Tần Thiên bay trở về nơi chiến đấu, lúc này toàn bộ xưởng sắt thép đã biến thành tro tàn, xuất hiện những hố to. Tên cao thủ cảnh giới bảy sao không biết đang ở nơi nào, những người khác cũng không biết ở đâu, Tần Thiên lập tức xuất ra thần thức, vẫn không phát hiện được ai.
- Mẹ kiếp, lão tử khổ cực như vậy, một người cũng không tìm thấy, chán chết!
Tần Thiên mắng to một câu, nhìn phía xa thấy cảnh sát đã tới, hắn lập tức bay khỏi nơi này, tìm nơi ẩn mình. Đồng thời gọi điện thoại phân phó người của Bách Hoa tông lập tức tra rõ về tên cao thủ đã đào tẩu của gia tộc Sơn Khẩu. ...
Tần Thiên về đến nhà đã là mười giờ tối, vẫn chưa vào cửa, liền thấy Lâm Hiểu Di vừa tan làm trở về. Từ lúc mở công ty, Lâm Hiểu Di hầu như mỗi ngày đều bận rộn.
- Hiểu Di! Thế nào về trễ như thế, nhìn em có vẻ tiều tụy vậy!
Tần Thiên lập tức đi tới ôm Lâm Hiểu Di một cái, đau lòng vuốt ve mặt của cô.
- Tần Thiên, chuyện gì đã xảy ra, sao quần áo trên anh lại rách rưới như vậy? Ngoại ô vừa phát sinh trận chiến, không phải là anh chứ, có bị thương không?
Lâm Hiểu Di lo lắng tra nhìn lên thân thể Tần Thiên.
- Là anh, không có việc gì cả, đi thôi, chúng ta vào nhà!
Tần Thiên nghe Lâm Hiểu Di nói, lập tức ôm lấy cô vào trong nhà. Lúc này, đám nữ nhân đều đang trong phòng tu luyện, bên trong phòng chỉ còn lại hai người Tần Thiên.
- Anh đi tắm trước đã!
Tần Thiên nói.
- Chờ một chút, em đi tắm cùng anh!
Lâm Hiểu Di kéo Tần Thiên lại, mặt lộ vẻ ngượng ngùng.
- Được!
Tần Thiên lập tức bồng Lâm Hiểu Di lên, mang cô đi vào trong phòng tắm. Tim cô đập liên hồi, Tần Thiên rời nhà gần một tháng, chưa từng cùng Tần Thiên ân ái, có chút không nhịn được, cho nên mới phải chủ động như thế.
- Anh không ở nhà có phải em rất là khó chịu đúng không, có tự mình ra tay hay không?!
Tần Thiên vừa nói vừa đưa tay cởi quần áo trên người Lâm Hiểu Di, gương mặt cười xấu xa.
- Đáng ghét, không được hỏi em điều này!
Lâm Hiểu Di xấu hổ nói, nói xong liền hôn lên môi Tần Thiên, hai người nhanh chóng quấn lấy nhau, làm động tác nam nữ nguyên thủy nhất.
- Ba... Ba. . Ba. .
Bên trong phòng tắm, rất nhanh đã truyền ra một trận tiếng động giao hoan của nam nữ.
Hai người đều thoả thích vùng vẫy trên thân thể của đối phương, động tác rất mãnh liệt. Lâm Hiểu Di đều không khống chế được tiếng kêu của cô ấy, tiếng la dâm đãng kêu lớn.
- Chờ một chút, dì Triệu tới!
Giữa lúc hai người đang thoả thích, Tần Thiên đột nhiên ngừng lại, nhìn Lâm Hiểu Di nói, Lâm Hiểu Di lập tức bụm miệng lại, sợ Triệu Nhã Chi đi tới nhìn thấy, liền mắc cỡ.
- Hắc hắc, không cần che, chờ anh một chút!
Tần Thiên cười lớn một tiếng, lập tức buông lỏng Lâm Hiểu Di ra, mở cửa phòng tắm, đi ra bên ngoài.
Vừa ra, Tần Thiên liền thấy Triệu Nhã Chi đang ngồi ở bên trong phòng khách, cô chuẩn bị mở ti vi, nghe được tiếng bước chân của Tần Thiên lập tức quay đầu nhìn lại.
- A! Tần Thiên, cậu làm gì ở đây?
Triệu Nhã Chi thấy Tần Thiên trần như nhộng bước tới, nhất thời sắc mặt đỏ thẫm. Tần Thiên nhưng lại như là cơn gió, vọt tới trước mặt của Triệu Nhã Chi, một tay ôm cô ấy vào trong ngực, một tay đưa vào bên trong quần của cô ấy.
- A. . Ư... Không được!
Triệu Nhã Chi ngượng ngùng cự tuyệt, nhưng lại không hề lấy tay đẩy Tần Thiên ra, hiển nhiên cô cũng không chống cự.
- Dì Triệu, thế nào trễ như thế còn chưa ngủ?!
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi đắm đuối nói, động tác trên tay không khỏi gia tăng, làm cho Triệu Nhã Chi cả người đều đứng không yên.
- Tôi... Tôi mất ngủ, ngủ không được... Ừ... Ừ... !
Triệu Nhã Chi bị Tần Thiên làm cho nói không ra lời.
Tần Thiên cười hắc hắc, nhìn Triệu Nhã Chi nói:
- Ngủ không được thì tôi sẽ giúp dì giải quyết vấn đề này!
Nói xong Tần Thiên liền ôm Triệu Nhã Chi đi vào bên trong phòng tắm.
- Tối nay chúng ta cả ba cùng vui sướng!
Tần Thiên đắm đuối nhìn hai người bọn họ, lập tức quay hai người xuống mà thác loạn.
- A... !
- A... !
- Ừ... !
Bên trong phòng tắm, rất nhanh, lần nữa vang lên âm thanh kêu rên... ...
Ngày thứ hai.
Sáng sớm, Tần Thiên đã tỉnh giấc, Triệu Nhã Chi và Lâm Hiểu Di bên cạnh cũng đã tỉnh. Hai cỗ tuyết trắng lõa lồ nằm ở bên cạnh, Tần Thiên lần thứ hai hứng thú dạt dào, liền muốn động thủ.
- Không được, phải đi làm!
Lâm Hiểu Di thấy bộ dạng nhìn đắm đuối của Tần Thiên, vội vàng lấy chăn che thân thể lại, cô ấy còn phải đi làm. Lâm Hiểu Di cũng không muốn nên nằm úp người lại.
- Được rồi!
Tần Thiên không thể làm gì khác hơn, lập tức xoay người nhào qua phía Triệu Nhã Chi, kết quả phát hiện Triệu Nhã Chi đã rời giường, đang mặc quần áo.
- Tôi muốn đi siêu thị!
Triệu Nhã Chi nói xong nhanh chóng mặc quần áo tử tế đi ra, cô ấy cũng sợ Tần Thiên. Tối hôm qua cô ấy vốn tưởng có thể vắt cạn Tần Thiên, kết quả trái lại bị Tần Thiên vắt cạn.
Lâm Hiểu Di nhìn Triệu Nhã Chi rời đi, cũng vội vàng mặc quần áo tử tế nhanh chóng rời đi, miễn cho bị Tần Thiên giữ lại làm xằng bậy.
Tần Thiên nhìn hai cô gái rời đi, trong lòng cảm thấy mất hứng thú, nằm trên giường một hồi, sau đó rời giường mặc quần áo tử tế, đưa Mị Ảnh từ bên trong không gian chiếc nhẫn mang ra ngoài.
- Không sao chứ, thẩm tra cả đêm, hỏi được điều gì chưa?
Tần Thiên hỏi.
- Tôi không sao, không có điều tra được gì!
Mị Ảnh tiếc nuối nói.
- Yên tâm, giao cho tôi đi, tôi đảm bảo có thể khiến hắn nghe lời mà nói ra. Cô đi tắm đi, ăn điểm tâm xong tôi và cô cùng nhau tra hỏi!
Tần Thiên nói.
- Ừ!
Mị Ảnh gật đầu, liền đi ra, đi theo ở phía sau Tần Thiên, đến toilet đánh răng rửa mặt.
Kiều Hi sáng sớm đã đi làm bữa sáng, từ lúc trở thành nữ nhân của Tần Thiên tâm tình của cô ấy rất tốt, nhất là khi học xong tu luyện.
- Tần Thiên, ăn điểm tâm xong chúng ta đi đâu chơi đi!
Ngày hôm qua Tống Thiến không được đi du ngoạn, ăn xong bữa sáng cô ấy muốn Tần Thiên dẫn theo cô ấy đi ra ngoài chơi.
Một vài ngày nữa cô phải trở về thành phố Thiên Nam, công ty cần cô ấy giải quyết. Cho nên thừa dịp mấy ngày này phải thật tốt ở bên cạnh Tần Thiên.
- E rằng là không được, buổi chiều đi, ăn xong anh còn có việc!
Tần Thiên đã nói với Mị Ảnh cùng cô ấy tra hỏi, vì vậy không thể cùng Tống Thiến đi ra ngoài. Tống Thiến vừa nghe, gương mặt trở nên thất vọng. ...
Thành phố Quang Châu, bên trong một khu biệt thự.
- Khốn kiếp! Tên tiểu tử kia thiếu chút nữa giết chết ta, ta nhất định phải băm thây hắn thành trăm mảnh!
Bên trong phòng, tên cao thủ cảnh giới bảy sao giao chiến với Tần Thiên đêm qua nằm ở trên giường giận dữ nói. Đứng bên cạnh là đám người của gia tộc Sơn Khẩu, đêm qua lúc hắn và Tần Thiên đại quyết đấu những người đã đem hắn đang trong tình trạng hấp hối đưa đến nơi này, may mắn thoát khỏi sự truy sát của Tần Thiên.
- Đại nhân, vậy bây giờ chúng ta làm gì?
Một người của gia tộc Sơn Khẩu nhìn tên cao thủ hỏi.
- Hừ! Lại dám giết ta, còn bắt cậu chủ Kiện Nhất, ta sẽ hạ thủ với nữ nhân của hắn, buộc hắn dẫn theo cậu chủ Kiện Nhất đến trao đổi. Các ngươi lập tức đi vào điều tra hành tung nữ nhân bên cạnh cho ta, nghe rõ chưa?!
- Ra là vậy! Đã rõ!
Đám tay sai nghe lệnh trả lời. ...