Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1275 - Chương 1280: Kim Thiền Tử

 Chương 1280: Kim Thiền Tử Chương 1280: Kim Thiền Tử Chương 1280: Kim Thiền Tử

Tần Thiên dẫn ba người Thanh Nhi đi dạo tròn một ngày đêm, dường như đi gần hết toàn bộ Đế Đô, mua không biết bao nhiêu thứ, Tần Thiên cà thẻ đều cà đến mỏi tay.

Sau đó xảy ra một chuyện khiến Tần Thiên tức đến trào máu.

Bốn người Tần Thiên đến rạp chiếu phim xem phim 3D. Thanh Nhi lần đầu tiên xem, thấy trong phim ảnh người khác cầm đao hướng phía nàng tấn công, rất là khí phách trực tiếp đánh ra một chưởng. Kết quả bức tường bên trên rạp chiếu phim đều đánh bể, khiến cho mọi người còn cho rằng có khủng bố tập kích, vô cùng mắc cỡ.

- Mẹ kiếp, đối với nữ yêu thú quả nhiên không thể dùng lẽ thường để suy đoán!

Tần Thiên thầm nghĩ trong lòng.

- Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm đi, ta đói bụng rồi!

Thanh nhi nhìn ba người nói.

- Được rồi, chúng ta đi đến phía quán rượu đối diện kia!

Tần Thiên nhìn qua đường đối diện, nhìn thấy một quán rượu lớn, vì vậy liền dẫn ba người phụ nữ đi qua bên đó.

Rất nhanh đã vào quán rượu, Tần Thiên nói với người phục vụ muốn tìm một chỗ ngồi, nhưng tầng trệt đã chật kín, vì vậy phải lên lầu hai tìm một chỗ ngồi xuống.

- Mọi người xem đi, muốn ăn cái gì?

Tần Thiên hỏi.

- Hưu!

Vừa dứt lời, Thanh Nhi rất nhanh giựt lấy thực đơn từ trong tay Tần Thiên đi mất.

- Ta muốn gọi món ăn!

Thanh Nhi kích động nói.

- Cô tự chọn được sao?!

Tần Thiên hỏi Thanh Nhi.

- Cái này... chữ viết nhân loại các ngươi ta thực sự không biết!

Thanh Nhi ngượng ngùng thè lưỡi.

Tần Thiên thiếu chút nữa té xỉu, nói:

- Cô nha! Không biết thì đoạt lấy nhìn cái gì?

- Ngươi cứ chọn, nhưng ngươi phải cho ta gọi nhiều một chút! Ta muốn ăn mấy món như buổi trưa hôm nay. Cái gì mà thịt bò tảng, sườn lợn rán, thịt gà, ... Ngươi đều mang lên cho ta, được rồi! À, ta còn muốn uống cái gì màu hồng hồng, ngươi cho ta một lọ đi!

Thanh Nhi nói một hơi gọi rất nhiều món, nhân viên phục vụ hai bên nghe được đều ngây dại.

Tần Thiên vừa lấy lại thực đơn, nhìn nhân viên phục vụ nói:

- Như cô ấy chọn, thịt bò, lợn, gà, cá cho chúng tôi một bàn lớn, mang ra thêm một chai rượu vang!

- A... Tiên sinh, chỉ có bốn người mà ngài gọi nhiều như vậy sao?

Nhân viên phục vụ giật mình nhìn và hỏi Tần Thiên.

- Đúng vậy, anh đi chuẩn bị đi!

Tần Thiên gật đầu nói.

- Vâng, tiên sinh, mọi người hãy chờ một lát!

Nhân viên phục vụ lập tức xoay người rời đi.

Không bao lâu, rượu đã được mang ra trước, Tần Thiên chuẩn bị lấy rượu khui ra. Thanh nhi lại đoạt lấy, nhanh chóng rút ra nút gỗ của chai rượu, sau đó cầm lên uống từng ngụm từng ngụm, bộ dạng nữ nhân thô lỗ, không để ý chút nào đến ánh mắt của mọi người xung quanh.

Ba người Tần Thiên cũng đã quen, không nói gì, đều tự cầm ly rượu lên mà uống.

Chỉ chốc lát, các món ăn đã được mang lên, ba người Tần Thiên cầm đũa lên ăn, riêng Thanh Nhi trực tiếp lấy tay bốc thức ăn, cực kì khó coi, dáng vẻ ăn uống như một con sói bị bỏ đói lâu ngày. Bởi vì mấy thứ này ở yêu giới đều không ăn được, đối với cô ấy đây hoàn toàn là những món ăn quý, mỹ vị nhân gian, vì vậy cái gì là hình tượng cũng không để ý.

- Tần Thiên, hình như có người tới tìm anh!

Đang ăn, Bạch Linh đột nhiên ngừng lại, nhìn Tần Thiên nói.

- Ừ, tôi đã biết, không cần phải quan tâm, cứ tiếp tục ăn!

Tần Thiên cười cười, linh hồn lực của hắn cường đại đến mức nào, nên rất sớm đã phát hiện có người khóa hơi thở của hắn mà đi tới nơi này, đã sắp tới, ở ngay trước quán rượu, vẫn chưa vào.

Bạch Linh nghe Tần Thiên nói không cần để ý tới, nên cũng không nói cái gì nữa, mọi người tiếp tục ăn, đã ăn hơn hai giờ, sắp tới ba giờ thì bọn họ mới ăn xong.

- Mọi người chờ tôi một chút, tôi đi ra xem thử, rất nhanh sẽ quay lại!

Tần Thiên nói.

- Cẩn thận một chút!

Tiêu Du dặn dò.

- Vâng!

Tần Thiên gật đầu, lập tức hướng ra bên ngoài, sau đó ra khỏi quán rượu, bay thẳng đến bên cạnh bãi đỗ xe bên kia đường, rất nhanh phát hiện ra khí tức vẫn tập trung tên người của hắn.

Vừa nhìn, dọa Tần Thiên giật mình, là một hòa thượng trẻ tuổi, độ tuổi chỉ xê xích với hắn. Không lẽ kể cả hòa thượng cũng muốn tới giết chết hắn.

- Này, con lừa ngốc, ngươi tìm ta làm gì?

Tần Thiên đối với hòa thượng không có cảm tình, chủ yếu là lần trước ở cổ kết giới thời gian, đệ tử phật môn thiếu chút nữa giết chết hắn, hơn nữa trước đó người của phật môn còn lừa bán nữ nhân của hắn. Vì vậy Tần Thiên đối với đệ tử phật môn không có bất kỳ hảo cảm, thậm chí thấy được còn muốn đánh một trận.

- A di đà Phật! Xin chào Tần thí chủ, tôi đến từ Phật môn Đệ nhất tông, đệ tử núi Tu di, Kim Thiền Tử!

Hòa thượng nhìn Tần Thiên chậm rãi nói, một khí tức ôn hòa từ trên người hắn truyền đến, bao phủ xung quanh thân thể Tần Thiên. Tần Thiên cảm thấy cả người cực kỳ thoải mái, cảm giác như nhận được nguồn năng lượng tinh khiết. Lúc này trong đầu hắn xuất hiện vô số hình ảnh sát nhân, khiến hắn cảm giác được sự hổ thẹn vô cùng, trong lòng phát sinh ý định buông hạ đồ đao lập địa thành Phật như muốn quy y theo cửa phật.

Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên, dáng vẻ tươi cười nhưng vẫn trang nghiêm, mở miệng nói:

- Tần thí chủ, trên người cậu nghiệp chướng nặng nề, có bằng lòng hay không theo ta quy y cửa Phật?

- Mẹ kiếp! Quy y theo em gái ngươi à?!

Tần Thiên chợt tỉnh ngộ, trong nháy mắt trên người bộc phát ra khí huyết sát, bao phủ lên người Kim Thiền Tử đánh phá được khí tức của hắn, hình ảnh trong đầu nhanh chóng biến mất, sau đó mồ hôi lạnh toát ra.

Thật là đáng sợ, Tần Thiên bất tri bất giác thiếu chút nữa đã bị Kim Thiền Tử đó độ hóa. Phật môn quả nhiên thâm sâu khó đoán, đủ loại chiêu thức dẫn dụ.

Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên phá đi phật hiệu của hắn, trên mặt lộ ra một vẻ kinh ngạc.

- Hừ! Kim Thiền Tử, Tây du ký hay sao mà muốn độ hóa ta, ngươi còn chưa đủ đạo hạnh. Nói đi, tìm ta có chuyện gì, muốn giết ta sao, hiện tại ta không rảnh, chờ ta có rãnh rỗi sẽ đánh với ngươi!

Tần Thiên cười lạnh nói, trong lòng dâng lên sự cảnh giác, tên Kim Thiền Tử này hắn hoàn toàn không thể nhìn thấu, thực lực phỏng chừng rất cường đại, không phải dễ dàng đối phó.

- Tần thí chủ hiểu lầm, tiểu tăng chỉ nghe nói Tần thí chủ võ công cao cường, vì vậy cố ý đến đây lãnh giáo một phen, chẳng biết Tần thí chủ lúc nào thì rảnh rỗi?

Kim Thiền Tử mỉm cười hỏi Tần Thiên.

- Lãnh giáo? Có thể, ngày mai đi, trong núi phía đông, ba giờ chiều, ta ở chỗ đó chờ ngươi!

Tần Thiên nói xong xoay người đi vào bên trong quán rượu.

- Tiểu tăng ngày mai sẽ ở chỗ đó xin đợi Tần thí chủ! Mong rằng Tần thí chủ không nuốt lời!

Kim Thiền Tử ở phía sau nói vọng lên, Tần Thiên cũng không để ý đến, trực tiếp trở về bên trong quán rượu.

Tiêu Du gặp lại Tần Thiên, vội vàng hỏi:

- Mọi chuyện như thế nào, em đã gặp phải ai?

- Một hòa thượng, gọi là Kim Thiền Tử! Chị, chị có biết người này không?

Tần Thiên hỏi.

- Kim thiền tử!

Tiêu Du vừa nghe, nhất thời sắt mặt lộ vẻ kinh ngạc.

- Thế nào, hắn ta rất lợi hại ?

Tần Thiên nghi ngờ hỏi.

Tiêu Du lập tức gật đầu, sau đó nói:

- Hắn là người bên trong Tứ đại thánh địa, được dạy dỗ ở núi Tu di. Nghe đồn là đại đệ tử chuyển thế của Phật tổ Kim Thiền Tử, vừa sinh ra đã được Phật quang bao bọc, miệng bay ra kinh văn!

Bình Luận (0)
Comment