Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1283 - Chương 1288: Kiều Hi Phát Bệnh

 Chương 1288: Kiều Hi Phát Bệnh Chương 1288: Kiều Hi Phát Bệnh Chương 1288: Kiều Hi Phát Bệnh

- Hừ! Tiểu tử, mày nhất định phải chết, đánh chết hắn cho tao!

Bì Chính Quốc thấy Tần Thiên đi xuống, liền chỉ về phía Tần Thiên phân phó người của hắn nói, đám người đó vừa nghe đều vọt tới chỗ Tần Thiên.

- Cảnh sát đây! Dừng tay!

Tần Thiên đang chuẩn bị xuất thủ, Lý Phỉ Nhi từ trên xe bước xuống, một tay cầm súng đè lên tay kia đang cầm giấy chứng nhận hướng về phía Bì Chính Quốc quát to.

Rất nhanh tất cả mọi người đều dừng lại, Bì Chính Quốc thấy vóc người nóng bỏng của Lý Phỉ Nhi không thua kém Mị Ảnh, mười phần dã tính nổi lên, vẻ mặt ngây dại, nước bọt chảy ròng ròng.

Khi hắn thấy Lý Phỉ Nhi trong tay cầm khẩu súng và giấy chứng nhận liền thu hồi nước miếng lại, không nghĩ tới Lý Phỉ Nhi lại là cảnh sát.

- Khốn nạn!

Bì Chính Quốc khó chịu mắng to một tiếng, vốn muốn dạy dỗ Tần Thiên một trận, không ngờ cảnh sát lại xuất hiện, làm sao giáo huấn Tần Thiên bây giờ.

Cứ như vậy để cho Tần Thiên chạy mất hắn không cam lòng, nhưng đối phương là cảnh sát.

Bì Chính Quốc tự thân đắn đo, trong lòng không nuốt trôi cục tức kia, quyết định vẫn ra tay. Cảnh sát thì thế nào, hắn ở bót cảnh sát cũng không phải không có người quen, hắn không tin Lý Phỉ Nhi dám nổ súng:

- Mẹ kiếp, đừng dừng lại! Cô này giả mạo cảnh sát, động thủ cho tao, cô ấy sẽ không dám nổ súng!

- Phanh!

- A... !

Bì Chính Quốc vừa dứt lời, trong nháy mắt Lý Phỉ Nhi nổ súng, một viên đạn trực tiếp ghim vào trên đùi Bì Chính Quốc, khiến hắn ngã trên mặt đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết như giết lợn. Những tên kia vừa nhìn thấy Lý Phỉ Nhi nổ súng, nhanh chóng lui về phía sau.

- Hừ! Tất cả không được động thủ, bằng không tôi cho mỗi người một viên đạn!

Lý Phỉ Nhi quát to, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện, gọi người tới xử lý nơi này.

Vừa gọi xong, tuần cảnh gần đó đã tới. Có sự can thiệp của Lý Phỉ Nhi, lập tức những người này toàn bộ đều bị mang đi.

- Không thể chê vào đâu, lão bà đại nhân thật uy phong!

Tần Thiên ôm Lý Phỉ Nhi hung hăng hôn một cái.

- Sắc lang, người khác nhìn kìa!

Lý Phỉ Nhi nhất thời sắc mặt ửng đỏ, vội vàng đẩy Tần Thiên ra, mở cửa xe đi vào, Tần Thiên theo sát phía sau, nhanh chóng lái xe rời đi.

Ở cách xe của Tần Thiên phía đó không xa, một người đàn ông đội mũ tay cầm điện thoại di động nhìn theo xe của Tần Thiên, thấp giọng nói trong điện thoại:

- Nữ nhân Long tổ kia tới rồi, tiểu gia chủ Tần gia đi cùng với cô ta, không phát hiện xung quanh hắn có cao thủ gì!...

Rất nhanh, đoàn người Tần Thiên đã về tới nhà, Triệu Nhã Chi đã ở trong nhà chuẩn bị xong cơm trưa phong phú. Vẫn chưa tiến vào, Tần Thiên đã ngửi thấy được mùi thơm của thức ăn, nhất thời bụng kêu âm ỉ.

- Dì Triệu!

Tần Thiên đi vào, liền bay thẳng vào trong phòng bếp, Triệu Nhã Chi đang mang tạp dề nghe được giọng nói của Tần Thiên gương mặt vui vẻ, lập tức quay đầu nhìn lại.

- Dì Triệu, con nhớ dì muốn chết!

Tần Thiên ôm lấy Triệu Nhã Chi, quay cái miệng nhỏ nhắn của cô ấy hung hăng hôn lên.

- Tần Thiên, Tiểu Nhã thế nào, con bé khỏe không?

Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên vội vàng hỏi, cô ấy rất lo lắng cho Triệu Tiểu Nhã.

- Dì Triệu, dì yên tâm, Tiểu Nhã vẫn tốt, rất nhanh sẽ trở về!

Tần Thiên trả lời.

Triệu Nhã Chi vừa nghe, vô cùng vui mừng, lập tức nói:

- Thật tốt quá, nhanh đi chuẩn bị đi, có thể ăn cơm rồi!

- Hắc hắc, dì Triệu, để cho cơm nước xong con muốn ăn dì!

Tần Thiên vừa nói vừa đưa tay ở trước ngực Triệu Nhã Chi sờ soạng một cái, mới chịu buông cô ấy ra, làm cho sắc mặt cô ấy một mảnh đỏ thẫm, tim không khỏi đập nhanh hơn, rất là hưng phấn.

Tần Thiên rời đi đã gần một tháng, lâu như vậy không có làm loại chuyện đó, Triệu Nhã Chi đang độ tuổi sung mãn, không làm thì không chịu nổi nên lập tức gật đầu đồng ý.

Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi có chút không nhịn được, một trận khô nóng, rất muốn lập tức khai phạm, đáng tiếc trong nhà còn có người khác.

- Lão đại, tiểu tử kia lại tới tìm anh... !

Lúc này, điện thoại di động của Tần Thiên vang lên, Tần Thiên móc ra vừa nhìn, là Tống Thiến gọi tới, Tần Thiên nhìn rất là miễn cưỡng.

- Này, tiểu nha đầu có chuyện gì?

Tần Thiên hỏi.

- Tần Thiên, không xong, đã xảy ra chuyện, Kiều Hi tỷ tỷ hình như hôn mê như lần trước, anh đang ở đâu?

Tống Thiến ở bên kia nói.

Tần Thiên vừa nghe, sắc mặt đại biến, vội vàng hỏi:

- Tôi đã trở về thành phố Quang Châu, chuyện gì xảy ra, hiện tại tình huống thế nào?

- Kiều Hi tỷ tỷ hiện đang hôn mê, bác sĩ nói nếu không kịp thời chữa trị, trong vòng hai canh giờ thì có thể nguy hiểm đến tính mạng. Em mang theo Kiều Hi tỷ tỷ đến chỗ anh có được hay không, bên này em có máy bay, một giờ có thể tới chỗ anh!

Tống Thiến ở bên kia vội vàng nói, nghe giọng nói như đang khóc.

- Được, lập tức đi đi!

Tần Thiên đáp, liền cúp điện thoại.

- Thế nào, đã xảy ra chuyện gì?

Triệu Nhã Chi nhìn sắc mặt khẩn trương của Tần Thiên, lập tức hỏi.

- Kiều Hi đã xảy ra chuyện!

Tần Thiên lo lắng trả lời.

- Cái gì! Xảy ra chuyện gì, có nghiêm trọng không?

- Hẳn là không có vấn đề gì chứ, đừng suy nghĩ quá nhiều, chúng ta ăn cơm trước đi!...

Cơm nước xong xuôi, Tần Thiên nhìn thời gian không sai biệt lắm, lập tức đi ra sân bay. Dựa theo thời gian Tống Thiến nói, hiện tại đã một giờ, bọn họ hẳn là đến rồi.

Tần Thiên đến sân bay, bọn người Tống Thiến cũng đã đến. Hắn lập tức đi tới, đi vào máy bay tư nhân của Tống Thiến, cabin cửa vừa mở ra, Tần Thiên nhanh chóng tiến vào máy bay, dọa bảo vệ bên cạnh cô ấy giật mình, thấy là Tần Thiên thở dài một hơi.

- Tình huống thế nào?

Tần Thiên vừa lên đã nhìn thấy Tống Thiến và mấy người bác sĩ đang chăm sóc cho Kiều Hi đi xuống máy bay.

- Tần Thiên!

Tống thiến thấy Tần Thiên đến nước mắt chảy xuống, vọt tới Tần Thiên ôm lấy hắn khóc lớn.

- Tần Thiên, anh nhất định phải cứu Kiều Hi tỷ tỷ, nhất định phải... ô ô ô... !

Tống Thiến nói được vài câu rồi khóc lớn.

- Được, không thành vấn đề, trước tiên em hãy nín đi, anh xem tình hình như thế nào!

Tần Thiên lập tức buông lỏng cô ấy ra, đi tới chỗ Kiều Hi, nhìn cô ấy nằm trên băng ca, khí tức đã rất yếu ớt, giống như tình huống lần trước, Tần Thiên liếc mắt một cái liền nhìn ra.

- Tiểu nha đầu, mọi người hãy trở về nhà của anh, anh sẽ mang theo cô ấy trở về!

Tần Thiên nói xong không để ý tới mọi người nữa, trực tiếp ôm lấy Kiều Hi nằm trên băng ca, nhanh chóng đi ra bên ngoài. Vừa ra khỏi, Tần Thiên lập tức đưa cô ấy tiến vào bên trong không gian chiếc nhẫn, cả người nhanh chóng ẩn mình, bay lên trời, hướng phía nhà bay đi.

- Nhanh, chuẩn bị xe, đi đến nhà Tần Thiên lão đại!

Tống thiến lập tức phân phó người bên cạnh, nhanh chóng hạ máy bay, đi ra phía ngoài phi trường...

Bình Luận (0)
Comment