Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1276 - Chương 1281: Cô Nam Quả Nữ Trò Chuyện Cái Gì?

 Chương 1281: Cô Nam Quả Nữ Trò Chuyện Cái Gì? Chương 1281: Cô Nam Quả Nữ Trò Chuyện Cái Gì? Chương 1281: Cô Nam Quả Nữ Trò Chuyện Cái Gì?

- Thế nào mà nghe huyền huyễn như vậy? Thiệt hay giả, vừa sinh ra miệng đã phun toàn kinh văn?!

Tần Thiên có chút không tin nói.

- Đó là do núi Tu di truyền lại, rốt cuộc thật hay giả cũng không ai biết. Bên trong Tứ đại thánh địa, truyền nhân của Tam đại thánh địa đều đã ra mặt, chỉ có Kim Thiền Tử là chưa xuất hiện, lúc này hắn lộ diện ắt hẳn là có lý do. Hắn tìm em có chuyện gì hay không?

Tiêu Du hỏi.

- Hắn muốn tỷ thí với em!

Tần Thiên trả lời.

- Tỷ thí?

Tiêu Du giọng điệu nghi hoặc hỏi.

Tần Thiên lắc đầu, hắn cũng không biết có ý gì. Ngày mai sẽ tỷ thí, đến lúc đó sẽ biết.

Bạch Linh nhìn dáng vẻ nghi hoặc của hai người, nên mở miệng nói:

- Tôi nghe nói Phật môn tu luyện một dạng công đức viên mãn, hắn tìm anh tỷ thí, nói không chừng là muốn độ hóa anh, kiếm lấy công đức trên người anh để tiến hành tu luyện!

Lời này vừa ra, Tiêu Du cả người nhất thời chấn động.

- Đúng rồi! Phật môn quan tâm đến công đức viên mãn, độ hóa tà ma, trên người em sát khí nặng như vậy, có vô số mùi máu tanh. Nếu Kim Thiền Tử độ hóa được em, tất nhiên công lực nhận được sẽ rất lớn giúp hắn thăng cấp, thật nguy hiểm. Đúng là dã tâm, Tần Thiên, em và hắn ước định lúc nào tỷ thí!

Tiêu Du vội vàng nói, nếu Tần Thiên bị độ hóa, vậy thật thảm.

- Em hẹn hắn ngày mai ở phía thành đông tỷ thí!

Tần Thiên trả lời.

- Được, ngày mai chị sẽ đi cùng với em!

Tiêu Du nói.

- Chúng tôi cũng đi!

Bạch Linh cũng muốn đi theo. ...

Cơm nước xong, Tần Thiên lái xe dẫn theo ba người Tiêu Du trở về nhà, dọc đường đi Tần Thiên một mực chỉ nghĩ về chuyện tình Kim Thiền Tử. Mọi chuyện về Phật hắn hiểu rất ít, Kim Thiền Tử khiến cho hắn có cảm giác rất thần bí, thậm chí còn cảm thấy sâu thâm khó lường, không hề dễ dàng nắm bắt.

Từ núi tu di mà tìm đến Tần Thiên để tỷ thí, hắn không biết có phải thực sự Kim Thiền Tử muốn độ hóa, tu luyện công đức hay không.

Phật hiệu của Kim Thiền Tử hắn đã được thử qua, nếu không phải hắn có ý chí lực cường đại, phỏng chừng đã bị độ hóa. Ngẫm lại Tần Thiên cũng có chút lo sợ, hắn thầm nghĩ:

- Xem ra ngày mai quyết đấu phải cẩn thận một chút! Nhờ Ba ba ca nhắc nhở mình mới được, miễn cho hắn không thể khống chế được mình, bị độ hóa.

Sau khi về nhà, Tần Thiên tắm rửa, quay về bên trong phòng của mình tu luyện. Kim Thiền Tử xuất hiện đột ngột khiến cho Tần Thiên có một loại áp lực vô cùng lớn, cảm giác này hắn chưa từng trải qua, nên hắn cũng không biết là vì sao.

- Ba ba ca, ngươi có biết gì về môn phái Phật môn, nói cho ta nghe một chút!

Tần Thiên quay Ba ba ca nói.

- Chủ nhân, Phật môn cực kỳ thần bí, tồn tại trong thế giới này cũng là vô cùng thần bí, tôi đây hiểu biết về nó cũng không nhiều. Nhưng cậu phải chú ý, đó chính là Phật môn nhất thiên Độ nhân, đây là một loại công pháp cực kỳ lợi hại, cao thủ cảnh giới chín sao đều có thể bị độ hóa, cậu nên vô cùng cẩn thận. Bởi vì trên người cậu khí huyết sát quá mức cường đại, chính thị là đối tượng độ hóa cho Độ nhân công pháp, có một chút ý chí không kiên định, cậu có thể bị độ hóa, bị lạc mất bản thân!

Ba ba ca nói.

- Cao thủ cảnh giới chín sao đều có thể bị độ hóa, kinh khủng như vậy?!

Tần Thiên vô cùng bất ngờ, nhấn giọng nói.

- Đúng vậy chủ nhân, Phật môn có rất nhiều cao thủ đều do bị bọn họ độ hóa mà có!

Ba ba ca nói.

- Mẹ kiếp, thật nghịch thiên! Như lò chế tạo cao thủ vậy, đánh đấm rồi khiến người của đối phương độ hóa thành người của mình, sau đó khiến hắn giúp mình, quá âm hiểm!

Tần Thiên nghe được đều không khỏi kinh hãi. Nếu là như vậy thì phật môn hoàn toàn bất diệt, đánh như thế nào đều là thắng lợi.

- Cũng không nhất định, có một số cao thủ cực kỳ cường đại, nếu không thành công độ hóa thì rất dễ lọt vào phản phệ, trái lại bị tẩu hỏa nhập ma. Nếu không, Phật môn đã sớm xưng bá toàn bộ giới!

Ba ba ca nói.

- Cũng đúng!

Tần Thiên gật đầu, nhíu mày một cái, nhanh chóng tiếp tục tu luyện. ...

- Bang bang!

Giữa lúc Tần Thiên đang tu luyện, bên ngoài tiếng đập cửa vang lên.

- Tần Thiên, anh ngủ rồi sao?

Bên ngoài truyền đến giọng nói của Bạch Linh, Tần Thiên từ trong trạng thái tu luyện bắt đầu chuyển tỉnh lại, nhảy vội xuống sàn, phóng nhanh ra cửa, vội vàng mở cửa ra. Bạch Linh mặc áo ngủ đứng ở trước cửa, vóc người lả lướt như ẩn như hiện, Tần Thiên nhìn chảy nước miếng.

- Mau vào!

Tần Thiên rất nhanh lôi Bạch Linh vào phòng, vội vàng khóa cửa lại, xoay người nhìn chằm chằm cô ấy.

- Này thì... Tôi, tôi đến là để tâm sự với anh!

Bạch Linh ngượng ngùng nói, nhất thời có chút xấu hổ, nói xong cả người đã bị Tần Thiên bế lên, đặt lên trên giường, lập tức bị người đè lên.

- Anh... Anh làm gì vậy! Tần Thiên, mau buông ra, tôi chỉ là tới để tâm sự với anh!

Bạch Linh xấu hổ vội vàng đưa tay đẩy Tần Thiên ra, nhưng lại hữu khí vô lực.

Tần Thiên nhìn thân hình Bạch Linh, cười hì hì nói:

- Cô nói làm gì chứ?! Nửa đêm canh ba, cô ăn mặc áo ngủ khiêu gợi như thế chạy đến phòng tôi mà chỉ là tới tìm tôi để tâm sự, trò chuyện?! Lý tưởng nhân sinh sao, thật là... Cô nam quả nữ ở cạnh nhau lúc nửa đêm mà chỉ là trò chuyện. Ai sẽ tin được đây!

Ha ha ha!

Tần Thiên vẻ mặt vô cùng háo sắc nhìn Bạch Linh, một tay đã sờ soạng lung tung trên thân thể của cô, làm cho cả người cô run run. Còn Tần Thiên cảm thấy vô cùng sảng khoái, thân thể Bạch Linh mềm mại, lại đàn hồi, cực kỳ thoải mái, hơn nữa trên người tản ra một loại mùi thơm kỳ lạ, khiến cho Tần Thiên vô cùng mê luyến.

- A... Anh không nên như vậy!

Bạch Linh ngượng ngùng nhìn Tần Thiên, nói xong chuẩn bị mặc áo vào đã bị Tần Thiên ngăn cản, hai cái ngực của cô ấy bị Tần Thiên dùng tay chộp lấy xoa xoa bóp bóp, nhất thời cả người đều mềm nhũn.

Tần Thiên thấy Bạch Linh phản ứng như vậy, cúi đầu xuống, trực tiếp đó là hé miệng cắn vào nhũ hoa của Bạch Linh, hút vào trong miệng.

- A... A... !

Lần này, cả người Bạch Linh cũng không còn run rẩy, hai tay nắm chặt sau lưng của Tần Thiên, sắc mặt ửng hồng.

- Bay?

Tần Thiên giật mình nói, không nghĩ mới thoáng cái mà thôi, Bạch Linh cư nhiên đã vô cùng sung sướng.

Bất quá Bạch Linh đã đạt được khoái cảm, còn Tần Thiên thì chưa có, hắn tiếp tục mò mẫm, sờ soạng trên thân thể của cô.

- Ừ... !

- A... !

Trong phòng, truyền ra từng đợt tiếng kêu lúc lên lúc xuống của Bạch Linh...

Hai người ở trên giường phấn chiến hơn nửa đêm, rốt cục cũng ngừng lại.

- Tần Thiên, khi em trở về có khả năng sau này chúng ta sẽ không thể gặp mặt nữa!

Bạch Linh nằm ở trong lòng của Tần Thiên có chút thương cảm nói, dường như nhớ ra chuyện gì, ánh mắt lo lắng.

- Vì sao?

Tần Thiên không hiểu hỏi.

Bạch Linh cũng không nói gì, chỉ ôm Tần Thiên thật chặt.

- Em mau nói cho anh nghe lý do, vì sao? Vì sao chúng ta không có khả năng gặp lại?

Tần Thiên bị Bạch Linh gợi lên lòng hiếu kỳ, trong lòng cảm thấy ngứa ngáy, không biết được đáp án nên tâm rất khó chịu.

- Anh không nên hỏi làm gì, ngủ đi!

Bạch Linh nói xong ghé vào trên người của Tần Thiên hai mắt nhắm nghiền lại, giọt nước mắt từ trong mắt của cô ấy chảy ra ...

Bình Luận (0)
Comment