Một giờ sau.
Trong phòng, Kiều Hi hồng hào tựa trên ngực của Tần Thiên, trên mặt còn có nước mắt, phía dưới thân thể của cô ấy xuất hiện vệt máu đỏ chói nói cho cô ấy biết, cô ấy đã không còn là thiếu nữ.
Tần Thiên nhìn Kiều Hi có chút bất ngờ, thế nào cũng không nghĩ tới hắn muốn quan hệ với cô ấy, mà cô ấy lại không từ chối. Cô gái này rất hiển nhiên có ý đối với hắn, bằng không làm sao đã chấp nhận.
Nhìn vào bộ ngực của Kiều Hi, bàn tay to của Tần Thiên nhịn không được lại leo lên hai ngọn núi cao trên bộ ngực của cô. Cô gái này có hai ngọn núi cao hơn so với Lý Phỉ Nhi, chơi vô cùng thoải mái.
- Ừ... Không được!
Kiều Hi xấu hổ nói, sắc mặt càng thêm ửng đỏ, cả người nóng rần lên.
Cô ấy thích Tần Thiên đã từ rất lâu, từ ngày đầu tiên hắn thể hiện năng lực cường đại của mình, cô ấy liền thích Tần Thiên. Thế nhưng cô ấy không dám nói, bởi vì Tống Thiến cũng thích hắn, hơn nữa cô ấy còn là một thiếu nữ rụt rè, không thể chủ động, chỉ có thể giấu ở trong lòng.
Không nghĩ tới lúc này đây có một cơ hội như vậy, Kiều Hi lập tức chủ động với Tần Thiên, cô ấy cũng không biết vì sao, cả người đều râm rang, tùy ý cho Tần Thiên làm loạn đối với mình.
- Tần Thiên... Em bây giờ là nữ nhân của anh rồi sao?!
Kiều Hi không xác định hỏi. Nữ nhân bên cạnh Tần Thiên quá nhiều, cô ấy không biết mình có thể hay không trở thành người phụ nữ của Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn Kiều Hi, mỉm cười, nói:
- Đương nhiên là... !
Kiều Hi vừa nghe, trong lòng vui mừng, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
- ... Tiểu Thiến làm sao bây giờ, nếu như em ấy đã biết chuyện của chúng ta, nhất định sẽ không chịu nổi. Nếu không... anh có thể cũng thu nạp em ấy có được hay không?!
Kiều Hi hỏi.
Tần Thiên bị dọa giật mình:
- Em cũng thật là tà ác, học xấu, nhìn em vẻ mặt thanh thuần, thế nào tâm tư lại hư hỏng như vậy!
- Em ... Em không có, em chỉ lo lắng cho Tiểu Thiến mà thôi!
Kiều Hi vội vàng nói, cô ấy chỉ là lo lắng cho Tống Thiến nếu cô ấy biết hai người quan hệ, nhất định sẽ hiểu lầm Kiều Hi đoạt người đàn ông của cô ấy. Đến lúc đó hai người thế nào cũng khó xử, khẳng định rất xấu hổ, nói không chừng lúc đó có xích mích, đây cũng không phải là điều Kiều Hi mong muốn. Vì vậy không bằng cho Tần Thiên cũng thu nạp Tống Thiến, như vậy hai người đều là nữ nhân của Tần Thiên, sẽ không xảy ra vấn đề.
- Được rồi, chúng ta tạm thời không nên nói cho em ấy biết, em ấy bây giờ còn quá nhỏ, chúng ta quan tâm chuyện trước mắt đi!
Tần Thiên nói xong lập tức đem Kiều Hi lần thứ hai đặt ở dưới thân thể của hắn...
- A... !...
Tần Thiên và Kiều Hi ở bên trong phòng giằng co cả ngày, rốt cuộc mới đi ra. Dẫn ba người Thiên Hà nhanh chóng giới thiệu một chút với Kiều Hi, cho Kiều Hi biết một ít về nữ nhân của hắn, sau đó có thể tốt đẹp ở chung.
Cả người Kiều Hi đều bị Tần Thiên chơi đùa quá mức, giữa hai chân đau dữ dội, bước đi đều bước hình chữ bát, rất là xấu xí.
- Đều tại anh! Đáng ghét!
Kiều Hi oán giận nói, giọng nói có chút nũng nịu.
- Kiều Hi muội muội, chị làm sao nhìn em giống như rất hài lòng thế!
Thiên Hà cười trêu nói, bọn người Tần Thiên đều nở nụ cười, Kiều Hi mắc cỡ trực tiếp cúi đầu trước ngực, không dám nhìn mọi người.
Hàn huyên một hồi, Tần Thiên dẫn Kiều Hi rời khỏi không gian bên trong chiếc nhẫn, về tới gian phòng của mình.
- Em hãy ngồi ở chỗ này, tránh cho bị người khác nhìn ra em đã không còn là thiếu nữ, nghỉ ngơi thật tốt, không cần đi đâu, anh đi nói cho mọi người biết em không sao!
Tần Thiên nói xong liền hôn lên má Kiều Hi, lập tức đi ra bên ngoài. Kiều Hi ở phía sau nhìn Tần Thiên với gương mặt hạnh phúc.
Tần Thiên đi ra bên ngoài, bọn người Tống Thiến đang nôn nóng chờ ở bên trong phòng khách, thấy Tần Thiên đi ra, Tống Thiến là người đầu tiên chạy vội tới.
- Tần Thiên, Kiều Hi tỷ tỷ thế nào, thế nào?
Tống Thiến lo lắng cầm lấy tay Tần Thiên hỏi.
- Không sao, đang ở bên trong phòng!
Tần Thiên nói.
- Thực sự sao?!
Tống Thiến nói xong lập tức chạy vào gian phòng, những nữ nhân khác cũng đi, Tần Thiên theo ở phía sau.
Nhìn thấy Kiều Hi không có việc gì, mọi người thở dài một hơi. Tống Thiến càng kích động, nước mắt đều rơi xuống, ôm Kiều Hi khóc liên tục, như một đứa trẻ.
- Thi Vũ, em đi theo anh một chút!
Tần Thiên nhìn sang Hàn Thi Vũ nói, lập tức kéo Hàn Thi Vũ đi ra bên ngoài.
- Làm sao vậy?
Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên hỏi.
Tần Thiên liền đem tình hình sức khỏe của Kiều Hi nói cho cô ấy nghe, mong muốn cô ấy có thể đem công pháp tu luyện của mình dạy cho Kiều Hi, bởi vì Tần Thiên không có công pháp thích hợp cho Kiều Hi.
- Thành thật khai báo, hiện tại anh và Kiều Hi là quan hệ như thế nào? Có đúng hay không anh đã gây họa với người ta, sắc lang, vừa rồi ở bên trong phòng, em nhìn thấy ánh mắt của cô ấy nhìn anh không bình thường!
Hàn Thi Vũ tinh mắt, thoáng cái đã phát hiện vấn đề.
- A... ha... Cái gì... Cái gì mà gây họa, là cô ấy chủ động, anh cũng không nên từ chối mà đúng không... Cứ như vậy ha, anh ra ngoài đi bộ một chút!
Tần Thiên thấy bộ dạng ghen tuông của Hàn Thi Vũ, xoay người định chạy trốn, nhưng lại bị cô ấy đưa tay bắt được.
- Hừ! Sắc lang, em chỉ biết anh đã gây họa với người ta, chúng ta còn chưa đủ sao?!
Hàn Thi Vũ chán chường nói.
Tần Thiên thấy cô ấy như vậy, vội vàng đưa cô ấy ôm vào trong lòng.
- Thi Vũ, em yên tâm, anh sẽ đối đãi tốt với các em, sẽ không phụ bạc các em!
Tần Thiên vội vàng an ủi Hàn Thi Vũ.
- Hừ!
Hàn Thi Vũ hừ lạnh một tiếng, vẫn bộ dạng thất vọng. Tần Thiên càng ngày càng có nhiều phụ nữ, ai nấy đều xinh đẹp, cô ấy bây giờ càng ngày càng lo lắng, không biết nên làm sao.
- Được rồi, lão bà xinh đẹp của ta, không nên tức giận. Nếu không như vậy đi, tối nay anh sẽ ngủ cùng em có được hay không, em muốn thế nào thì làm thế đó, chịu không?
Tần Thiên dụ dỗ nói.
- Thật không?
Hàn Thi Vũ nghi ngờ hỏi.
- Đương nhiên là thật rồi!
Tần Thiên trả lời.
- Vậy con nghe được... !...
Lúc xế chiều, Hàn Thi Vũ bắt đầu chỉ dạy Kiều Hi tu luyện, đám nữ nhân còn lại là đi làm. Bên trong phòng chỉ còn lại Tống Thiến trẻ con và Mị Ảnh lạnh lùng, một người thì nhiệt tình như lửa dán lấy Tần Thiên, một người là khối băng vạn năm căm ghét Tần Thiên, có thể nói là một băng một hỏa.
- Tần Thiên, chúng ta đi dạo phố đi, em rất nhanh lại phải đi về, anh dẫn em đi vòng vòng đi, có được hay không?
Tống Thiến ôm Tần Thiên như một đứa bé làm nũng nói.
Tần Thiên suy nghĩ một hồi, buổi chiều cũng không có việc, vì vậy liền đồng ý, chuẩn bị cùng Tống Thiến đi ra ngoài.
Vừa mới chuẩn bị đứng lên, một sát thủ của Bách Hoa tông xuất hiện. Vì vậy Tần Thiên kêu Tống Thiến quay về phòng trước.
- Chuyện gì?
Tần Thiên nhìn tên sát thủ này hỏi.
- Tần tiên sinh, người mà ngài muốn chúng tôi điều tra đã tìm được rồi, đây là địa chỉ!
Tên sát thủ này đem một phong thư giao cho Tần Thiên, Tần Thiên lập tức nhận lấy, mở ra nhìn, gật đầu.
- Được, cực khổ cho ngươi rồi, đi đi!...