Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1270 - Chương 1275: Tình Huống Vô Cùng Nguy Cấp

 Chương 1275: Tình Huống Vô Cùng Nguy Cấp Chương 1275: Tình Huống Vô Cùng Nguy Cấp Chương 1275: Tình Huống Vô Cùng Nguy Cấp

Trên bầu trời, chiến kiếm chằng chịt hướng phía Hỏa phượng hoàng đánh giết.

Trong lúc đó vô số hư ảnh chiến kiếm đều cắm vào bên trong Hỏa phượng hoàng, khiến cả thân hình to lớn nổ tung tại chỗ, khắp bầu trời hỏa diễm văng tứ phía, xung quanh trong nháy mắt dấy lên rực cháy hừng hực.

Cả người Thiên Hà bay đi, ngã trên mặt đất.

Thực lực của cô ấy vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nên không phải là đối thủ của Ngọc Khê Chân nhân, bị đánh một chiêu không có trọng thương đã giỏi vô cùng.

- Chịu chết đi, nữ ma đầu!

Ngọc Khê Chân nhân tay cầm chiến kiếm bay đến chém giết Thiên Hà, tâm kiếm nhắm thẳng vào ngực của Thiên Hà.

Thiên Hà tự biết không phải là đối thủ của hắn, lập tức tránh né đi, vọt tới trước mặt của Liễu Như Thích, một tay nắm lấy Liễu Như Thích, nhanh chóng hướng lên bầu trời bay đi.

- Hừ, muốn chạy, không dễ dàng như vậy!

Ngọc Khê Chân nhân hét lớn, cầm chiến kiếm trong tay bay lên bầu trời tấn công hai người Thiên Hà. Cùng lúc đó, Thái Ất Chân nhân cũng cầm phất trần trong tay hướng lên bầu trời bọc phát ra một hư ảnh phất trần to lớn hung hăng quét ngang hai người Thiên Hà.

- Hát!

Thiên Hà hét lớn một tiếng, lần thứ hai phát sinh ra một con Hỏa phượng hoàng to lớn, quay lại phía sau ngăn cản công kích của đám đạo lão.

- Ầm!

Hỏa phượng hoàng rất nhanh bị công kích của hai người Thái Ất Chân nhân tiêu diệt, công kích đáng sợ tiếp tục hướng tới tấn công hai người Thiên Hà.

- Ầm!

- A!

Thiên Hà rơi vào công kích, hai người bắt đầu từ trên cao rơi xuống phía dưới.

- Bình bịch!

Hai người nện mạnh xuống đất, cả hai đều thổ huyết, thương thế của Liễu Như Thích vốn đã rất nghiêm trọng, còn bị ngã từ trên cao xuống khiến cô ấy càng thêm tổn thương nghiêm trọng, liền hôn mê bất tỉnh. Thiên Hà cũng liên tục thổ huyết, đã không còn sức chi trì được nữa.

Lúc này, cô ấy chỉ có thể chờ Tần Thiên đi ra cứu nguy, nếu không chỉ có thể tự bạo.

Lúc này, bên trong không gian chiếc nhẫn.

Tần Thiên vẫn hôn mê, ngọc như ý bay lơ lửng phía trên, nhanh chóng chữa trị thương thế của hắn. Nguyên thần của Tần Thiên đang được chữa trị, tốc độ vô cùng nhanh chóng. Ba ba ca ở một bên quan sát tình huống bên ngoài, hiện tại tình hình bên ngoài không được lạc quan, hai người Thiên Hà và Liễu Như Thích đều bị thương nặng, cơ bản mất đi sức chiến đấu.

- Tiếp tục như vậy, hai người bọn họ sẽ rất nguy hiểm. Thật phiền phức, ta lại không thể đưa người đi ra ngoài!

Ba ba ca lầu bầu.

- Tần Thiên thế nào rồi!

Lúc này Mị Ảnh đi vào, nóng nảy hỏi Ba ba ca. Hiện tại thương thế của cô ấy cơ bản đã khôi phục, có thể chiến đấu, nhưng Tần Thiên chưa tỉnh lại, nên không có biện pháp cho cô ấy đi ra ngoài.

- Tiếp tục chữa trị chừng mười phút đồng hồ nữa là có thể khôi phục!

Ba ba ca nói.

- Hiện giờ tình hình bên ngoài như thế nào!

Mị ảnh hỏi.

- Thiên Hà và Liễu Như Thích đều bị trọng thương, cơ bản đã mất đi sức chiến đấu, rất nguy hiểm!

Ba ba ca nói.

- Ngươi mau đưa ta đi ra ngoài!

Mị ảnh vừa nghe, lập tức nóng nảy hô to.

- Không thể được, tôi chỉ có thể tự mình đi ra ngoài, không cách nào mang mọi người ra ngoài được, chỉ có chủ nhân mới có năng lực này!

Ba ba ca thất vọng nói.

- Vậy làm sao bây giờ?

Mị Ảnh hoang mang hỏi. ...

Bên ngoài, Ngọc Khê Chân nhân và Thái Ất Chân nhân nhìn hai người rơi xuống nhanh chóng bay tới. Thiên Hà nhìn thấy bọn họ xông tới, cố chịu đựng đau đớn từ dưới đất đứng lên, nhìn hai người lão đạo trong mắt tràn đầy lửa giận.

- Nếu như ta có linh hồn công kích thì tốt rồi!

Thiên Hà trong lòng thầm nghĩ, linh hồn của cô ấy cực kỳ cường đại, nhưng lại không có biện pháp tu luyện thuật linh hồn công kích. Tần Thiên đã từng truyền thụ cho cô ấy tu luyện, nhưng cô ấy không thích hợp tu luyện. Linh hồn của cô ấy rất mạnh, có thể bảo đảm không bị người khác công kích, nhưng bây giờ lại không cách nào công kích người khác, vô cùng lãng phí.

- Hừ! Nữ ma đầu, ta xem ngươi bây giờ làm thế nào trốn thoát. Đem chiếc nhẫn trong tay ngươi giao ra đây, bây giờ ngươi đã không còn đường để trốn!

Ngọc Khê Chân nhân cầm kiếm chỉ về phía Thiên Hà quát to.

- Cô nương, mau giao ra chiếc nhẫn cho lão đạo, lão đạo sẽ cho cô chết một cách toàn thây!

Thái Ất Chân nhân nhìn Thiên Hà nói.

Thiên Hà trợn mắt nhìn hai lão già gian xảo, sau đó nói:

- Nếu ta đưa nhẫn cho các ngươi, các ngươi có thể buông tha cho ta sao!

- Hừ! Bây giờ ngươi như vậy mà còn cò kè mặc cả cơ hội sao? Lập tức giao chiếc nhẫn ra, bằng không ta sẽ động thủ!

Ngọc Khê Chân nhân không chờ cho Thiên Hà câu kéo, Thái Ất chân nhân cũng thầm chấp nhận.

Thiên Hà một lần nữa nói:

- Nhẫn đưa cho các ngươi không có vấn đề. Mà vấn đề là nhẫn chỉ có một chiếc, ta giao cho ai thì được đây?

- Cho ta!

- Cho ta!

Ngọc Khê Chân nhân và Thái Ất Chân nhân đồng thời mở miệng nói, cả hai đều đưa tay ra. Hai người đều vô cùng bức thiết, muốn có được chiếc nhẫn.

- Hai người đều muốn lấy, ta không biết nên đưa cho ai. Hay là các ngươi thương lượng một chút đi!

Thiên Hà tiếp tục nói.

Ngọc Khê Chân nhân và Thái Ất Chân nhân nhìn đối diện nhau, gật đầu, sau đó nói:

- Ma nữ, đừng mơ tưởng gây xích mích, ly gián nội bộ. Lấy được chiếc nhẫn, chúng ta tự nhiên sẽ phân phối, không cần ngươi quan tâm.

Thiên Hà vừa nghe bọn họ nói xong, nhất thời nhíu chặt lông mày, chiêu này không dùng được không biết làm thế nào mới tốt.

- Đã như thế, chuyện cho tới bây giờ, cũng chỉ có thể làm như vậy... !

Thiên Hà lấy nhẫn từ ngón tay ra, cầm trong tay.

Ngọc Khê Chân nhân và Thái Ất Chân nhân nhất thời vui mừng, nhưng bọn hắn còn chưa bắt đầu bật cười, cả người liền cứng đơ lại. Bởi vì Thiên Hà đột nhiên xoay người một cái đem chiếc nhẫn trong tay vừa cởi ra liền ném mạnh bay đi.

Thiên Hà dụng hết toàn lực, chiếc nhẫn trong nháy mắt biến thành một luồng ánh sáng trắng bay ra xa.

Ngọc Khê Chân nhân và Thái Ất Chân nhân vừa nhìn, sắc mặt đại biến.

- Coi chừng hai nữ nhân đó!

Ngọc Khê Chân nhân nhìn thủ hạ cũng là đệ tử của hắn quát lớn, cả người rất nhanh bay lên trời, bay theo hướng chiếc nhẫn đã bay đi. Thái Ất Chân nhân cũng như vậy. Tốc độ của hai người bọn họ nhanh vô cùng, giống như tốc độ ánh sáng.

Thiên Hà nhìn thấy hai tên lão đạo bay đi, khóe miệng lộ ra một nụ cười đắc ý. Lúc này, ở trong tay của cô ấy đang nắm thật chặt chiếc nhẫn, không có thật sự ném đi mà vẫn cầm ở trong tay, thứ văng ra bất quá là một Tử la quả mà thôi.

Ngọc Khê Chân nhân và Thái Ất Chân nhân không thấy được rõ ràng, hơn nữa sốt ruột muốn đoạt lấy bảo vật, nên không có thời gian nghiệm chứng thật giả, lập tức đuổi theo. Vì vậy, hai người Thiên Hà và Liễu Như Thích tạm thời thoát được một kiếp nạn.

Bất quá, bọn họ vừa thoát được một sát kiếp từ Ngọc Khê Chân nhân và Thái Ất Chân nhân. Lúc này lại phát hiện đệ tử của Lăng Tiêu phái và Liên Thành tông đang dùng ánh mắt giống như lang sói nhìn bọn họ. Vừa từ một trận đại chiến, Thiên Hà bị tổn hại, bất kham lộ ra bộ ngực to lớn như tuyết trắng. Hơn nữa bản thân Thiên Hà còn là một mỹ nữ, bộ dạng của cô ấy lúc này thực sự rất hấp dẫn đàn ông.

- Các vị huynh đệ, nữ ma đầu này làm nhiều việc ác, không bằng chúng ta trả thù các cô gái này một chút?!

Một tên đệ tử Liên Thành tông ngẩng đầu lên nói.

- Được, chúng ta đều biết nên làm như vậy! Tên ma đầu Tần Thiên này cưỡng dâm rồi giết chết, vô cùng tàn ác. Ngày hôm nay chúng ta cũng muốn cho hắn nếm mùi nữ nhân của mình bị người khác đùa bỡn, để yên lòng những người con gái bị tên ma đầu Tần Thiên làm hại!

Đệ tử Lăng tiêu phái vẻ mặt dâm đãng nhìn thiên Hà.

- Được! Phải như vậy!

- Phải như vậy! Vì toàn thể nữ nhân bị tên ma đầu Tần Thiên này họa hại báo thù!

Lúc này đám đệ tử của hai đại môn phái có hành vi cực kỳ vô sỉ, để thỏa mãn dục vọng của bọn chúng, mà tìm một lý do ra vẻ đường hoàng để lăng nhục Thiên Hà.

Thiên Hà nhìn thấy đám người này, thầm nghĩ không ổn, không khỏi vãng lui về phía sau mấy bước.

- Hừ! Còn muốn đi, tất cả động thủ, bắt cô ấy lại...

Bình Luận (0)
Comment