- Hô! Hô!
Tên cao thủ giống như chó tìm kiếm tung tích của Tần Thiên khắp nơi.
Tần Thiên lúc đã trốn ở phía sau của hắn, nhìn con cương thi này cười lạnh.
- Chết đi!
Tần Thiên quát lạnh một tiếng, cầm chiến kiếm trong tay chợt từ sau lưng bổ tới tên cao thủ đó.
- Rống!
Tên cao thủ rất nhanh đã phát hiện công kích của Tần Thiên, cả người gầm lên giận dữ, phát sinh tiếng kêu giống như dã thú, chợt xoay người một quyền đá tới Tần Thiên.
- Hưu!
- Ha ha!
Một kiếm chém xuống này không ngoài suy đoán của Tần Thiên, trực tiếp chém đứt một bên vai của tên cao thủ bảy sao, máu huyết phun vảy tung tóe.
- Ầm!
- A!
Tên cao thủ bị chém đứt cả vai nhưng vẫn không ngã xuống, một quyền đánh tới phía Tần Thiên, đánh Tần Thiên bay ra ngoài, đập mạnh vào trên vách tường, khiến cả bức tường nát vụn.
- Phốc!
Tần Thiên ngã vào bên trong đóng đỗ nát, phun ra một ngụm máu tươi.
Tần Thiên vốn cho là một kiếm chém trúng, tên cao thủ sẽ bị thương nặng, không ngờ tới hắn một chút cũng không sao, căn bản không trọng thương còn đánh trả lại Tần Thiên. Không kịp đề phòng Tần Thiên liền bị trúng chiêu của hắn, bị thương nặng.
- Rống!
Tên cao thủ người chảy đầy máu một lần nữa tiến đến tấn công Tần Thiên. Hắn không hề có cảm giác đau đớn bởi vết thương, một bên bị chém mất vai máu tươi vẩy ra khắp nơi, vô cùng kinh khủng.
- Hưu!
Tần Thiên thấy tên cao thủ xông tới, nhanh chóng vung tay lên, vô số tơ nhện trong suốt bắn ra, quấn lấy toàn thân hắn.
- Phanh!
Tên cao thủ đó trực tiếp té ngã trên mặt đất, liều chết giùng giằng, trong miệng phát ra tiếng rống như dã.
- Ngươi kêu mẹ ngươi tới à!
Tần Thiên từ bên trong đóng đổ nát đi ra, cầm chiến kiếm từ từ đến bên cạnh tên dã thú đó.
- Mẹ nó, dám làm lão tử ta bị thương, vậy thì lão tử cho ngươi làm chất dinh dưỡng hồi phục thương tích của ta!
Tần Thiên lạnh lùng nói, đưa tay, hấp lực kinh khủng bạo phát ra, tập kích tên cao thủ, nhanh chóng hấp thu máu huyết của hắn, chuyển hóa thành năng lượng cho bản thân.
Lập tức, thân thể của Tần Thiên rất nhanh đã phục hồi như cũ, một vài vết thương liền khôi phục, tu vi bắt đầu mãnh liệt tăng lên.
- Để xem lần này có thể đột phá cảnh giới sáu sao cấp bốn hay không?
Trong đầu Tần Thiên thầm nghĩ, tăng nhanh tốc độ hấp thu. Bên trong đan điền năng lượng tích lũy càng ngày càng lợi hại, một loại cảm giác sưng lên từ bên trong đan điền truyền đến, Tần Thiên cảm giác như đan điền gần như muốn nổ tung.
- Xem ra có thể đột phá!
Tần Thiên mừng rỡ trong lòng, nhanh chóng hấp thu toàn bộ năng lượng. Năng lượng cuồn cuộn không ngừng tiến nhập vào trong đan điền.
Mấy phút sau.
- Phá!
Tần Thiên gầm lên một tiếng, trên người bộc phát ra một cổ khí tức vô cùng cường đại, tu vi bắt đầu từ cảnh giới sáu sao cấp ba đỉnh cao bước sang cảnh giới sáu sao cấp bốn sơ cấp.
- Rốt cuộc cũng đột phá! Ha... ha!
Sắc mặt Tần Thiên lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn, mở miệng cười tươi. Sau đó nhanh chóng củng cố tu vi, để cho tu vi của hắn hoàn toàn ổn định ở cảnh giới sáu sao cấp bốn giai đoạn sơ cấp.
Tần Thiên đem thi thể trên đất toàn bộ xử lý hết, nhanh chóng rời khỏi biệt thự Lệ Thuỷ, bay trở về nhà. ...
Về đến nhà đã hơn mười hai giờ khuya, mọi người đều đang ngủ, Tần Thiên tắm rửa xong, trở về gian phòng của mình, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Không ngờ tới khi đi vào, liền thấy Dư Kiều một thân ăn mặc áo ngủ ngồi ở trên giường, cử chỉ quyến rũ nhìn Tần Thiên, bộ dạng vô cùng mê hoặc. Nhất là trước ngực để lộ ra hai ngọn núi trắng trẻo mềm mại, hai điểm nhỏ trên ngực nhô cao thẳng đứng, nhìn thấy nhiệt huyết sôi trào khiến cậu nhỏ phải phản ứng.
- Em đã trở về khi nào vậy!
Tần Thiên thấy Dư Kiều rất hưng phấn, lập tức bay vọt tới, trong nháy mắt đem Dư Kiều bế lên giường.
- Lão công, chúng ta đi nghĩ thôi!
Dư Kiều làm nũng nói, lập tức hôn lên môi của Tần Thiên, hai người song song ngã xuống giường. Tần Thiên vội vàng cởi áo khoác choàng tắm ra, Dư Kiều cũng không thể chờ đợi, chủ động cởi quần áo trên người xuống, một tay lấy Tần Thiên đặt ở dưới thân, rất là hung hãn ngồi lên người Tần Thiên .
- Ừ!
- A... !
- Ư!
Vô cùng chuẩn xác kết hợp cùng nhau, Dư Kiều thoải mái kêu rên, thân thể cử động vô cùng tiết tấu. Tần Thiên cũng cực lực phối hợp, từng tiếng kêu rên vang dội cả phòng... ...
- Này! Lão công, em mệt quá!
Hơn ba giờ sau, Dư Kiều cuối cùng cũng khiêng không được, cả người thỏa mãn ngã xuống trên người của Tần Thiên, vẻ mặt đỏ ửng, thân thể một trận tê dại không còn sức lực.
- Mệt sao, nhìn em vừa rồi đói khát như vậy, anh còn tưởng rằng em có thể cùng anh không gián đoạn đại chiến một trận suốt đêm! Ha ha!
Tần Thiên cười trêu nói.
- Đáng ghét, không được cười em!
Dư Kiều làm nũng nói, vừa rồi cô ấy đúng là rất đói khát, thế nhưng Tần Thiên cũng thật dũng mãnh, ngắn ngủi ba giờ đã đưa cô lên đỉnh vô số lần. So với trước đây mạnh gấp mấy lần, nên cô ấy khiêng không được.
Tần Thiên nhìn bộ dạng xấu hổ của Dư Kiều, cười cười rồi ôm cô ấy thật chặt.
- Tại sao trở về cũng không nói cho anh một tiếng?!
Tần Thiên hỏi.
- Hắc hắc, em định cho anh một chút ngạc nhiên, có hứng thú hay không!
Dư Kiều vẻ mặt ngại ngùng nói.
- Không, mất hứng, anh còn chưa thỏa mãn, nếu chúng ta tiếp tục, anh sẽ rất hưng phấn!
Tần Thiên vẻ mặt dâm đãng nói.
- A! Không được, lão công, anh hãy tha cho em đi, ngày mai em còn có nhiệm vụ, em không muốn em làm không nổi đâu!
Dư Kiều lo sợ nói với Tần Thiên.
- Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì vậy?
Tần Thiên lập tức hỏi.
- Bên trong Côn Lôn Tiên cung có một kẻ phản bội, nằm trong nhóm sát thủ của chúng ta, trưởng lão phân phó em trong thời gian ngắn nhất phải tìm ra, tránh cho gặp chuyện không may!
Dư Kiều nói.
Tần Thiên gật đầu, sau đó nói:
- Thì ra là như vậy, em phải cẩn thận một chút, tránh để kẻ phản bội đó làm hại em!
- Vâng! Em sẽ chú ý!
Vẻ mặt Dư Kiều mơ màng gật đầu, lập tức đã ngủ mê man. Tần Thiên nhìn thấy cô đã ngủ say, ôm chặt lấy cô, nhắm mắt lại bắt đầu tu luyện. ...
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Dư Kiều đã thức dậy, mặc quần áo tử tế, bữa sáng cũng không ăn đã vội vàng đi. Còn Tần Thiên thì tiến nhập vào bên trong không gian chiếc nhẫn, thương tích của Mị Ảnh đã được chữa trị, Tần Thiên đưa cô ấy ra ngoài.
- Như Thích, kẻ thù của em anh đã tìm được rồi, hai ngày sau hắn sẽ xuất hiện ở thành phố Giang Khẩu, đến lúc đó anh sẽ dẫn em cùng đi, ra tay giết chết hắn!
Tần Thiên đến gặp Liễu Như Thích nói với cô ấy. Hắn đã nhờ người của Bách Hoa tông tra được tung tích kẻ thù của Liễu Như Thích.
Liễu Như Thích nghe được tin tức này, nhất thời ngây ngẩn cả người. Cô ấy đã quên đi chuyện này, ngay từ đầu cô ấy đem thân thể của mình giao cho Tần Thiên, vốn chính là vì mục đích này, nhưng sau lại phát hiện Tần Thiên đối với cô ấy giống như nữ nhân chân chính của hắn.
Liễu Như Thích dần dần cũng quên mất chuyện báo thù, cô ấy cũng hoàn toàn yêu Tần Thiên, cũng không muốn báo thù nữa. Không nghĩ tới bây giờ Tần Thiên lại nói cho cô ấy biết có thể báo thù, trong lúc nhất thời trong tâm Liễu Như Thích một mảnh hỗn loạn, không biết thế nào mới tốt.