị thương nặng dẫn đến hôn mê, thì ngọc như ý bên trong đan điền của hắn sẽ bay ra ngoài nhanh chóng giúp chữa trị thân thể của hắn. Vì vậy Ba ba ca mới khuyên Tây Đảo Hợp không cần phải lo lắng. ...
Lúc này, bên ngoài.
Hai người Thiên Hà và Liễu Như Thích đã bị người của Lăng Tiêu phái và Liên Thành tông bao vây lại.
- Hừ! Mau giao ra chiếc nhẫn trong tay ngươi, bằng không giết chết không tha!
Ngọc Khê Chân nhân nhìn Thiên Hà quát lớn.
- Cô nương, nghe một lời này của lão đạo ta! Tên ma đầu kia đã không thể cứu chữa, cô nên quay đầu là bờ, nhanh chóng đem chiếc nhẫn trong tay giao ra đây, để chúng ta trừ hại cho tu luyện giới, tạo phúc cho nhân loại!
Thái Ất Chân nhân cũng nói.
Thiên Hà nhìn những người này, bọn họ đều lộ ra vẻ tham lam, vừa nhìn là biết không phải người tốt lành gì, chỉ muốn lấy bảo vật của Tần Thiên.
- Hừ! Muốn giết chồng ta, có giỏi thì giết được ta. Bớt nói nhảm, có chiêu gì thì xuất ra đi!
Thiên Hà quát lớn.
Ngọc Khê Chân nhân nhất thời sắc mặt lộ vẻ không vui:
- Rượu mời không uống mà thích uống rượu phạt, ngươi đã cố ý muốn cùng tên ma đầu Tần Thiên thông đồng làm bậy, nguy hại nhân gian. Ngày hôm nay Lăng Tiêu phái chúng ta sẽ tiêu diệt ngươi, trừ hại cho dân!
Ngọc Khê Chân nhân nói xong lập tức hướng đến công kích Thiên Hà, bên cạnh Thái Ất chân nhân cũng không chần chừ, vọt tới đánh giết Thiên Hà. Hai người đều muốn nhanh chóng giết chết Thiên Hà, xong đoạt lấy chiếc nhẫn.
- Hát!
Ngọc Khê Chân nhân hét lớn một tiếng, một thanh nhuyễn kiện từ trên người của hắn bay ra, cầm ở trong tay, tiến đến tấn công Thiên Hà.
Thái Ất Chân nhân tay cầm phất trần, mang bộ dạng tiên phong đạo cốt, tiến đến công kích Thiên Hà. Thực lực của hai người bọn họ đều không thể tiếp cận được cao thủ cảnh giới bảy sao. Nguyên bản Thiên Hà hoàn toàn có thể không cần tốn nhiều sức lực giết chết bọn họ, nhưng thực lực của cô ấy bây giờ còn chưa khôi phục, tạm thời không phải đối thủ của hai người kia.
- Hát!
- Hát!
Hai người Thiên Hà và Liễu Như Thích đồng thời hét lớn một tiếng, mỗi người hướng đến một đối thủ đánh giết.
- Đi chết đi!
Trong tay Liễu Như Thích xuất hiện một thanh chiến kiếm Nhật bản (katana), nhanh chóng đánh trả lại cây phất trần của Thái Ất Chân nhân.
- Ầm!
Binh khí của hai bên mãnh liệt va vào nhau, năng lượng kinh khủng từ trên phất trần của Thái Ất Chân nhân bộc phát ra. Thực lực của ông ta có cảnh giới cao hơn so với Liễu Như Thích, lập tức khiến cô ấy rơi vào oanh kích năng lượng kinh khủng, cả người bị đánh bay ra ngoài.
- Phốc!
Dưới một chiêu đã khiến cho Liễu Như Thích bị trọng thương, miệng phun đầy máu tươi, cả người ngã trên mặt đất, không tài nào đứng lên, thương thế cực kỳ nghiêm trọng. Thái Ất Chân nhân quá cường đại, cô ấy một chiêu cũng không tiếp nổi.
Thiên Hà bên này, tay không đối mặt Ngọc Khê Chân nhân, Hỏa phượng hoàng to lớn từ trên người của cô ấy bay ra, nhanh chóng tiến đến công kích Ngọc Khê Chân nhân.
Ngọc Khê Chân nhân cầm trường kiếm vung lên, vô số kiếm ảnh lập tức vây giết Hỏa phượng hoàng, rậm rạp chằng chịt, cực kỳ đáng sợ.