Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1298 - Chương 1303: Gặp Lương Như Yên

 Chương 1303: Gặp Lương Như Yên Chương 1303: Gặp Lương Như Yên Chương 1303: Gặp Lương Như Yên

- Bị làm sao vậy, không có sao chứ!

Tần Thiên nhìn Liễu Như Thích cả người ngây ngẩn, nghi hoặc, nắm lấy vai của cô ấy.

- Em không sao, chỉ là có chút vui mừng, cảm ơn anh, Tần Thiên!

Liễu Như Thích kích động, nước mắt đều rơi xuống.

- Ha ha, không có việc gì, cảm ơn anh làm gì, em là nữ nhân của anh, anh giúp em là phải, hơn nữa trước đó anh đã hứa với em, tuyệt đối không nuốt lời. Được rồi, đừng khóc nữa!

Tần Thiên đưa tay lau nước mắt của Liễu Như Thích.

Liễu Như Thích nhào vào trong lòng của Tần Thiên, ôm hắn thật chặt.

Tây Đảo Hợp bên cạnh nhìn thấy vậy, trong lòng rất không vui cảm thấy không công bằng, lặng lẽ đi sang một bên. Thiên Hà nhìn bộ dạng của Tây Đảo Hợp, cười cười, lập tức đi tới chỗ cô ấy, hai người cùng nhau vào trong phòng, cũng không biết làm gì.

Liễu Như Thích khóc một hồi rồi ngừng lại, Tần Thiên cũng rời khỏi không gian bên trong chiếc nhẫn.

Chúng nữ đều đã tỉnh dậy, bữa sáng cũng chuẩn bị xong. Kiều Hi và Tống Thiến hôm nay sẽ trở về, ăn điểm tâm xong, Tần Thiên đã lái xe đưa hai người bọn họ đến sân bay.

- Tần Thiên, anh có thể cùng bọn em đến thành phố Giang Nam để chơi vài ngày, hiện tại anh ở nhà cũng không có việc gì!

Tống Thiến nhìn Tần Thiên không ngớt, nắm tay hắn thật chặt, mang bộ dạng một lòng không muốn để cho Tần Thiên về.

- Ai nói anh không có việc, anh còn có một việc lớn cần làm, chờ khi nào rảnh rỗi anh sẽ đi, nào, buông tay ra lên máy bay đi!

Tần Thiên nói.

- Được rồi!

Tống Thiến bĩu môi, mất hứng nhìn Tần Thiên, lập tức xoay người lên máy bay. Kiều Hi nhìn Tần Thiên, Tống Thiến đã vào chỗ ngồi không phát hiện, cô ấy mới nhào vào trong lòng Tần Thiên.

- Anh phải nhớ đến em!

Đỏ mặt nhìn Tần Thiên nói.

- Nhất định sẽ nhớ!

Tần Thiên hôn Kiều Hi một cái, sau đó đưa tay vào trước ngực của cô ấy sờ soạng, khiến cho sắc mặt Kiều Hi đỏ bừng, thầm mắng Tần Thiên háo sắc, vội vàng hôn Tần Thiên một cái, sau đó đi lên máy bay.

Tần Thiên hướng về hai người Kiều Hi vẫy tay chào tạm biệt, liền rời khỏi sân bay, đi về nhà.

Chạy được nửa đường, Tần Thiên đột nhiên thấy công ty của Lương Như Yên, ngẫm lại hắn đã lâu không gặp Lương Như Yên, không biết cô ấy hiện tại ra sao.

Nghĩ tới đây, Tần Thiên ngưng lại, trực tiếp lái xe vào công ty của Lương Như Yên ở bên trong tòa nhà, đậu xe xong, Tần Thiên liền đi bên trong.

Không bao lâu, Tần Thiên đã vào tầng trệt của công ty Lương Như Yên, nơi này tất cả đều được cô ấy mướn hết. Tần Thiên nhìn xung quanh, phát hiện công ty đang sửa chữa, không khí càng thêm mới mẻ.

- Xem ra công ty của nha đầu này phát triển cũng không tệ lắm!

Tần Thiên thầm nghĩ, lập tức đi vào bên trong.

- Tiên sinh, xin hỏi ngài tìm ai!

Đi vào, nhân viên lễ tân liền gọi Tần Thiên lại.

- À, tôi tới tìm Lương tổng của các ngươi, tôi là bạn của cô ấy, ta là Tần Thiên, xin hỏi Lương tổng các ngươi ở chỗ nào?

Tần Thiên hỏi lễ tân.

Cô lễ tân đó cũng nhìn chằm chằm Tần Thiên một cách ngây dại. Nhìn Tần Thiên một hồi, sau đó nhanh chóng kéo ngăn tủ lấy đĩa nhạc từ bên trong ra, chỉ vào hình trên đĩa nhạc, nhìn Tần Thiên kích động hỏi:

- Xin hỏi, ngài chính là người hợp tác cùng Trương Tử Nghiên, Tần Thiên?!

Tần Thiên liếc mắt nhìn, cái album này là đĩa nhạc mới ra mắt của Trương Tử Nghiên, phía trên chính là hắn và cô ấy cùng nhau chụp ảnh bìa cho đĩa nhạc.

- Ừ!

Tần Thiên gật đầu cười.

- Oa! Thật tốt quá, rất vui được gặp ngài, ngài có thể cho tôi xin chữ ký được hay không, ký trên mặt bìa của album này!

Lễ tân nhìn Tần Thiên vô cùng kích động, nhanh chóng đem đĩa nhạc và cây bút đưa cho Tần Thiên.

Tần Thiên nhìn cô lễ tân này, rất hoài nghi, giống như cô ấy biết Tần Thiên sẽ đến đây, nên chuẩn bị trước, bằng không làm sao chuẩn bị đầy đủ hết đĩa nhạc và bút máy.

- Được rồi, tôi sẽ ký cho cô, cô nói cho tôi biết Lương tổng có ở công ty hay không?

Tần Thiên vừa nói vừa nhanh chóng ký tên lên đĩa nhạc, chữ viết nguệch ngoạc như gà bới, sau đó đưa lại cho cô lễ tân, cô ấy kích động nhìn Tần Thiên nói:

- Chị ấy ở trong phòng làm việc, ngài đi vào quẹo trái sẽ thấy, bên trên có để bảng tên!

- Được rồi, cảm ơn cô!

Tần Thiên lập tức đi vào bên trong, không gặp trở ngại gì đã đi tới cửa phòng làm việc của Lương Như Yên, gõ cửa.

- Vào đi!

Bên trong phòng làm việc truyền đến giọng nói quen thuộc của Lương Như Yên, một chút cảm tình cũng không có.

Tần Thiên lập tức đẩy cửa đi vào, thấy Lương Như Yên đang ngồi xem văn kiện.

- Có chuyện gì?

Lương Như Yên cũng không ngẩng đầu lên nhìn hỏi, Tần Thiên cũng không nói lời nào, đi thẳng tới ghế ngồi trước mặt Lương Như Yên, nở nụ cười nhìn cô.

- Nói mau, có chuyện gì?

Lương Như Yên không nhịn được ngẩng đầu lên nói, tưởng là công nhân tới gặp mà đến nửa ngày không nói lời nào, khiến cô ấy cảm thấy khó chịu.

Thế nhưng Lương Như Yên vừa ngẩng đầu lên, thấy người đang ngồi trước mặt, cả người đều ngây ngẩn, qua một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần.

- Thế nào, thấy tôi quá đẹp trai, nên nhìn đến ngây người sao? Vậy miễn phí cho cô nhìn đến nửa đời còn lại chịu không?!

Tần Thiên cười híp mắt nhìn Lương Như Yên, đùa cợt.

Không nghĩ tới sắc mặt Lương Như Yên trở nên xám xịt, trực tiếp đứng lên, nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói:

- Tên khốn nạn nhà anh, cút khỏi nơi này cho tôi, ở đây không chào đón anh!

Vừa nhìn thấy Tần Thiên, Lương Như Yên liền nhớ đến sự tình lần trước, Tần Thiên cưỡng hôn, sờ soạng khắp thân thể cô ấy, nhưng lại không cho cô ấy một sự công bằng, đã vội vàng rời đi. Dù sao cô ấy cũng là một khuê nữ, chưa từng yêu đương, chớ đừng nói chi là bị người đàn ông táy máy tay chân, sờ soạng lung tung.

Tần Thiên cứ như vậy mà rời đi, cô ấy như thế nào cũng là một mỹ nữ, một câu nói cũng không nói liền biến mất, không gọi điện thoại cũng không liên hệ, mất tâm tròn một tháng, khiến Lương Như Yên tức chết. Bây giờ thấy Tần Thiên xuất hiện, khiến cô ấy không khỏi biến sắc.

- Hì hì, cô không sao chứ, tôi sẽ không chọc cô nữa, tôi xin lỗi!

Tần Thiên như không có chuyện gì cười hì hì, nói.

- Cút!

Lương Như Yên vẫn chỉ nói một từ, chút nào cũng không để tâm đến sắc mặt của Tần Thiên, có thể thấy cô ấy vô cùng tức giận.

- Cô xác định là đuổi tôi đi?!

Tần Thiên hỏi.

- Xác định và cũng khẳng định là như vậy!

Lương Như Yên trả lời.

- Cô thật xác định và đã khẳng định?!

- Thật xác định cùng với khẳng định sao?!

Tần Thiên lại hỏi.

- Tôi đã xác định cùng với khẳng định!

Lương Như Yên một lần nữa trả lời.

- Cô chân thật xác định cùng với khẳng định sao?!

Tần Thiên cố tình hỏi thêm lần nữa.

- Tôi thật thật... Tên khốn nạn nhà anh!

Lương Như Yên phát hiện Tần Thiên cứ đùa giỡn với cô, vô cùng tức giận trực tiếp đưa tay chòm qua bàn định níu Tần Thiên lại xử trí. Chỉ đáng tiếc, cô ấy đã đánh giá cao độ dài cánh tay của mình, căn bản không với tới, hơn nữa còn dùng lực đưa thân người lên phía trước, nhất thời cả người liền ngã úp xuống bàn.

Tần Thiên theo bản năng đưa tay đón lấy, kết quả hai tay vững vàng nâng lấy bộ ngực to lớn vô cùng mềm mại của Lương Như Yên, giống như hắn cố ý.

Trong lúc nhất thời, hai người đều thất thần.

- Bang bang!

- Lương tổng, văn kiện cô cần... A... !

Một nữ công nhân mới vừa vào phòng đã thấy hai tay Tần Thiên đặt lên ngực của Lương Như Yên. Hai người có động tác cực kỳ khiếm nhã, trong lúc nhất thời khiến nữ công nhân đó cũng một phen choáng váng.

- A! Lương tổng thế nào không phải đang làm việc sao! Ngày hôm nay khí trời thật tốt, buổi tối khả năng sẽ chiếu tân kịch nhiều tập. Tôi muốn đi mua một cái bánh ga-tô, trị liệu một chút chân thối mới được! Hơ hơ!

Nữ công nhân kia chưa kịp phục hồi lại tinh thần, miệng nói lung tung, vội vàng đi ra ngoài...

Bình Luận (0)
Comment